Nông Môn Thần Y Bận Rộn Trồng Trọt - Chương 314

Cập nhật lúc: 2025-09-20 14:32:37
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trương Hồi Xuân thở dài một , thần sắc ảm đạm, chút bất đắc dĩ , “Cô nương cũng là đại phu, cũng rõ phát nhiệt đối với một là trí mạng nhất, chỉ một chút sơ sẩy cũng thể đoạt mạng. Hai ngày , một đứa bé mới ba tuổi mất mạng vì phát nhiệt, lúc đó, hận thể c.h.ế.t là đây…”

Trương Hồi Xuân đoạn, giọng chút nghẹn ngào, đôi mắt đỏ hoe.

Ông là một đại phu, sinh lão bệnh tử chứng kiến cũng ít, nhưng thấy một đứa bé còn quá nhỏ c.h.ế.t mặt , trong lòng khỏi khổ sở.

“Sư phụ, ngài đừng đau lòng nữa…”

“Sư phụ, đây cũng của ngài, đứa bé đó khi đưa đến sốt cao đến mức nguy kịch …”

“Sư phụ…”

Các học trò của Hồi Xuân Đường vẫn luôn lén Giang Ngư Miên và Trương Hồi Xuân chuyện, lúc đều vây , cất tiếng an ủi Trương Hồi Xuân.

Giang Ngư Miên chút ngây , chỉ là phát nhiệt đơn giản thôi mà cũng thể c.h.ế.t ?

Gà Mái Leo Núi

Nàng cắn nhẹ môi , Trương lão đại phu đang đầm đìa nước mắt, trong lòng khỏi khó chịu.

“Trương lão tiền bối, ngài đừng quá đau lòng, của ngài …”

“Trương lão tiền bối, gần đây bệnh nhân phát nhiệt nào đến nhờ ngài chữa trị ?”

Giang Ngư Miên Trương Hồi Xuân, trịnh trọng .

“Có chứ, . Cháu trai nhà Lý lão bá ở phía tây trấn phát nhiệt, mời sư phụ mấy , thuốc thang cũng kê ít, nhưng cứ hạ sốt sốt …”

Một học trò cẩn thận liếc sắc mặt Trương lão đại phu, đáp lời.

Trương Hồi Xuân hiểu Giang Ngư Miên rốt cuộc gì. Vì đứa bé mà ông tốn nhiều công sức, chạy đến nỗi hai chân đứt lìa, nhưng nó vẫn hạ sốt, thực sự khiến sốt ruột đến chết.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-than-y-ban-ron-trong-trot/chuong-314.html.]

“Trương đại phu, cứu mạng với…”

Đang chuyện, một tiếng kêu kinh hãi cắt ngang lời họ.

Một nam tử bế đứa bé trong lòng từ cửa Hồi Xuân Đường xông , miệng còn la lớn cầu cứu.

“Là Lý Hưng Vượng…”

Trương Hồi Xuân vội vàng dậy khỏi ghế, nhanh chân bước tới đón, lấy hòm thuốc của , bắt đầu khám bệnh. Càng bắt mạch, sắc mặt ông càng khó coi, cuối cùng đưa tay sờ trán đứa bé, khi rút về thì tay run rẩy.

“Thế nào , Trương đại phu, con trai , nó ?”

Lý Hưng Vượng sắc mặt Trương lão đại phu, trong lòng giật thót một cái, căng thẳng kéo Trương Hồi Xuân hỏi.

Các học trò sắc mặt sư phụ , cũng chuyện , từng cúi đầu, dám hé răng.

“Hưng Vượng , thực sự là lực bất tòng tâm. Những gì cần hết , phàm là thuốc hạ sốt đều dùng, nhưng đứa bé nhà ngươi nó… nó cứ hạ sốt. Hay là, ngươi đến các tiệm thuốc khác xem thử?”

Trương Hồi Xuân mặt xám như tro, trong lòng cũng vô cùng khó chịu, đứa bé mới mấy tuổi bàn khám, trong lòng khỏi đau xót, chỉ hận bản tài sơ học cạn.

“Cái gì, con ?”

Vợ Lý Hưng Vượng từ cửa xông , lời Trương Hồi Xuân , hai mắt tối sầm suýt ngất , may mà Giang Ngư Miên nhanh tay đỡ một cái mới vững.

Giang Ngư Miên từ trong lòng lấy một lọ nhỏ, nắm chặt trong tay. Đây chính là thuốc hạ sốt dùng cho Giang Hoa, bên trong đều là thuốc chế dựa nguyên lý chủ yếu hạ sốt, thứ yếu kháng viêm, thể đối phó với những trường hợp phát nhiệt thông thường. Nếu là phát nhiệt do nhiễm trùng cấp tính thì chỉ thể kiểm soát chứ thể tận gốc.

“Ta thể thử xem ? Ta cách giúp đứa bé hạ sốt.”

Giang Ngư Miên đôi vợ chồng Lý Hưng Vượng mặt đầy bi thương, cùng đứa bé bàn khám, trong lòng mang theo một sự kiên quyết, cất tiếng hỏi.

 

Loading...