Giang Ngư Miên, Cảnh Ninh Phong và Lý Thanh Sơn xuống xe ngựa, đến cửa Thực Vi Thiên thì hai tiểu nhị ở cửa chế giễu và xua đuổi.
“Này, ngươi tên tiểu nhị , ăn như chứ, thật là…”
Lý Thanh Sơn chút bực bội mà la lên với tiểu nhị.
Hắn cũng đầu tiên giao thiệp với Thực Vi Thiên, đây cũng từng giao hàng cho tửu lâu Thực Vi Thiên, tuy thể là hợp tác , nhưng ít nhất cũng từng chịu nhục nhã thế , tuy rằng họ đúng là ăn nổi, nhưng tên tiểu nhị ở cửa thật sự quá đáng!
Cảnh Ninh Phong với ánh mắt u ám pha chút hung dữ trừng mắt tên tiểu nhị đang xô đẩy Giang Ngư Miên, một tay kéo Giang Ngư Miên về phía .
Giang Ngư Miên liếc hai tên tiểu nhị đang đuổi họ , trầm tư tấm biển hiệu Thực Vi Thiên, đầu với Lý Thanh Sơn.
“Đi thôi, Thanh Sơn thúc, chúng cửa .”
Ba đánh xe ngựa đến cửa của Thực Vi Thiên, một cánh cửa nhỏ rộng hơn một mét đang mở toang, những tên tiểu nhị mặc áo vải thô ngắn đang vội vã chuyển hàng bên trong, những túi đó lẽ là gạo, mì gì đó.
“Vị tiểu ca chào , xin hỏi chưởng quầy nhà ở đây ?”
Giang Ngư Miên tươi tới bắt chuyện với một tên tiểu nhị.
Tên tiểu nhị đặt hàng xuống từ sân , thấy Giang Ngư Miên, lau một vệt mồ hôi trán, chút nghi hoặc thêm vài , nhưng vẫn gật đầu: “Chắc là , chuyện gì ? Nếu chuyện, giúp cô nương hỏi thử.”
“Được.”
Một khắc , tên tiểu nhị từ sân , Giang Ngư Miên mấy , khiến Cảnh Ninh Phong mặt lộ vẻ vui.
“Chưởng quầy nhà giờ đang bận lắm, rảnh gặp ai, nếu các vị việc gì lớn thì cứ về .”
Tên tiểu nhị xong câu đó, vội vã khuân hàng.
Giang Ngư Miên sững sờ, đuổi theo hỏi một câu: “Vậy chưởng quầy nhà khi nào mới rảnh?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-than-y-ban-ron-trong-trot/chuong-307.html.]
“Cái thì khó lắm, lẽ tháng , hì hì…”
Giang Ngư Miên trở xe ngựa, mặt chút lãnh đạm, ngay cả mặt chưởng quầy tửu lâu còn gặp , thì miến của nàng chẳng bán ?
“A Miên, chúng chỗ khác xem , trấn còn các tửu lâu khác mà.”
Cảnh Ninh Phong thấy Giang Ngư Miên hậm hực vui, liền ôn hòa an ủi.
“Đại Nha, của Thực Vi Thiên thật khó mà ăn , nhưng mà, tửu lâu mà đang giao hàng là Phúc Mãn Viên. Tuy hoành tráng bằng Thực Vi Thiên, nhưng chưởng quầy dễ chuyện, khi giao hàng muộn cũng từng khó, là một đại nhân vật bụng thật sự, cô nương đến đó xem thử ?”
Lý Thanh Sơn tuy rõ Giang Ngư Miên gì, nhưng nghĩ Giang Ngư Miên đang tìm tửu lâu, liền vội vàng .
Giang Ngư Miên gật đầu, nhưng ánh mắt dừng lá cờ hiệu của Hồng Phúc tửu lâu đối diện Thực Vi Thiên, cuối cùng nàng bảo Lý Thanh Sơn đợi ở đây, còn nàng mang theo túi miến cùng Cảnh Ninh Phong đến Hồng Phúc tửu lâu.
Cảnh Ninh Phong liếc nàng, ôm lấy túi miến trong tay nàng, mặt chút đổi : “Vẫn là để cầm , cô nương yếu ớt như nàng thì sức lực gì chứ.”
Giang Ngư Miên…
Nàng thể nàng sức khỏe như trâu ?
“Tiểu ca, khỏe , chưởng quầy nhà ở đây ?”
Giang Ngư Miên và Cảnh Ninh Phong đến cửa Hồng Phúc tửu lâu, thấy trong đại sảnh của Hồng Phúc tửu lâu bao nhiêu khách, liền vẫy tay với tiểu nhị bên trong, .
Gà Mái Leo Núi
“Cô nương tìm ?”
Một giọng trầm ấm pha chút phong trần từ phía truyền đến, Giang Ngư Miên vội vàng , phát hiện đó là một nam nhân trung niên béo, đang tủm tỉm họ.
Canh một.