Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 364: Món Quà Hiếu Thảo
Cập nhật lúc: 2025-09-10 09:00:49
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chu Thư Nhân cong mắt : “Cứ tâng bốc ông lên!”
Trúc Lan: “........”
Ai bảo Trần đại nhân thích khoe khoang chi. Nàng thấy cũng tội cho ông .
Trúc Lan tủm tỉm : “Ta cho , tổ chức một buổi tiệc , đợi đến lúc các nghỉ ngơi sẽ tổ chức. Món chính là do hoàng thượng ban thưởng. Ta cảm thấy đến lúc đó mà bàn chuyện sách vở với Trần đại nhân, nhất định sẽ ít công to.”
Chu Thư Nhân nắm tay Trúc Lan: “Vậy cứ quyết định như thế .”
Hai vợ chồng , định sẵn kế hoạch gài bẫy Trần đại nhân.
Buổi tối, mâm cơm nhà họ Chu ngày càng phong phú. Bữa tối sáu món, bốn món mặn, hai món rau, ngay cả bữa ăn của hạ nhân cũng một mặn một chay.
Hạ nhân ăn no nê, còn cả nước canh, chỉ trong một tháng, những gã sai vặt và nha gầy gò đều da thịt.
Sáng hôm là ngày phát tiền tiêu vặt. Quản gia một tháng một lượng rưỡi, các bà tử thì tám trăm văn tiền. Nhị Nguyệt cũng tăng lên một lượng hai. Ba nha đầu theo Hạnh Hoa còn nhỏ, cũng giúp gì nhiều nên một tháng hai trăm văn. Hai nha đầu theo Tuyết Hàm thì bốn trăm văn.
Các gã sai vặt lớn tuổi hơn một chút, cơ bản đều việc , một tháng bốn trăm văn.
Tiền tiêu vặt của chủ tử cũng tăng lên. Chu lão đại một tháng ba lượng, Lý thị và Tuyết Hàm thì hai lượng, đám cháu chắt mỗi đứa một lượng.
Lý thị giám sát việc phát tiền tiêu vặt. Đợi phát xong, nàng đến sân chính: “Mẹ, Lập Thu, tự nguyện bán , xin nghỉ về nhà ạ.”
Trúc Lan nghĩ đến còn Đông Chí và Tiểu Hàn cũng là tự nguyện bán , lúc mới nhớ , hôm qua họ theo Đinh quản gia Xuyên Châu, hôm nay thể nhận tiền tiêu vặt, nếu cũng sẽ xin nghỉ. “Nó mang tiền tiêu vặt về nhà.”
Lý thị: “Mẹ, cho lão đại thuê nhà Lập Thu trông coi ngọn núi ? Bây giờ nhà Lập Thu hẳn là chút tiền bạc, còn cần tiền của nó nữa?”
Trúc Lan gảy bàn tính: “Nhà Lập Thu mấy sắp cưới vợ, cần ít tiền bạc.”
Hơn nữa, cũng ai sẽ cảm thấy tiền nhiều thì cần nữa. Vừa nàng cũng xem, gia đình Lập Thu sẽ lấy tiền tiêu vặt của con gái bao lâu, cũng thể phán đoán xem nên tiếp tục dùng nhà họ để trông coi ngọn núi .
Trúc Lan tính toán xong sổ sách. Hôm nay Đinh quản gia nhà, việc bán cửa hàng vội. “Đi thôi, cùng thăm ông bà ngoại con.”
Lý thị đến Lễ Châu một tháng, chồng bận rộn, nàng ít khi ngoài. Nàng trân trọng mỗi cơ hội cửa. “Vâng ạ.”
Trúc Lan dẫn theo Lý thị và con gái đến Dương phủ. Dương phủ hộ vệ canh gác, xuống xe ngựa liền thẳng đến phòng của Tôn thị.
Tôn thị bên cửa sổ: “Ta hôm nay con nhất định sẽ đến, cha con con bận sẽ tới. Ta còn cá cược với ông , thắng .”
Dương Đại Dũng : “Phải, bà thắng .”
Trúc Lan mang theo hai bộ quần áo: “Sắp chuyển mùa , con may cho cha hai bộ quần áo, hai thử xem ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-364-mon-qua-hieu-thao.html.]
Tôn thị miệng thì : “Con bận đủ , còn may quần áo cho chúng gì.”
tay thành thật sờ lên quần áo. Cả đời bà từng thấy loại vải mỏng như .
Trúc Lan chọn là loại vải nhất. Bây giờ chỉ nàng thể mặc, mà cha cũng thể. Nàng tổng cộng mua ba bảy loại vải ở Xuyên Châu. Mùa hè lớn tuổi mặc loại nhất, thoáng khí thoải mái.
Trúc Lan cầm lấy quần áo giúp cha . Sau khi quần áo, cha trông càng giống lão thái quân và lão thái gia. Không Võ Xuân cho mua, mà gia sản của nhà họ Dương cơ bản tiêu gần hết, bây giờ đều dựa bổng lộc của Võ Xuân!
Bổng lộc của Võ Xuân cũng ít, nhưng nuôi sống cả gia đình, thêm mấy hầu thì chút đủ. Hiện tại lương thực tốn tiền, miễn cưỡng đủ dùng.
Trúc Lan : “Trong nhà còn một ít vải, đợi về con may cho cha hai bộ để đổi.”
Dương Đại Dũng cũng quý bộ quần áo , trong lòng cảm khái, về già hưởng ít hiếu thuận của con gái. Chuyến , nhân sâm ăn ít. “Nhà con gia nghiệp lớn, gần đây tốn ít tiền bạc, chi tiêu còn lớn hơn nữa. Đừng tiêu tiền chúng nữa, chúng quần áo mặc là đủ . Bộ quần áo cha mặt dày nhận, đừng may thêm cho chúng nữa.”
Trúc Lan : “Cha, nhà ở Bình Châu của con bán một nghìn ba trăm lượng, trong tay con còn một ít bạc, cần lo cho con. Người và cứ yên tâm mặc, đây cũng là ý của Thư Nhân.”
Dương Đại Dũng mà ngây , nhà ở thành Bình Châu đáng giá như ? Lại là ý của con rể, Dương Đại Dũng vui vẻ . Ông chỉ sợ con rể ý kiến.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Từ kinh thành, một đường tiêu ít tiền của con gái. Đến Bình Châu, mỗi mua sắm, con gái đều sẽ mang đồ qua cho Dương phủ. Bây giờ thịt nhà họ Dương ăn đều là con gái mang đến. À , còn thuốc bổ cho ông và vợ cũng là con gái bỏ tiền mua.
Ông và Tôn thị vui mừng vì con gái lúc nào cũng nhớ đến họ, nhưng sợ con rể ý nghĩ khác. Con rể là tri châu, phận khác . Ông cố tình bảo Võ Xuân hỏi thăm, nhà của đồng tri ở Lễ Châu ba tiểu , nhà thông phán cũng ít. Ông đều sợ con rể cũng ý nghĩ đó.
Cho dù Võ Xuân an ủi, lòng ông vẫn luôn lo lắng. Bây giờ là con rể hiếu kính, trong lòng an hơn nhiều.
Trúc Lan với cha một lúc, cũng ở ăn cơm, dẫn theo con gái và Lý thị về nhà.
Thời gian trôi qua thật nhanh, ba ngày Đinh quản gia cùng Đông Chí và Tiểu Hàn trở về. Tốn ba ngày là vì đồ sứ và hoa cần vận chuyển cẩn thận.
Chuyến tốn của Trúc Lan ít tiền bạc. Năm bộ cụ tốn hai trăm bốn mươi lượng, chén đĩa đều là loại tinh xảo, tốn tám mươi lượng, cả một xe chén đĩa.
Trúc Lan còn cho mua ít bình hoa về, đều là để chuẩn cắm hoa. , triều cũng nghệ thuật cắm hoa, tiệc của nàng là cả cắm hoa.
Ai bảo nàng tiền mua hoa quý để thưởng lãm, đành cho Đinh quản gia mua các loại hoa giá rẻ về.
Trúc Lan tuy cố ý học cắm hoa, nhưng hiếm khi thấy bà ngoại nghịch hoa. Hơn nữa nàng cũng chiêm ngưỡng ít tác phẩm cắm hoa, nên cũng một chút.
Chuyến tốn của Trúc Lan bốn trăm năm mươi lượng. Trúc Lan trong lòng đau xót, bảo Đinh quản gia dẫn hai gã sai vặt nhận tiền tiêu vặt về nghỉ ngơi.
Trúc Lan gọi Nhị Nguyệt đến, bảo dẫn Đại Hàn chặt một ít tre và cây về.
Đợi Chu Thư Nhân trở về liền thấy trong nhà ít tre và cây, hỏi Trúc Lan: “Nàng chặt những thứ về ích gì ?”