Nông gia tiểu hãn phi: Mang theo đệ muội kiếm sống - Chương 21 - Cái Giá Bất Ngờ
Cập nhật lúc: 2024-08-16 00:32:06
Lượt xem: 1,566
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
cũng cần gấp gáp, Ngô chưởng quầy nghĩ thầm.
Sẽ sớm thôi.
Chờ y quán, Ngô chưởng quỹ đặt giỏ trúc xuống, khách khí mời tỷ Mộc Cẩm .
Sau đó áy náy : "Tiểu nhị trong cửa hàng m lát nữa mới tới làm việc, còn nước nóng pha ..."
Mộc Cẩm vội lên cảm ơn, khát, cần bận tâm.
Ngô chưởng quỹ thấy tiểu cô nương cởi mở lễ độ như thế, khóe môi khỏi nhếch lên.
Lập tức chuyển đề tài, hỏi Mộc Cẩm mang theo dược liệu gì đến bán.
Mộc Cẩm vội dậy, với Ngô chưởng quầy: "Tiểu nữ mang đến tên Hoài Sơn dại.”
Ngô chưởng quỹ đưa tay sờ sờ chòm râu thưa thớt, nghi hoặc : "Ngô mỗ mặc dù dám tự xưng là y sư, nhưng cũng thể là kiến thức rộng rãi, như thế nào từng qua vị dược liệu Hoài Sơn dại ?
Mộc Cẩm nhân tiện : "Vị dược liệu tiểu nữ cũng là từ gia mẫu mất. Nghe gia mẫu từng qua, vị dược liệu ghi trong một quyển sách cổ.”
“A? Sách cổ ghi chép? Là sách cổ gì? "Ngô chưởng quỹ rõ ràng đối với sách cổ so với Hoài Sơn dại càng cảm thấy hứng thú.
“Tiểu nữ khi đó còn nhỏ, mơ hồ nhớ rõ mấy chữ Bách Thảo Cương......”
“A! Là Thần Nông bách thảo cương kỷ! "
Ngô chưởng quỹ kích động chà bàn tay.
Ánh mắt Mộc Cẩm lóe lên.
Chưởng quỹ của y quán Quảng Ký quả nhiên giống .
Cho dù chỉ là chưởng quỹ y quán Quảng Ký trong trấn nhỏ đối với con đường y dược cũng hiểu sâu rộng như thế.
Thần Nông bách thảo cương kỷ "nàng kỳ thật cũng xem bộ.
Kiếp nàng cơ duyên xảo hợp lấy mấy trang tàn.
Mới để cho nàng một ít dược liệu hậu nhân .
“Tiểu cô nương! Mẫu nhà ngươi đề cập với ngươi tung tích quyển y điển di thế ? "
Ngô chưởng quầy vội kích động.
Vẻ mặt khẩn trương vẻ mặt chờ mong chằm chằm mắt Mộc Cẩm
Truyện được đăng duy nhất trên Monkey trên những kenh khác là giả mạo!
“Lúc đó còn nhỏ, nhớ. ......”
Sau khi thất vọng, trong mắt Ngô chưởng quỹ nổi lên ngọn lửa chờ mong.
“ cái gì?”
Mẫu mất tích của nhắc tới, đó là nàng cũng khác tới.
Ngô chưởng quỹ càng nóng nảy.
"Tiểu cô nương còn nhớ rõ mẫu ngươi là ai nhắc tới quyển Thần Nông bách thảo cương kỷ ?"
"Mẫu lúc nhỏ từng bán đến nhà phú quý làm tiểu nha , lăn lộn nhiều nơi..."
Ngô chưởng quỹ thất vọng.
Thất vọng thì thất vọng, cũng cảm thấy là hợp tình hợp lý.
Nếu , một tiểu cô nương nông thôn thấy kinh truyền trấn nhỏ làm "Thần Nông bách thảo cương kỷ" chứ.
Tuy nhiên,<<Thần Nông bách thảo cương kỷ>>danh điển y dược vĩ đại như tin tức, nhất định bẩm báo lên .
"Ngô chưởng quỹ, ngài xem một chút mấy miếng Hoài Sơn chúng đưa tới ?"
Mộc Cẩm nhiều lời với ông.
Dù nhiều cũng sai nhiều.
Ngô chưởng quỹ vội vàng gật đầu.
“Thần Nông bách thảo cương kỷ "dược liệu trong y dược điển nhắc tới, nhất định xem.
Về phần là dược liệu thật , nếm thử, một chút cũng sẽ bảy tám phần.
Mộc Cẩm liền tới bên giỏ trúc, đem quần áo cũ trải ở phía lấy .
Lộ từng mảnh Hoài Sơn màu xám trắng phơi khô.
Ngô chưởng quỹ cần khác , lập tức đưa tay lấy một mảnh, đầu tiên là đặt ở mắt cẩn thận quan sát.
Lại cẩn thận ngửi.
Có mùi thơm thanh ngọt nhàn nhạt.
Có tác dụng dược lý , khẳng định là độc.
Hắn thậm chí thể phán đoán , cái là thể làm đồ ăn ăn!
Lại dùng tay bẻ một miếng nhỏ để vân vê.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-gia-tieu-han-phi-mang-theo-de-muoi-kiem-song/chuong-21-cai-gia-bat-ngo.html.]
Làm thức ăn cũng là một thứ !
“Ngài thể nếm thử. "Mộc Cẩm nhắc nhở.
Nghe nàng như , liền tiểu cô nương đối với Hoài Sơn dại lòng tin cũng kích động.
Thật da cần Mộc Cẩm nhắc nhở, Ngô chưởng quỹ cũng sẽ thưởng thức một phen.
Nếu là nơi thu dược liệu mới, như thế nào cũng coi như lập một đại công a.
Không chút do dự cắn một miếng nhỏ miếng Hoài Sơn, cẩn thận thưởng thức......
Lập tức hai mắt sáng ngời.
Mộc Cẩm thần sắc liền khi thưởng thức, ít nhất cũng chút dược lý của Hoài Sơn dại .
Nhân tiện : "Ta còn nhớ mẫu nhắc qua một ít, Hoài Sơn dại cho tỳ vị, còn công hiệu bổ thận giảm ho.”
Ngô chưởng quỹ xong ánh mắt càng ngày càng sáng, nhịn hỏi: "Mẫu nhà ngươi còn cái gì?"
“Còn ...... còn ...... đúng ! Mẫu còn Hoài Sơn thể bỏ trong xương nấu canh uống.”
“Đó là dược thực đồng nguyên! "Ngô chưởng quỹ thập phần cao hứng.
“Còn thể ngâm nước uống. Khi còn bé ho khan, mẫu liền dùng cái ngâm nước cho uống. Bụng trướng, mẫu liền hấp cái cho ăn......”
“ đúng !”
Ngô chưởng quỹ cao hứng sờ thẳng chòm râu,
"Chính là dược thực đồng nguyên! cái thật đúng là thứ a! khó trách a, khó trách Hoài Sơn dại xuất từ 《 Thần Nông Bách Thảo Kỷ 》 !”
Lập tức, liền quyết định mua một giỏ túc dã hoài phiến mà tiểu cô nương tỷ mang đến.
Vả tiểu cô nương cũng là thật, Hoài Sơn phơi nắng nhiều khô a, đều phơi phấn!
“Tiểu cô nương, ngươi cái giỏ trúc Hoài Sơn phiến đều !”
Mộc Cẩm còn phản ứng gì, Mộc Tử Xuyên kích động nắm chặt quyền.
Không ngờ...... Không ngờ thật sự !
Trưởng tỷ thật lợi hại!
Mộc Cẩm , chưởng quỹ y quán Quảng Ký phàm là chút kiến thức, nếu đề cập tới<<Thần Nông bách thảo cương kỷ>>, chỉ bằng xem, ngửi, nếm là thể xác định đây là một vị dược liệu .
Sở dĩ nàng nhắc tới "Thần Nông bách thảo cương kỷ", là nâng cao giá trị Hoài Sơn dại một chút.
Đương nhiên, cũng chỉ là nàng thử một chút, cũng cưỡng cầu.
Cũng may, thành công .
“Tiểu cô nương, dựa theo công hiệu Hoài Sơn dại , Ngô mỗ dựa theo giá cả của Hoàng Cầm, sơn thù du.”
“Ngươi đây là thượng đẳng phẩm, Ngô mỗ giá 120 văn một cân.”
Lại bởi vì ngươi là đầu tiên bán Hoài Sơn dại, về chỉ cần ngươi tới Hoài Sơn dại, chỉ cần là y quán Quảng Ký, Ngô mỗ thể giúp ngươi mỗi cân trả thêm mười văn tiền.”
Mộc Cẩm vội vàng cám ơn.
Ngô chưởng quỹ ngăn nàng cám ơn, .
"Còn , Hoài Sơn phiến dược thực đồng nguyên, thêm năm văn mỗi cân!"
Dược liệu từ đến nay đắt hơn lương thực.
Có năm dược liệu thu hoạch kém, một dược liệu đắt hơn lương thực hàng trăm văn.
Cao!
nàng ngờ rằng một trưởng quỹở thị trấn của y quán Quảng Ký thể đưa mức giá như
Lần Mộc Cẩm thật sự kinh ngạc.
Bởi , nàng khỏi đau lòng cho chính kiếp .
Đời nghĩ tới bán Hoài Sơn dại cùng các dược liệu khác chứ?
"Như chính là một cân Hoài Sơn phiến 135 văn tiền, tiểu cô nương ngươi đồng ý ?."
Mà lúc , Ngô chưởng quỹ một mực tại chủ động tăng giá, Mộc Tử Xuyên kích động thiếu chút nữa ngất .
Hắn đang mơ chứ?
Trường tỷ phát hiện Hoài Sơn dại cũng quá đáng giá!
Hắn trưởng bối trong thôn qua, trong cửa hàng gạo trấn một đấu hai mươi lăm văn.
Một đấu là mười hai cân rưỡi.
Một cân gạo hai văn tiền một cân......
Nói cách khác, trưởng tỷ bán một cân Hoài Sơn phiến là thể mua hơn sáu mươi cân gạo!
Đột nhiên xuất hiện hạnh phúc, để Mộc Tử Xuyên cả đều là nhẹ nhàng bồng bềnh, nửa điểm khí lực...
“Tiểu cô nương, thế nhưng đối với Ngô mỗ giá hài lòng? "
Ngô chưởng quỹ thấy Mộc Cẩm nửa ngày lên tiếng, vội vàng hỏi một câu.