Động phòng hoa chúc .
Ngủ một lát, Tiểu Tịch thấy Ý Liễu gọi nàng: “Vương phi, Vương phi, đến lúc dậy ạ.”
Tiểu Tịch choàng tỉnh.
“Vương phi, nô tỳ động tĩnh bên ngoài nhỏ dần, e rằng lát nữa Vương gia sẽ trở về , mau dậy rửa mặt ạ.”
“Được.” Tiểu Tịch dậy.
Ý Liễu giúp Tiểu Tịch chỉnh trang xong xuôi, chẳng bao lâu Hiên Vương quả nhiên trở về. Vì là Vương gia, nên nghi thức náo động phòng bỏ qua.
Ba nha đều ngoài, tiện tay còn đóng luôn cửa phòng.
Trong phòng chỉ còn A Hiên và Tiểu Tịch, bốn mắt , trong mắt chỉ còn đối phương.
A Hiên cầm lấy chén rượu bàn, rót đầy rượu hợp hoan chuẩn sẵn trong phủ, tay cầm hai chén rượu, đến mặt Tiểu Tịch.
“Nào, Tịch nhi, uống cạn chén rượu , phu thê chúng từ nay về sẽ mãi mãi đồng tâm.”
Hai khoác tay , mỗi uống cạn nửa chén. Hiên Vương đặt chén rượu xuống, lên giường ôm Tiểu Tịch lòng.
“Tịch nhi của , những năm qua để nàng chịu thiệt thòi , cuối cùng cũng cưới nàng về tay.”
“Không vất vả chút nào, A Hiên ca. Lúc từ nhà , chỉ nghĩ rằng nếu cố gắng một phen sẽ phụ lòng bản , từng dám mơ ngày thật sự trở thành Vương phi của . A Hiên ca, cảm thấy hạnh phúc.”
“Tịch nhi, kiếp nhất định nhiều việc , kiếp mới thể cưới nàng. Từ nay về , hai sẽ bao giờ chia lìa nữa, mãi mãi bên kiếp kiếp đời đời, ?”
“A Hiên ca, kiếp thể gặp , cảm thấy sống hai kiếp cũng uổng phí.”
“Tịch nhi, yêu nàng.”
Hạt Dẻ Nhỏ
“A Hiên ca, cũng yêu .”
Hai mắt , ôm sâu lòng, tấm màn đỏ buông xuống, chỉ còn hai cây nến đỏ lay động trong đêm khuya.
Hai quấn quýt đến nửa đêm, thấy Tiểu Tịch mệt, Hiên Vương mới ôm nàng tắm rửa.
Sáng sớm hôm , Tiểu Tịch vẫn còn đang say giấc nồng thì thấy A Hiên gọi nàng bên tai: “Tiểu Tịch, bảo bối, dậy thôi, đa tạ nàng.”
Tiểu Tịch mơ màng mở mắt, yêu mặt, vươn tay ôm lấy cổ A Hiên: “Sao dậy sớm thế?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-gia-my-thuc-ta-mang-ca-nha-cung-phat-tai/chuong-149.html.]
A Hiên hôn lên trán Tiểu Tịch: “Hoàng Nãi nãi đang ở trong phủ, đến muộn sẽ . Lát nữa về ngủ tiếp.”
Tiểu Tịch chợt tỉnh hẳn: “Cái gì, sớm? Hoàng Nãi nãi đến từ bao giờ ?”
“Hoàng Nãi nãi đến từ hôm qua , sợ nàng bận lòng nên cho nàng .”
Thấy Tiểu Tịch tỉnh, A Hiên gọi Ý Liễu và Phi Nhứ giúp Tiểu Tịch xiêm y. Phi Nhứ khéo léo, búi tóc bách hợp kế cho Tiểu Tịch, cài trâm phượng hoàng ư phi, phối cùng y phục chuyên dụng của Vương phi, cao nhã kém phần thanh thoát.
Đến đại sảnh, Thái hậu đang uống , thấy hai cùng đến, ngài : “Tiểu Tịch dậy sớm ? Chúng nhiều quy củ đến thế . Hiên nhi, con hiểu chuyện , để tức phụ con ngủ thêm một lát chứ?”
“Là tôn nhi sai , xin Hoàng Nãi nãi thứ tội.”
“Hoàng Nãi nãi, cháu ngủ ngon, dậy sớm thế ạ?”
“Tuổi già , ngủ ít thôi.”
Ý Liễu dâng , Tiểu Tịch quỳ mặt Thái hậu, cất giọng trong trẻo: “Hoàng Nãi nãi mời dùng .”
“Tốt, , .” Ba tiếng “” liên tiếp, chén của đứa cháu dâu Thái hậu chờ đợi bao năm, tự nhiên chút kích động.
Nhận chén từ tay Tiểu Tịch, uống nửa chén, đưa cho Từ ma ma, từ Từ ma ma lấy một đôi trâm bạch ngọc chuẩn sẵn. Dù là sành sỏi cũng phẩm chất tuyệt đối là thượng hạng, tỏa ánh sáng trắng ngần.
“Tặng cho đứa cháu dâu xinh của đây, cố gắng sớm ngày sinh cho Nãi nãi một đứa chắt thì càng .”
Tiểu Tịch nhận lấy trâm bạch ngọc: “Tạ Hoàng Nãi nãi.”
“Hiên nhi , con đưa Tiểu Tịch ngủ thêm một lát . Lát nữa còn cung, hôm nay vẫn vất vả, tranh thủ nghỉ ngơi . Lát nữa sẽ sai đến gọi các con.”
“Vâng, Hoàng Nãi nãi, tôn nhi sẽ đưa Tiểu Tịch nghỉ ngơi ngay.”
“Tôn nhi tôn tức cáo lui.”
Về đến phòng Tiểu Tịch quả thật mệt mỏi, đầu trải qua chuyện phòng the, đau nhức rã rời, nàng liền xuống ngủ . Hiên Vương thấy tức phụ thực sự mệt đến , cũng dám lên tiếng quấy rầy, cẩn thận cạnh Tiểu Tịch, chẳng mấy chốc cũng .
Một lúc cung nữ bên cạnh Thái hậu đến truyền lời, rằng giờ cung sắp đến . Ý Liễu nhẹ nhàng gõ cửa phòng, Hiên Vương thấy, hôn lên trán Tiểu Tịch: “Dậy thôi Tịch nhi, đến lúc cung , lát nữa xe ngựa ngủ bù một giấc.”
Tiểu Tịch mơ màng mặc cho A Hiên mặc y phục cho , trông thật đáng yêu vô cùng. A Hiên bận rộn trộm mấy nụ hôn, khiến Tiểu Tịch khúc khích.
Ý Liễu và Phi Nhứ ngoài phòng , bao lâu thấy Vương phi như , thật sự mừng cho Vương phi.