Nông Gia Mỹ Thực: Ta Mang Cả Nhà Cùng Phát Tài - Chương 147

Cập nhật lúc: 2025-11-01 01:27:21
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2LQDldxyH5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hiên Vương chắp tay vái Vân Tiêu: “Nhị ca cứ yên tâm, kiếp nhất định phụ Tiểu Tịch.”

 

Bước cánh cửa đầu tiên, Hiên Vương thể vội vàng rước tân nương, mà bái kiến phụ mẫu của Tiểu Tịch để thể hiện sự tôn kính.

 

Mấy trong phòng đang lén lút . Tiểu Vân đầu : “Quận chúa, đoàn rước dâu qua cửa đầu tiên , bây giờ đang bái kiến lão gia phu nhân, lát nữa sẽ đến ngay.”

 

Tiểu Cửu hớn hở : “Tất cả hãy chặn cửa thật chặt, đừng dễ dàng bỏ qua như nhị thiếu gia Lâm , Vương gia là một kho vàng nhỏ, vặt cho thật đau mới .” Mấy ngừng, Tiểu Tịch sợ Tiểu Cửu chừng mực Tiểu Vân thương, liền bảo Tiểu Vân bên cạnh , lúc cũng phụ họa theo: “Tiểu Cửu đúng, đừng quên vặt cả phần của Tiểu Vân nữa.” Tiểu Vân khẽ : “Quận chúa, lời mà để Vương gia thấy, nhất định sẽ bênh ngoài.”

 

Hiên Vương đến đại sảnh. Lâm phụ và Lâm mẫu ở vị trí chính giữa. Hiên Vương là hoàng tử thể quỳ lạy, liền cúi thật sâu: “A Hiên xin thỉnh an nhị lão, tạ ơn nhị lão đồng ý gả Tiểu Tịch cho con. Nhị lão cứ yên tâm, kiếp con nhất định phụ Tiểu Tịch.”

 

Lâm phụ và Lâm mẫu tiến lên đỡ Hiên Vương dậy. Lâm phụ : “Xin Vương gia hãy nhớ kỹ lời hôm nay. Nếu để Tiểu Tịch chịu một chút tủi hờn nào, lão phu nhất định sẽ đến Vương gia đòi công đạo.”

 

“Nhạc phụ cứ yên tâm, tiểu tế sẽ yêu thương bảo hộ Tiểu Tịch trọn đời.”

 

Lâm mẫu tiến lên liếc Lâm phụ một cái, với Hiên Vương: “Được A Hiên, đừng để ý nhạc phụ con, nhạc mẫu tin con. Đi .”

 

Chào từ biệt nhị lão xong, Hiên Vương đến phòng Tiểu Tịch. Duệ Vương tiến lên gõ cửa phòng: “Tịch tỷ tỷ, giờ lành đến, thể lên kiệu . Xin hãy mở cửa phòng.” Nói từ khe cửa đưa bốn phong bao lì xì.

Hạt Dẻ Nhỏ

 

Cuối cùng cũng đến ! Tiểu Cửu nhận lấy phong bao, lén , quả nhiên là ngân phiếu một trăm lượng, thật sự phát tài ! Mấy chia xong lì xì, càng ghì chặt cửa phòng, Tiểu Cửu : “Mở cửa thì , nhưng chúng hỏi tân lang vài vấn đề .”

 

Đây là phong tục rước dâu, dù vội vàng đến mấy cũng nhẫn nhịn.

 

“Vấn đề thứ nhất, dám hỏi Hiên Vương, sinh thần của Quận chúa chúng là ngày nào?”

 

“Sinh thần đến, đường u tận.” Tiếng Hiên Vương truyền đến.

 

Tiểu Tịch gật đầu. Tiểu Cửu hô lên: “Qua !” Duệ Vương đưa thêm bốn phong bao lì xì.

 

“Vấn đề thứ hai, Quận chúa chúng thích gì?”

 

Hiên Vương đáp: “Thích đủ loại mỹ thực, thích ngọc bội bằng bạch ngọc, và thích .”

 

Mọi đều bật , câu trả lời khiến thể phản bác.

 

“Qua !” Duệ Vương tiếp tục nhét lì xì, tứ ca nhiều tiền, sợ.

 

“Vấn đề thứ ba, nếu Quận chúa chúng nhớ nhà thì ?”

 

“Không tiếc vạn dặm xa xôi mà bầu bạn.”

 

“Qua !”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-gia-my-thuc-ta-mang-ca-nha-cung-phat-tai/chuong-147.html.]

Lì xì tiếp tục nhét .

 

“Vấn đề thứ tư, xin hỏi Vương gia và Quận chúa đầu tiên nắm tay là ở ?”

 

Tiểu Vân : “Cái Tiểu Cửu thật sự cái gì cũng dám hỏi.”

 

Tiểu Tịch : “Không , cứ để nàng loạn , nhưng đoán đây là vấn đề cuối cùng .”

 

“Năm năm , trong khu rừng ở thôn Bàng Sơn.” Hiên Vương quả nhiên dám trả lời, sợ khác “trâu già gặm cỏ non”.

 

Tiểu Tịch gật đầu.

 

“Qua !”

 

Lì xì tiếp tục nhét . Duệ Vương với bên cạnh: “Đi gọi mấy thị vệ đến đây, đặc biệt là gọi Dạ Tả đến.”

 

Tiểu Cửu còn hỏi tiếp, chợt thấy tiếng Dạ Tả từ bên ngoài vọng : “Xin các cô nương hãy giơ cao đ.á.n.h khẽ, để chúng .”

 

Tiểu Cửu thấy tiếng Dạ Tả, quả nhiên dừng một chút, tiếp: “Không , chúng vẫn hỏi xong.”

 

Hiên Vương phất tay, mấy thị vệ cùng với Duệ Vương cùng xô cửa. Mấy cô nương phòng , chỉ một cái xô mở. Dạ Tả vội vàng đỡ lấy Tiểu Cửu sắp ngã xuống đất, tức đến mức Tiểu Cửu cấu mạnh mấy cái eo Dạ Tả.

 

Cuối cùng cũng gặp Tiểu Tịch, khi gặp nàng, trong mắt Hiên Vương còn thấy bất kỳ ai khác. Tịch nhi của thật lộng lẫy chói mắt. Từ khi Tiểu Tịch mười ba tuổi hai chia xa, hơn năm năm qua, cuối cùng đợi ngày .

 

“A Hiên ca.” Tiểu Tịch thấy Hiên Vương ngẩn , liền cất tiếng nhắc nhở.

 

“Tịch nhi, nàng thật .”

 

“Giờ lành đến, tân nương lên kiệu.” Bên ngoài truyền đến tiếng bà mối.

 

Thời đại thành hôn cần che khăn trùm đầu, một chiếc quạt tròn che mặt là .

 

Hiên Vương một tay ôm lấy Tiểu Tịch, bước ngoài.

 

Kiệu hoa dừng ngoài Quận chúa phủ, bên ngoài vây đầy xem náo nhiệt. “Khởi kiệu!”

 

Theo một tiếng hô, đoàn rước dâu bắt đầu về Hiên Vương phủ.

 

Đứng trong sân, Lâm phụ và Lâm mẫu mắt ướt lệ. Nữ nhi yêu quý nhất của họ xuất giá. Tiểu Tịch vất vả bao nhiêu năm, cuối cùng cũng đền đáp. Họ hy vọng nữ nhi sẽ mãi mãi hạnh phúc. Tiểu Vân bên cạnh khuyên nhủ: “Lão gia, phu nhân, chúng nhà thôi.”

 

Tiểu Vân thể tiện nên Tiểu Tịch cho nàng theo cùng, ba còn thì cùng đến Hiên Vương phủ.

 

 

Loading...