Ngồi xe ngựa của Hiên Vương phủ, đường trở về, Tiểu Tịch mở lời : “Xem , thắng lớn nhất chính là Thái tử.”
34. “ , đại ca Thái tử những năm nay ẩn chờ thời, thu liễm phong mang, lẽ cũng là vì hôm nay. Phụ hoàng từ nhỏ nuôi dưỡng đại ca thành trữ quân, tuyệt sẽ dễ dàng từ bỏ. Tất cả thứ đều trong tầm kiểm soát của Phụ hoàng. Lòng khó dò, ở hoàng gia chính là như , con đường từ nhỏ đến lớn của con đều sắp đặt sẵn, con sẽ thấy cuộc đời chính là một vở kịch.”
“A Hiên ca, đừng buồn. Đợi đến khi trong kinh thành còn vướng bận, chúng sẽ rời , sống một cuộc sống tiêu d.a.o tự tại.” Tiểu Tịch nắm lấy tay A Hiên.
“Nàng là bất ngờ lớn nhất trong cuộc đời . Nếu nàng xuất hiện, e rằng kết cục của là chiến tử sa trường, thì cũng là trở thành vật hy sinh trong cung đấu.” Cảm xúc của Hiên Vương chút trùng xuống.
“A Hiên ca, chúng đang ? Sau chúng cần bất cứ chức vị nào nữa, chỉ bằng năng lực kiếm tiền của nương tử đây, sẽ nuôi .” Tiểu Tịch vỗ vỗ bộ n.g.ự.c nhỏ của .
“Được thôi, nàng nuôi .” Hiên Vương xong liền tựa đầu vai Tiểu Tịch, Tiểu Tịch dáng đại tỷ, vỗ về A Hiên.
Dạ Lịch, đ.á.n.h xe bên ngoài, thấy cuộc đối thoại của hai mà suýt nghi ngờ nhân sinh, hai cái gì cũng dám , hơn nữa Hiên Vương vĩ đại của còn tiết tháo gì thế .
35. Ngày thứ hai khi cung, Tiểu Tịch bắt đầu chuẩn chuyện dọn nhà. Nàng sắp xếp Quận chúa phủ gọn gàng khi Cha nương đến, phòng của Cha nương cũng sẽ dọn dẹp sẵn. Chẳng nãi nãi, đại ca, Tẩu tẩu và Tiểu Chí đến .
Nói là dọn dẹp nhưng cũng cần Tiểu Tịch tự tay , chỉ là xem những món đồ nào thích thì mang , thích thì để . Khu viện cũng giữ , thể ghé ở bất cứ lúc nào.
“Tiểu Vân, chi bằng và Lâm Nhị cứ ở đây , Quận chúa phủ cách đây xa, thể giờ tiện.” Tiểu Vân giờ m.a.n.g t.h.a.i hai tháng.
“Quận chúa, đừng hòng bỏ , theo đó. Ta bàn với Lâm Nhị , sẽ ở luôn trong Quận chúa phủ, chỉ cần những ngày nghỉ mới về viện tử thăm nom là . Ta đây cứ nán bên .”
“Nha đầu , lúc vội vàng, tiễn tẩu của . Khi thư nhà, hãy gửi lời xin đến họ.”
“Quận chúa, xem gì kìa. Cả nhà chúng còn kịp cảm tạ , chỉ riêng nhà chúng , mà cả thôn đều cảm tạ . Nếu Quận chúa, e rằng chúng còn chẳng đủ cơm ăn. Giờ đây, thiếu nữ mười dặm tám thôn đều tranh gả thôn , là cô nương chúng còn chẳng thèm để mắt tới .” Dáng vẻ kiêu hãnh của Tiểu Vân khiến bật .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-gia-my-thuc-ta-mang-ca-nha-cung-phat-tai/chuong-141-kieu-thien-chi-hi.html.]
“Các ngươi các ngươi cũng đây, và Hiên Vương sớm muộn gì cũng sẽ rời kinh thành. Các ngươi hãy suy nghĩ kỹ về chốn về của . Ai theo , sẽ đối đãi chân thành. Ai ở kinh thành, cũng sẽ lo liệu hậu vận chu cho các ngươi.”
“Ta quản, dù cũng sẽ luôn theo sát Quận chúa .” Tiểu Cửu khoác tay Tiểu Tịch.
“Vậy còn Dạ Tả thì ? Y là thị vệ của Duệ Vương cơ mà.”
“Bỏ thôi.”
“Lời của mà để Dạ Tả thấy, e là y sẽ tìm mà liều mạng đó.” Tiểu Tịch trêu ghẹo .
“Vậy quản, hừ.”
”Quận chúa, chúng tỷ cũng sẽ luôn theo , đừng nghĩ đến việc bỏ chúng .” Ý Liễu và Phi Nhứ .
“Được, mấy chúng cứ luôn bên . Giờ thì thu dọn những vật yêu thích, dọn đến Quận chúa phủ. Cái viện tử do hoàng gia ban thưởng , gì thì cũng ở vài ngày .”
Hạt Dẻ Nhỏ
“Quận chúa đúng, gì thì chúng cũng ở vài ngày. Chúng dọn dẹp phòng ốc của phu nhân và lão gia , để họ cũng xem đại viện tử của Quận chúa phủ chúng .” Ý Liễu .
Mấy nhanh nhẹn thu dọn đồ đạc, sáng sớm hôm liền dọn đến Quận chúa phủ. Viện tử do hoàng gia ban tặng quả nhiên khác biệt, vô cùng khí phái.
Trên cánh cổng cao lớn là bốn chữ vàng to bản: "Quận Chúa Phủ". Bên ngoài phủ hai thị vệ gác. Bước đại môn, đến hậu viện, đình đài lầu các, hồ sen thủy tạ, soi bóng giữa tùng bách xanh tươi; giả sơn đá lạ, bồn hoa cây cảnh, dây leo trúc biếc, điểm xuyết khắp nơi. Trong vườn, những đình đài lầu các tinh xảo lộng lẫy, hành lang thủy tạ thanh u tú lệ, cùng với đại giả sơn, tất thảy đều toát lên vẻ tinh xảo. Tiểu Tịch chỉ thầm tiếc nuối, viện tử xa hoa thế tuy danh nghĩa thuộc về nàng, nhưng thể mua bán, đắc tội hoàng gia thì bất cứ lúc nào cũng thể thu hồi.
Bên viện tử ngày ngày đều quét dọn, chỉ chờ chủ nhân đến ở. Tiểu Tịch để căn phòng hướng về phía mặt trời nhất cho phụ mẫu, còn nàng thì ở ngay bên cạnh phụ mẫu.
Sau khi sắp xếp xong xuôi, Tiểu Tịch liền dặn nhà bếp tối nay vài món ngon, ai nấy đều phần. Chẳng ở Trung Hoa vẫn tục lệ lễ "liệu oa để" khi dọn nhà mới ? Duệ Vương tặng một bộ bình phong gỗ hồng sắc, Hiên Vương thì tặng một cây hoàng kim thụ. Tiểu Tịch mừng đến nỗi gì, dù nàng tiền nhưng điều đó hề ảnh hưởng đến việc nàng yêu tiền.