Nồi Sắt Hầm Thiên Kiếp - Chương 34
Cập nhật lúc: 2025-10-28 04:13:11
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7plAJeJWjI
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nàng chọn một cái đỉnh vỡ từ đống đồ n/át. Cái đỉnh hình vuông, rộng một thước, dài một thước rưỡi, bên trong tro tàn, trông giống dụng cụ thắp hương tế lễ.
Đỉnh vỡ thành nhiều mảnh, nhưng bốn chân còn nguyên vẹn, phần đáy còn cao nửa thước thể sử dụng . Tuy nặng, nhưng thể dùng để chứa nước hầm thịt. Vạn nhất Phụ Thân nó bắt chuột ếch gì đó về, hầm chín ăn, cần lo nhiễm k/ý s/inh tr/ùng.
Tần Uyển chọn một mảnh vỡ thể dùng bát đĩa từ đống đồ nát, cùng với cái đỉnh vỡ đó, giao cho Chích Diễm, sắp xếp nàng mang bờ sông rửa sạch, đựng đầy nước mang về. Tần Uyển gọi:
“Nhị Tỷ, củi đủ , các Tỷ nghỉ một lát.”
Nàng chọn một thanh kiếm gãy chuôi cầm giống như tay cầm cốc, đến nơi c/ắt dây leo. Hồ Thất đang cắm cúi c/ắt dây leo ở đó, cắt xong còn tự ôm về nơi chất dây leo. Hồ Đại biến về nguyên hình, xổm trong bụi cỏ canh gác, thấy Tần Uyển đến, vội vàng chạy tới, cho Tần Uyển xem hai bàn tay của , :
“Đau.”
Hai bàn tay đều vết m/áu, giống như cẩn thận cạnh của mảnh kim loại vỡ cắ/t . Tay trái của nổi hai cái mụn nước, chắc là do quá sức khi c/ắt dây leo mà phồng rộp. Nàng bảo Hồ Đại và Hồ Thất đều nghỉ ngơi một lát.
Nàng chọn một dây leo mềm, dùng kiếm gãy c/ắt tỉa cẩn thận, buộc lên cành cây nhỏ, thành một cái khung hình vuông, đó nhanh chóng quấn thêm một vòng dây leo nhỏ, thành một cái giỏ mây nhỏ như đồ chơi của trẻ con. Nàng xách cái giỏ mây nhỏ, đưa cho Hồ Nhị, :
“Nhị Tỷ, ngươi dẫn các Tỷ Tỷ hái một rau cỏ ăn về. Rau cỏ hái xong, bỏ giỏ.”
Nàng lo giỏ lọt, nhặt vài chiếc lá cây khá lớn trải ở đáy. Hồ Nhị nhận lấy giỏ xách trong tay, cảm thấy khá mới mẻ, gọi Hồ Tam và mấy khác, vui vẻ chạy ngoài hang động đào cỏ . Chích Diễm là đầu tiên rửa sạch đỉnh vỡ và các mảnh vỡ dùng bát đĩa về.
Tần Uyển chỉ huy nàng đặt đỉnh lên lửa, đó xếp củi lên, tiên đốt nước sôi, chờ Phụ Thân và Nhị Tỷ chúng nàng mang thịt rau về bỏ nồi. Hồ Đại và Hồ Nhị canh bên lò lửa, tò mò củi cháy.
Hồ Tiểu Bạch biến về nguyên hình , trong miệng còn ngậm một con chuột cống lớn hai ba cân. Tần Uyển hề ngạc nhiên, thầm nghĩ:
“Quả nhiên là chuột.”
Nàng cầm kiếm gãy, thành thạo lộ/t d/a chuột, m.ổ b.ụ.n.g lấy nội tạng, bỏ đầu, bốn chi, đuôi, chỉ giữ thịt chuột, rửa sơ qua bằng nước trong bát, tìm một tảng đá tương đối phẳng thớt, c/ắt thành từng miếng vuông.
Công cụ t/iện dụng, nhưng tay nghề vẫn còn, xử lý một con chuột tinh ch/ết, khác gì xử lý chuột trúc, chỉ mất ba hai động tác xong. Chuột xử lý xong, nhưng nàng cao bằng cái đỉnh vỡ. Lúc đỉnh nung nóng, nước bên trong cũng sôi, nàng lo bỏng, bảo Chích Diễm bỏ t/hịt chuột hầm.
Không gia vị, muối, d.a.o c/ắt t/iện lợi, chuột hoang còn thể mang theo vi rút, nên cách nhất là hầm kỹ với nước lã, hầm cho đến khi chín mềm, khẩu vị thì cần nghĩ đến nữa.
T/hịt ch/uột mềm mịn, bản cảm giác ăn cũng ngon. Sau khi hầm xong, dù thế nào cũng hơn ăn sống. Chích Diễm và Hồ Tiểu Bạch từ đến nay đều ăn th/ịt s/ống, từng thấy kiểu m.ổ b.ụ.n.g c/ắt thành từng mảnh nhỏ nấu trong nước như , bên cái đỉnh vỡ, chằm chằm thịt bên trong, tò mò. Tần Uyển :
“Phụ Thân, đừng nữa, bắt thêm vài con về.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/noi-sat-ham-thien-kiep/chuong-34.html.]
Nàng nghĩ một lát, tìm một sợi dây leo nhỏ lột vỏ xe thành dây thừng, dạy Hồ Tiểu Bạch cách buộc con mồi, bảo dùng tay xách. Dùng tay xách, một thể xách một chuỗi, t/iện lợi hơn nhiều so với việc dùng miệng ngậm từng con một về. Chích Diễm thấy , cũng lấy hai sợi dây thừng, :
“Ta cũng .”
Rồi ngoài săn bắt . Hồ Đại thấy dây thừng thể buộc con mồi, cũng cảm thấy tay đau nữa, ngay lập tức gọi Hồ Thất, bắt chước vẻ mặt của Hồ Bát , lột vỏ dây leo xe thành dây thừng.
Tần Uyển canh bên lò lửa, để chúng cứ xe thêm nhiều dây thừng nữa. Dây thừng chỉ sợ đủ dùng, chứ sợ thừa. Nửa giờ trôi qua, Hồ Tiểu Bạch và Chích Diễm về, t.iện thể dẫn Hồ Nhị cùng chúng nàng hái rau rừng về.
Hồ Tiểu Bạch bắt ba con chuột cống lớn. Ba con chuột, con nhỏ nhất cũng hơn một cân, con lớn hai cân. Chích Diễm bắt hai con rắn hoa lớn. Rắn dài hơn hai mét, to bằng cổ tay đàn ông trưởng thành, hai con rắn cộng mười cân.
Rau rừng nhiều, bộ đều là những loại vị ngọt mà Hồ Nhị cùng chúng nàng yêu thích. Tần Uyển l/ột d/a, lấy n/ội t/ạng của chuột và rắn sạch sẽ, giao thịt cho Hồ Tiểu Bạch, giao rau rừng cho Chích Diễm, bảo hai họ mang bờ sông rửa sạch.
Đợi hai họ rửa sạch t/hịt và rau về, Tần Uyển chọn hai cành cây nhỏ đũa, bảo Chích Diễm vớt thịt chuột hầm chín trong đỉnh bỏ cái ấm t.h.u.ố.c mẻ miệng rửa sạch.
Ấm t.h.u.ố.c rửa sạch , nắp ấm mất , hai quai cũng hỏng, mẻ một miếng, nứt một đường, nhưng chỉ cần đựng canh, dùng để đựng t/hịt cũng . Bảy con Hồ Ly ấu tể lưng Chích Diễm, mắt chớp nàng gắp th/ịt, liên tục nuốt nước bọt. Thơm quá, ăn!
Chích Diễm và Hồ Tiểu Bạch đều ngửi thấy mùi vị , thơm thật thơm! Vừa ở bờ sông ngửi thấy mùi, lúc th/ịt gắp từ đỉnh, càng thơm hơn. Một con chuột lớn như , bỏ đầu, đuôi, nội tạng, chỉ còn hơn một cân thịt, mười con Hồ Ly chia , mỗi con chỉ hai miếng thịt trong bân bát của .
Hồ Tiểu Bạch và Chích Diễm chỉ kịp nếm một chút hương vị, hết ! Hồ Ly ấu tể răng, c/ắn nổi, nhưng t/hịt thơm quá chừng, răng cũng cố gắng gặm, thật sự gặm nổi thì dùng móng vuốt x/é, x/é t/hịt thành sợi nhét miệng, ăn đến nỗi đầy miệng thịt vụn, thơm đến mức kêu a ô a ô editor:bemeobosua.
Hồ Tiểu Bạch và Chích Diễm đồng thời t/hịt đặt trong mảnh ấm t.h.u.ố.c vỡ mặt chúng, suýt chút nữa nhịn cướ/p. Hai họ đồng thời chuyển ánh mắt sang th/ịt rắn và t/hịt chuột rửa sạch.
Tần Uyển c/ắt hai con rắn thành đoạn, bỏ nồi hầm. Còn về ba con chuột, thì nhét rau rừng Hồ Nhị cùng chúng nàng đào về bụng để lấy hương vị, dùng cành cây dựng thành giá, gác chuột lên nướng.
Dù điều kiện khó khăn đến mấy, cũng thể phụ lòng món ăn ngon. T/hịt rắn hầm đủ lửa mới ngon, tương tự, t/hịt chuột nướng cũng chậm rãi. Đêm khuya , ai buồn ngủ, cũng ngoài tu luyện săn bắt, mười con Hồ Ly, tất cả đều canh bên lò lửa, chờ đợi thức ăn.
Chúng chờ cho đến gần nửa đêm, mới ăn thức ăn. Hương thơm thanh khiết của linh d.ư.ợ.c thấm t/hịt ch/uột nướng cháy xém bên ngoài, mềm mại bên trong, thơm đến nỗi Chích Diễm và Hồ Tiểu Bạch hậ/n thể ăn luôn cả lưỡi của .