Nói Là Đội Phế Vật, Sao Toàn Là Kẻ Ác Nhân Tàn Nhẫn Thế Này? - Chương 265: Đừng Giả Vờ
Cập nhật lúc: 2025-10-04 11:05:59
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tùy Thất và Muội Bảo bước nhanh đến bên cạnh Lưu Động, mất ý thức, rơi hôn mê.
Trước n.g.ự.c một vết thương dài sâu thấy cả xương, m.á.u tươi thấm đẫm áo khoác.
Tùy Thất nhíu chặt mày, dùng đèn pin soi một vòng, nhanh phát hiện bóng dáng của Tả Thần và Thẩm Úc.
Họ cũng bất tỉnh ngã ở cách đó xa, cả hai đều mặt đầy m.á.u tươi.
Muội Bảo vội chạy đến bên hai , nhỏ giọng gọi họ.
Tùy Thất tình hình mắt chút sững sờ.
Tại như ?
Nơi cách vị trí đống lửa xa, tại thấy tiếng kêu cứu của họ.
Chẳng lẽ họ đ.á.n.h bại ngay từ đầu cuộc tấn công ?
Mặc dù rõ thực lực của Lưu Động, nhưng Tả Thần và Thẩm Úc tuyệt đối thể một chiêu hạ gục.
Trừ phi lúc tấn công họ phòng , mới thể để đối phương một đòn thành công.
Trong lúc suy nghĩ, hai nhân viên y tế từ phi hạm từ trong sương trắng, dùng cáng khiêng Lưu Động .
Tùy Thất họ biến mất trong sương mù dày đặc, khó chịu "chậc" một tiếng.
Vốn định đưa Lưu Động cùng qua màn, ngờ mới ngày đầu tiên khiến loại.
Thật sự xin Phong Linh và Nhị Cẩu.
Cô khẽ thở dài, đến bên cạnh Tả Thần và Thẩm Úc, kiểm tra tình hình của hai .
Rất , vẫn còn thở.
Giá trị sinh mệnh đều ở 60, tạm thời nguy hiểm.
Muội Bảo dùng tay áo lau vết m.á.u mặt họ: “Chị Tùy, Thần và Thẩm thương nặng quá.”
Tùy Thất trầm giọng : “Vậy thì tìm kẻ họ thương, trả đủ cả vốn lẫn lời.”
Đội Điên Trốn thù tất báo, tuyệt đối chịu thiệt thòi.
Muội Bảo ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn hỏi: “Vậy chúng tìm thế nào?”
Tùy Thất đáp: “Đợi Thẩm và Thần tỉnh hỏi.”
Muội Bảo gãi đầu: “ họ thương ở đầu, lỡ như tỉnh cũng giống như Liên ở Linh Lạc Tinh, ký ức hỗn loạn thì bây giờ?”
Tùy Thất về phía Muội Bảo: “Rất lý.”
Cô cúi đầu suy nghĩ một lát, mắt sáng lên, từ kho chứa đồ lấy một chiếc vòng cổ.
Dưới sợi dây bạc là một mặt dây chuyền trong suốt hình giọt nước, đó là vật tư đặc biệt ‘Nước Mắt Nhân Ngư’ mà Lai Á tặng cô Tịch Tức Tinh.
Sử dụng Nước Mắt Nhân Ngư tiếp xúc với đối tượng mục tiêu, thể thu hình ảnh ký ức trong vòng 1 giờ của đó, thể sử dụng ba , mỗi sử dụng cần hồi chiêu 24 giờ.
Tùy Thất dùng Nước Mắt Nhân Ngư khẽ chạm giữa trán Thẩm Úc, ánh sáng xanh lấp lánh hiện lên, một vòng sáng màu xanh hiện rõ ràng.
Trên vòng sáng, hình ảnh ký ức của Thẩm Úc nhanh chóng phát như phim.
Hình ảnh bắt đầu từ lúc hái hoa tím nhỏ, phát đến lúc trong sương trắng nhặt củi thì tốc độ trở bình thường.
Thẩm Úc và Tả Thần sóng vai phía , Lưu Động họ 1 mét.
Ba họ nhặt củi chuyện, khí khá hòa hợp.
Cho đến khi Lưu Động phía vui mừng gọi một tiếng chị Tùy.
Thẩm Úc tiếng đầu , liền thấy Tùy Thất khẽ vung chiếc U Minh Cưa trong tay về phía Lưu Động, lưỡi cưa sắc bén c.h.é.m mạnh qua n.g.ự.c , m.á.u tươi b.ắ.n .
Lưu Động trong khoảnh khắc liền mềm nhũn ngã xuống đất.
Trong hình ảnh ký ức, Tả Thần kinh ngạc sững sờ, Thẩm Úc cũng ngây tại chỗ.
Không đợi hai kịp phản ứng, một bóng xẻng lóe lên ánh bạc xâm nhập tầm bên của Thẩm Úc.
Anh còn kịp đầu xem, “phịch” một tiếng trầm vang, hình ảnh chìm bóng tối.
Tùy Thất và Muội Bảo im lặng như gà.
Hồi lâu , hai mới cứng đờ đầu, từ từ về phía .
Muội Bảo thể tin : “Nửa cái xẻng mà Thẩm cuối cùng thấy, là Nứt Cốt Thiêu của em ?”
Tùy Thất vẻ mặt mơ hồ: “Người Lưu Động thương, là ?”
Hai im lặng một giây, đồng thanh : “Giả .”
“Có thể xem một nữa ?” Muội Bảo thành kính hỏi.
“Không thể.” Tùy Thất Nước Mắt Nhân Ngư trong tay, “Dùng một hồi chiêu 24 giờ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/noi-la-doi-phe-vat-sao-toan-la-ke-ac-nhan-tan-nhan-the-nay/chuong-265-dung-gia-vo.html.]
“Vậy bây giờ?” Muội Bảo nghĩ , “Chúng vẫn luôn ở bên đống lửa nhúc nhích mà, chạy đ.á.n.h chứ?”
Tùy Thất cất Nước Mắt Nhân Ngư kho chứa đồ, nắm tay Muội Bảo an ủi: “Đừng lo lắng, đợi Thẩm và Thần tỉnh , chúng sẽ xác nhận tình hình.”
Muội Bảo khẽ gật đầu: “Vâng.”
“Tùy Thất! Muội Bảo!”
Trong sương mù dày đặc truyền đến tiếng gọi của Tân Dặc.
Hai vội vàng lên tiếng đáp .
“Đây, chúng ở đây.”
“Chị Tân Dặc!”
Bình minh buông xuống, trời dần sáng, sương mù trắng dày đặc nhạt nhiều.
Tân Dặc hiện từ trong sương mù, chạy về phía các cô.
Tùy Thất thấy chỉ một cô, liền hỏi: “Liền Quyết ?”
Tân Dặc điều hòa thở: “Anh Tự và Bùi Dực thương, Liên đang chăm sóc họ, bảo đến tìm các .”
Tùy Thất liếc cô, nhạt : “Thật ?”
“Ừm, các chứ?” Tân Dặc lo lắng hỏi.
“Không .” Tùy Thất trả lời.
“Vậy chúng mau hội hợp với Liên ?” Tân Dặc định dắt tay Tùy Thất.
Tùy Thất nghiêng né tránh, đồng thời nhấc chân đá về phía Tân Dặc.
Tân Dặc linh hoạt né tránh đòn tấn công của cô, mặt giận: “Cô đ.á.n.h ?”
Tùy Thất từ kho chứa đồ lấy U Minh Cưa, chỉ thẳng Tân Dặc mặt.
Vừa xem qua hình ảnh ký ức của Thẩm Úc, cô trong sương trắng tồn tại một ‘Tùy Thất’ và một ‘Muội Bảo’ thứ hai, tự nhiên cũng khả năng tồn tại một ‘Tân Dặc’ thứ hai.
Hơn nữa, với sự hiểu của cô về Liền Quyết, ngay khoảnh khắc thấy Bùi Dực và Trần Tự thương, sẽ ý thức trong sương trắng an , tuyệt đối sẽ để Tân Dặc một đến tìm cô và Muội Bảo.
Anh chỉ thể cùng Tân Dặc mang theo Bùi Dực và Trần Tự thương cùng đến tìm các cô.
đây chỉ là suy đoán của Tùy Thất, cô cũng thể chắc chắn trăm phần trăm Tân Dặc mắt là giả.
Vì thế cô liền tỏ chắc chắn: “Đừng giả vờ, cô Tân Dặc.”
Tân Dặc : “Cô đang gì , đương nhiên là Tân Dặc.”
Tùy Thất thấy câu trả lời của cô, lắc lắc đầu, Tân Dặc thật sự thấy câu , sớm c.h.ử.i bới .
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Tùy Thất nhiều nữa, vung U Minh Cưa tấn công Tân Dặc.
Muội Bảo cũng lấy Nứt Cốt Thiêu, cùng Tùy Thất bao vây Tân Dặc.
Tân Dặc hai vây công, cuối cùng cũng mất lớp ngụy trang, đầu ngón tay khẽ chạm trán : “Không ngờ phát hiện nhanh như , vui.”
Cô đưa tay vuốt ve sương trắng bên cạnh: “Sương mù sắp tan , chúng , ngày mai đánh.”
Thân hình ‘Tân Dặc’ hóa thành từng làn sương mỏng, hòa sương trắng xung quanh, biến mất tăm tích.
Cách kẻ địch rời chút quỷ dị, Tùy Thất và Muội Bảo ôm chầm lấy , nhảy chân nhỏ giọng la hét.
Tay Tùy Thất tê rần: “Sợ c.h.ế.t , sợ c.h.ế.t .”
Muội Bảo chôn mặt lòng Tùy Thất: “Đáng sợ quá chị Tùy ơi.”
Không kẻ địch đội lốt bạn bè tiếp cận một cách tự nhiên, thật sự quá rợn tóc gáy, hai ôm trấn an một lúc, định buông tay, tiếng gọi quen thuộc vang lên nữa.
“Tùy Thất! Muội Bảo! Các ở ?”
Giọng hổn hển của Tân Dặc từ trong sương mù truyền đến.
Tùy Thất và Muội Bảo ôm chặt lấy , dám thở mạnh.
Muội Bảo nhỏ giọng hỏi: “Lần chắc là thật chứ?”
Tùy Thất nhỏ giọng đáp: “Hay là em trả lời thử xem.”
Muội Bảo liếc về hướng tiếng , : “Không cần trả lời , chị Tân Dặc đến .”
Tùy Thất từ từ đầu .
Chỉ thấy Tân Dặc cõng Bùi Dực đang ngất xỉu, thở hổn hển trừng mắt hai : “Không lên tiếng là ý gì?”
Tùy Thất chớp chớp mắt: “Đừng giả vờ, cô Tân Dặc.”
Tân Dặc và cô hai giây, đặt Bùi Dực lưng xuống đất, xắn tay áo lao về phía Tùy Thất.
“Hôm nay bà đây sẽ cho mày nhận thức một nữa!”