Nói Là Đội Phế Vật, Sao Toàn Là Kẻ Ác Nhân Tàn Nhẫn Thế Này? - Chương 246: Cậu nói cậu là ai?
Cập nhật lúc: 2025-10-03 07:27:30
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Úc nhận sự do dự của cô: “Khó ?”
Tùy Thất thành thật gật đầu: “Ừa.”
Cô gãi gãi chóp mũi: “Không tiện kể lắm.”
“Nếu ,” Thẩm Úc đưa đề nghị, “ hỏi vài câu đơn giản thôi.”
“Ờm…” Kể chuyện với đồng đội khiến cô chút tự nhiên, “Không hỏi ?”
Thái độ của Thẩm Úc kiên quyết: “Không .”
Anh bắt đầu hỏi thẳng: “Dấu răng do Liên Quyết c.ắ.n ?”
Tùy Thất im lặng gật đầu.
“Chỉ c.ắ.n ở đây thôi ?”
Tùy Thất im lặng lắc đầu.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
“Còn c.ắ.n ở nữa?” Thẩm Úc chút nghiến răng nghiến lợi.
Tùy Thất nhanh chóng chỉ mặt, cổ và cánh tay của .
“Cắn… bao… lâu?” Áp suất quanh Thẩm Úc giảm xuống rõ rệt.
Tả Thần và Muội Bảo dám hó hé.
Tùy Thất lí nhí : “Hơn một tiếng.”
Tả Thần xong mấy câu hỏi hiểu , lập tức hét lớn: “Cô bao lâu?!”
Thẩm Úc lao về phía Liên Quyết đang xa. Tả Thần cũng lập tức đuổi theo. Muội Bảo hiểu chuyện gì, nhưng cũng chạy theo.
Tùy Thất đuổi theo gọi: “Các định gì ?”
Thẩm Úc: “ c.ắ.n cho cô!”
Tả Thần: “Dám c.ắ.n cô hơn một tiếng, xem c.ắ.n lột da nó !”
Muội Bảo gì, chỉ cắm đầu chạy.
Tùy Thất vội vàng giải thích lớn tiếng: “Liên Quyết cố ý c.ắ.n , là do ảnh hưởng bởi lọ t.h.u.ố.c thử đổ thôi, các lý trí một chút !”
Thẩm Úc gầm lên: “Lý trí nổi!”
Tả Thần lao đến lưng Liên Quyết, thì thầm như ác quỷ bên tai : “Thằng nhóc , mày c.ắ.n Tùy tỷ của tao hơn một tiếng ?”
Liên Quyết: “…”
“Xem là đúng .” Tả Thần c.ắ.n một miếng vai .
Thẩm Úc cũng c.ắ.n một miếng cánh tay Liên Quyết.
Bùi Dực la lên: “Sao các đột nhiên c.ắ.n thế?!”
Cậu vội vàng lao kéo Tả Thần và Thẩm Úc, Tân Dặc cũng nhanh chóng tham gia.
Trần Tự nhẹ nhàng khuyên: “Có chuyện gì từ từ , đừng dùng miệng.”
Tả Thần: “Đừng cản, thì c.ắ.n luôn cả bọn bây.”
Bùi Dực nổi nóng, đột ngột c.ắ.n tai Tả Thần kéo ngoài.
Tả Thần đau đến mức la oai oái: “Bùi ngốc! Mày xé tai tao , mau nhả !”
“Thần ca, em đến giúp !” Muội Bảo một cú bật nhảy lên lưng Bùi Dực, ngậm lấy một bên tai của : “Thả Thần ca !”
Bùi Dực: “Ưm ưm ưm ưm ưm!”
Tùy Thất trận chiến c.ắ.n hỗn loạn mắt mà cạn lời.
Biết thế !
Cô vội vàng nhảy lò cò đến can ngăn.
“Thẩm ca, chuyện xét cho cùng là do gây , đừng như .”
Thẩm Úc tranh thủ đáp một câu: “Đừng động, c.ắ.n đủ tự khắc dừng.”
Tùy Thất: “............”
Cô chút áy náy về phía Liên Quyết đang yên chịu cắn.
Liên Quyết thấy bộ dạng vững của cô, nhíu mày, đưa tay đỡ lấy cánh tay cô: “Cẩn thận chân.”
Nghe thấy câu , Thẩm Úc lập tức ngừng , cúi đầu chân Tùy Thất: “Chân ?”
Tùy Thất kéo quần lên một chút, để lộ chiếc nẹp ở cổ chân: “Bị trật.”
Muội Bảo từ lưng Bùi Dực nhảy xuống, xổm xuống xem chân thương của cô, lo lắng hỏi: “Bị thương nặng lắm ạ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/noi-la-doi-phe-vat-sao-toan-la-ke-ac-nhan-tan-nhan-the-nay/chuong-246-cau-noi-cau-la-ai.html.]
Cô giấu giếm: “Ừm, nghiêm trọng.”
Tả Thần đẩy Bùi Dực , đến mặt Tùy Thất, vỗ vỗ vai : “Lên đây, Thần ca cõng.”
“Được !”
Tùy Thất giơ tay định khoác vai Tả Thần, kịp chạm , đột ngột chao đảo.
Liên Quyết trực tiếp bế ngang cô lòng: “Để là .”
Nói xong liền ôm cô chạy về phía tòa biệt thự mờ ảo ở xa. Anh vẫn còn đang mang đôi dép lê băng, chạy nhanh như tên bắn, chẳng mấy chốc biến mất khỏi tầm mắt của Thẩm Úc và Bùi Dực.
Thẩm Úc phản ứng đầu tiên, cất bước đuổi theo. Những còn cũng ào ào đuổi theo.
Bên , sự chỉ dẫn của Tùy Thất, Liên Quyết thuận lợi tìm tòa biệt thự của đội Điên Trốn.
Liên Quyết đặt cô xuống ghế sô pha trong phòng khách.
“Cảm ơn.” Tùy Thất về phía Liên Quyết, “Xin nhé, Thẩm ca và chỉ vì thấy bắt nạt nên mới .”
“Không .” Liên Quyết khẽ , “ là bắt nạt thật.”
Tùy Thất gãi mũi, gì.
Liên Quyết chuyển chủ đề: “Tòa biệt thự dành cho bốn chúng là căn nào?”
Tùy Thất trả lời: “Hai căn gần nhất bên , chọn một căn là .”
Cô đưa thẻ căn cứ cho : “Dùng thẻ để mở cổng.”
Anh giơ tay nhận lấy: “Được. Đôi dép lê băng giặt xong sẽ trả cô.”
“Ok.”
Hai đơn giản tạm biệt, Liên Quyết rời , sang tòa biệt thự bên cạnh.
Tùy Thất sô pha đợi hơn nửa tiếng, gần như ngủ , Tả Thần, Thẩm Úc và Muội Bảo mới thở hổn hển chạy .
Tả Thần lao đầu sô pha, khi thở đều mới : “Thằng nhóc Liên Quyết , chạy nhanh quá.”
“Cậu đang mang dép lê băng mà.” Tùy Thất giải thích.
“Là cái vật tư đặc biệt mà cô mới nhận đó hả?” Tả Thần hỏi.
“Ừm.”
Thẩm Úc bên bàn nghỉ một lát, uống một ngụm nước, đến bên cạnh Tùy Thất: “Để xem chân cô.”
Tùy Thất vén ống quần lên.
Thẩm Úc tháo nẹp và băng gạc ở mắt cá chân cô . Vết bầm tím ở cổ chân tan một ít, nhưng trông vẫn còn đáng sợ.
Muội Bảo ghé vai Tùy Thất, nhẹ nhàng vuốt đầu cô.
Chiếc khuyên hình con rắn ở đuôi mày Tả Thần nhướng lên cao: “Nặng như ?”
Thẩm Úc nâng mắt cá chân Tùy Thất lên : “Để xem thương đến xương , đau thì cứ la lên.”
Tùy Thất ngoan ngoãn gật đầu.
Sau một hồi kiểm tra cẩn thận của Thẩm Úc, xác nhận thương đến xương.
Anh băng bó cho Tùy Thất, dặn dò cô mấy ngày tới nên giường nhiều, ít .
Tùy Thất do dự : “ vật tư ở kho dự trữ 137 vẫn xong, chắc thêm một chuyến nữa.”
“Để Liên Quyết và đội diệt thi .” Thẩm Úc buột miệng .
Tùy Thất: “... Được.”
Mấy ngày đó, Tùy Thất an tâm dưỡng thương trong biệt thự. Việc ăn uống đều do Tả Thần, Thẩm Úc và Muội Bảo phiên đút. Ngoài việc vệ sinh và rửa mặt, cô cần xuống giường.
Khoảng cách xa nhất cô trong thời gian là từ phòng ngủ sân phơi nắng.
Liên Quyết chuyển bộ vật tư trong tủ lạnh trữ vật cho Tùy Thất, cùng đội diệt thi của căn cứ Khôn Châu đến kho dự trữ 137 một nữa, mang bộ vật tư tầng hầm về.
Dự trữ vật tư của căn cứ Khôn Châu dồi dào hơn nhiều, phép tăng từ 100 lên 1350. Những ở khu lều nhựa khả năng chi trả tinh hạch và vật tư đều căn cứ.
Diệp Tình, Diệp Thừa và Dickson cũng thành công chuyển ở tòa biệt thự thứ ba.
Hôm nay, Tùy Thất đang xích đu ở sân phơi nắng.
Một trai với lông mày cao, mắt sâu, sáng như chạy đến mặt cô, kích động chào hỏi: “Tùy tỷ, cuối cùng cũng gặp chị!”
Tùy tỷ ngơ ngác hỏi: “Xin hỏi là?”
Anh trai ngạc nhiên : “Tùy tỷ nhận em , em là Dickson đây.”
Tùy Thất: “... Anh bạn trai, là ai cơ?”