Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nổi Danh Thiên Hạ - 96

Cập nhật lúc: 2024-09-06 20:57:55
Lượt xem: 35

Được. Ông chủ Đường, đi thôi!" Vừa rồi khi nói chuyện, Ôn Gia Thuỵ đã dọn dẹp sạch rác rưởi trên mặt đất, liền đẩy xe rời đi.

Đường Bỉnh Quyền vốn đang lo lắng công thức món ăn sẽ ném đá trên sông, hiện tại ông ấy mới thấy yên tâm một chút.

Ông ấy đi đến bên cạnh Ôn Gia Phú, vỗ vai ông ta cười nói: "Ông chủ Ôn quả nhiên trọng tình trọng nghĩa, một lượng bạc mua công thức món ăn giúp huynh đệ, chăm sóc chiếu cố huynh đệ! Ha ha, tôi không có huynh đệ tốt như vậy, tổ tiên cũng không có đầu bếp, tìm không được tổ tông, nên chỉ đành bỏ ra năm mươi lượng bạc mua công thức! Tôi đau lòng quá! Ha ha, năm mươi lượng cùng một lượng, tình huynh đệ này cũng đủ đáng giá! Ha ha..."

Đường Bỉnh Quyền cười lớn rời đi, vừa đi vừa lớn tiếng lẩm bẩm: "Lấy một lượng bạc liền bày ra bộ dạng thi ân, nếu như tôi có loại huynh đệ này, tôi trực tiếp đoạn tuyệt quan hệ cho xong! Loại đại ca như vậy muốn làm gì!"...

Sắc mặt Ôn Gia Phú lúc xanh lúc đỏ, hai mắt nham hiểm, hốc mắt đỏ bừng, không biết là tức giận hay xấu hổ.

Ôn Ngọc lúc này mới hiểu được báo quan phủ là có ý gì, chính là nói muốn công thức thì báo quan phủ, xem quan gia có cho bọn họ công thức hay không!

Tại sao tên ôn thần kia lại nói chuyện ức h.i.ế.p người như vậy!

Còn có nàng ta bảo mình ăn não heo là có ý tứ gì?

Heo ngu như vậy! Nàng ta mới không cần ăn!

Ôn Ngọc nhìn bọn họ rời đi như vậy, tức giận dậm chân: "Cha, cứ để cho bọn họ đi như vậy sao? Cha không cần công thức nữa à?"

"Cần, sao lại không cần, đi, trở về tìm bà nội con!" Ôn Gia Phú tức giận đau ngực, đi đường loạng choạng.

Đây là huynh đệ tốt của ông ta!

Biết rõ ông ta mở tửu lầu, còn cố ý bán công thức cho đối thủ một mất một còn của ông ta, liên hợp người ngoài đối phó với ông ta.

Còn có để người đại ca như ông ta vào mắt không?

Hừ, chờ xem!

Tốt nhất là con ôn thần kia không có bệnh, bằng không chờ đến ngày nào đó cầu xin đến trước cửa, ông ta sẽ không cho một xu.

Ôn Ngọc sáng mắt lên, vội vàng đuổi theo: "Đúng vậy, tìm bà nội, bà nội nhất định có cách lấy được công thức, như vậy chúng ta còn có thể tiết kiệm được một lượng bạc."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/noi-danh-thien-ha/96.html.]

Hai người nhanh chóng rời đi.

——

Tửu lầu Như Ý.

Đường Bỉnh Quyền tuy rằng chuẩn bị một ít ốc nước ngọt, nhưng bởi vì chưa ngâm vào nước sạch, chưa phun ra hết bùn, cho nên không thể dùng.

Cho nên Ôn Noãn nói bằng miệng, còn Ôn Gia Thuỵ dùng bút viết công thức ra giấy.

Viết xong, Ôn Noãn còn dạy cho ông ấy cách nấu bún ốc và một món ăn dân dã là măng chua ốc và canh đầu cá.

Không có đối lập không có thương tổn, người ta mua công thức với giá năm mươi lượng bạc, thật sự quan tâm chăm sóc bọn họ!

Đường Bỉnh Quyền nhìn thấy nét chữ của Ôn Gia Thuỵ, hùng hồn mạnh mẽ như rồng, không thể không khen ngợi: "Không ngờ Ôn huynh viết chữ đẹp như vậy."

Đường Bỉnh Quyền nhìn chữ viết, luôn cảm thấy ba chữ Ôn Gia Thuỵ có chút quen thuộc, nhưng lại không nhớ ra là ai.

Ôn Gia Thuỵ chỉ cười chứ không nói gì.

Đường Bỉnh Quyền giữ hai người ở lại tửu lầu ăn cơm, nhưng Ôn Noãn từ chối, nàng còn phải trở về nấu cơm nữa.

Cuối cùng, Ôn Noãn cùng Ôn Gia Thuỵ dưới sự nhiệt tình của Đường Bỉnh Quyền, dẫn theo hai cái móng heo lớn và một con cá sống nặng khoảng mười cân rời đi.

Sau khi tiễn hai người rời đi, Đường Bỉnh Quyền cầm lấy ba tờ công thức, cảm thấy tửu lầu Ôn gia ở phía đối diện giàu có như vậy mà còn tính kế một vị huynh đệ thật thành biết cảm ơn, thật là không có ánh mắt, bỏ qua bảo bối!

Đường Bỉnh Quyền lại nghĩ tới Ôn Noãn, nha đầu kia khi bán hàng miệng luôn ngọt ngào, lại có lễ phép, không ngờ tới miệng lại độc như vậy! Lời nói bâng quơ có thể tức c.h.ế.t người không đền mạng, còn không mang theo một chữ thô tục nào.

Khi mắng người, còn khiến người khác cảm thấy nàng mỉm cười lịch sự, không thể bắt được sai lầm.

Tuổi còn nhỏ đã lợi hại như vậy, lớn lên còn lợi hại tới mức nào nữa đây?

Trên đường, Ôn Noãn ngồi ở trên xe đẩy, Ôn Gia Thuỵ đẩy xe mới hỏi đến chuyện bán khúc nhạc: "Noãn nhi, con đã bán khúc nhạc kia chưa?

Không phải hỏi bán được bao nhiêu bạc, mà là hỏi bán chưa, ông ấy căn bản không cảm thấy ca khúc của Ôn Noãn có thể bán ra ngoài.

Loading...