Nổi Danh Thiên Hạ - 186
Cập nhật lúc: 2024-09-10 20:20:29
Lượt xem: 27
Sau đó, Ôn Noãn không dự tính sẽ về nhà, Ôn Gia Thụy cũng không tức giận mà dẫn nàng đi đến cửa hàng mua hạt giống.
Hiện tại đã có đất, có ruộng, Ôn Noãn dự định thử sử dụng mây tía để sửa đổi hạt giống lương thực, xem có thể trồng ra được lương thực vào mùa đông không.
Hai người đi đến một cửa hàng lớn nhất trong thành.
Cửa hàng rất lớn, mọi thứ đều được sắp xếp ngăn nắp theo từng loại.
Hai người đi vào.
Ôn Noãn hỏi: "Lão bản, có bán giống lúa mới không? Tốt nhất là hạt giống lúa nếp".
Nàng đã từng xem tin tức về khoa học công nghệ nông nghiệp ở trên trang mạng có nói về nghiên cứu lúa nước qua mùa đông, nàng nhớ rõ trên đó có ghi lúa nếp là loại có thể chịu đựng được rét.
Cho nên Ôn Noãn dự tính dùng mây tía để biến đổi lúa nếp thử một lần, để xem mây tía có thể mạnh đến mức để lúa nước sống qua được mùa đông không!
Tuy sản lượng lúa nếp so với sản lượng lúa nước bình thường thấp hơn một chút, nhưng gạo nếp có lợi cho sức khỏe đó!
Ông chủ của cửa hàng liếc nhìn hai cha con Ôn Gia Thụy như nhìn thấy quái vật: "Huynh đệ, hiện tại chỉ mới vào vụ mùa, còn cách thời gian gieo trồng vụ xuân rất xa! Hạt giống lúa vẫn chưa được chọn nên không có! Hạt lúa mới thu hoạch thì vẫn có."
Ôn Gia Thụy đối với chuyện này cũng không biết làm sao, vì phải tới sau tết nguyên đán thì mọi người mới đi mua hạt giống lúa.
Ôn Noãn nghe xong cũng thuận tiện hỏi: "Vậy tôi mua một trăm cân thóc mới. Chúng tôi là ở vùng núi, hiếm khi đến thị trấn một chuyến, nghe nói gạo trong thành rất ngon nên muốn đến mua thử một lần. Vậy ông chủ có bán hạt lúa mì không?"
Thì ra là thế, ông còn tưởng hai người này tính trồng lúa nước mùa đông nữa chứ!
Loại chyện ngốc này trước kia không phải là chưa ai thử qua, nhưng đều thất bại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/noi-danh-thien-ha/186.html.]
Cách làm ruộng được ông cha ta lưu truyền từ mấy trăm năm, chẳng lẽ còn sẽ sai!
"Không có mới, chỉ có một ít loại cũ. Huyện chúng ta không trồng lúa mì cho nên phải vận chuyển từ các huyện phía Bắc đến, hai người cũng biết hiện tại vừa mới thu hoạch xong, tôi đã cho người đi thu lương thực ở các huyện phía Bắc nhưng vẫn chưa trở về, cho nên chắc cũng mười ngày nửa tháng mới có."
Mười ngày nửa tháng là quá muộn, hạt giống cũ cũng không sao, dù sao nàng cũng sẽ dùng mây tía thay đổi rồi trồng.
"Cũ cũng không sao, cho tôi hai trăm cân đi!"
Cuối cùng Ôn Noãn mua hết ngũ cốc của thời đại này: Thóc, hạt kê vàng), gạo kê, hạt lúa mì, đậu nành đều mua hết! Thậm chí còn mua hạt cao lương, đậu phộng, vừng, và các loại hạt giống khác mỗi thứ đều mua một ít.
Ôn Gia Thụy nhìn Ôn Noãn cái gì cũng mua, nhịn không được nhỏ giọng hỏi: "Noãn nhi, có thể trồng được sao?"
Ôn Noãn: "Con cũng không biết nữa, dù sao mỗi loại đều thử một chút, cho dù có loại nào không ra cũng không sao, đúng không ạ?"
Ôn Gia Thụy hoàn toàn không còn cách nào khác!
Mua đi! Dù sao đất trong nhà cũng nhiều!
Sau khi mua hạt giống, Ôn Gia Thụy chất từng túi hạt lên xe bò, ông ấy cũng không cho Ôn Noãn phụ giúp.
Ôn Noãn còn đi xem một ít chén dĩa cùng bộ đồ ăn ở cửa tiệm hàng nhập khẩu, nàng phải biết được trình độ đồ sứ của triều đại này thế nào, thì mới có thể giúp cả nhà ông ngoại từng bước làm giàu được.
Ôn Noãn nhìn thoáng qua đồ sứ với từng mức giá khác nhau, rồi nhớ đến bộ đồ ăn mà Nạp Lan Cẩn Niên đã tặng cho gia đình họ, cũng đã hiểu rõ trong lòng.
Sau khi xem xong, nàng đặt cái chén trong tay xuống, vừa muốn đi ra ngoài thì lúc này một người phụ nữ trạc hai mươi tuổi, làn da rất trắng dáng vẻ thanh tú đi đến.
Người phụ nữ trẻ tuổi đi vào cửa tiệm, vẫy cái khăn tay thơm ngát nói với lão bản của tiệm: "Ông chủ, ở đây có bán tổ yến không?"
"Tổ yến, là cái loại quý giá chỉ có người giàu mới ăn đó hả, cửa tiệm chúng tôi không có? Sao vậy? Con dâu của Dương Tử hay là cô tái giá? Ăn mặc xinh đẹp như vậy, chậc chậc, chất vải này của quần áo tôi cũng chưa từng nhìn thấy ở tiệm vải Bình An đấy! Có phải cô đã vào được ngôi nhà giàu nào rồi không Thiếu phu nhân?" Lão bản của cửa tiệm ngửi mùi hương trên chiếc khăn tay lòng cũng ngứa ngáy, nhưng nếu quả phụ này đã tái giá đến nhà người khác, thì ông ta cũng không dám động chạm.