Những Năm Tháng Tươi Đẹp Ở Thập Niên - Chương 454: Nửa điên
Cập nhật lúc: 2025-12-19 01:31:15
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Người thử vai tiếp theo thế mà là của công ty Uông Hàm.
Lôi Âm ghé sát : "Sao ?"
Ngọc Khê chỉ tên công ty: "Công ty của Uông Hàm. Chúng rõ ràng hợp , bà còn cho đến thử vai?"
"Không là định đến phá đám đấy chứ! Công ty bọn họ tuyệt đối thể chuyện đó, trong giới đ.á.n.h giá về họ cũng , vì đạt mục đích từ thủ đoạn."
Ngọc Khê hừ một tiếng: "Chủ nào tớ nấy."
Ví dụ như Từ Hối Hướng tính kế thì thủ hạ cũng tính kế.
Lôi Âm : "Vậy bây giờ?"
Ngọc Khê rút tờ hồ sơ : "Tớ với đạo diễn Ôn một tiếng."
Đạo diễn Ôn cầm tờ hồ sơ cau mày: "Người đến mà cho thử vai là của chúng , lỡ như lên báo thì ."
Nói đến đây, đạo diễn Ôn thấy ghê tởm trong lòng, càng thêm thích cách việc của Uông thị.
Ngọc Khê cũng nghĩ đến điểm : "Vậy cứ để thử vai, hợp thì loại, thế nào ạ?"
Đạo diễn Ôn: "Được."
Hết giờ nghỉ, diễn viên , Uông Hàm với tư cách ông chủ cũng theo, đây là đích đến ngóng tin tức.
Ngọc Khê kịch bản nên tự rõ. Cô mím môi, Uông Hàm mang đến, xét về ngoại hình thì hợp với nhân vật, nhưng là của công ty Uông Hàm thì thể dùng. Cô bóp c.h.ế.t nguy hiểm từ trong trứng nước.
Đạo diễn Ôn xem một đoạn diễn, trong lòng rối rắm thôi, rốt cuộc sự ghét bỏ chiến thắng sự yêu thích, ông gạch chéo bảng đ.á.n.h giá.
Buổi trưa ăn cơm, Ngọc Khê cùng Lôi Âm ngoài ăn, cô gọi món thích.
Ở bãi đỗ xe, Ngọc Khê mở cửa xe, cửa xe bên cạnh cũng mở, Uông Hàm bước xuống. Ngọc Khê thích ánh mắt đ.á.n.h giá của Uông Hàm, cau mày mở cửa xe.
"Nghe cô t.h.a.i , chúc mừng nhé!"
Trong giọng của Uông Hàm chứa đầy sự hận thù. Lúc bà sinh Niên Canh Tâm, Niên Phong cũng từng kích động như . Niên Quân Mân sắp con, Niên Phong hận thể thông báo cho cả thế giới sắp ông nội.
Bà càng cho theo dõi Niên Phong thì càng cam lòng, đặc biệt là việc kinh doanh của bản thuận lợi, trong lòng càng thêm phẫn hận. Hận vợ chồng Niên Quân Mân phá hoại cuộc sống của bà , hận Niên Phong điều. Bà là trọng sinh, cơ duyên lớn như mà để mắt tới Niên Phong, mà Niên Phong cần bà . Càng nghĩ, trong mắt bà càng chứa độc.
Ngọc Khê cau mày, nghiêng tránh ánh mắt thù hận của Uông Hàm, xe. Cô đang mang thai, dây dưa với một kẻ nửa điên nửa dại.
Uông Hàm đưa tay nắm lấy tay nắm cửa xe: "Cô cho rằng các con là thể tất cả ? Nằm mơ ."
Ngọc Khê lạnh mặt: "Buông tay."
Uông Hàm khanh khách: "Chúng cứ chờ xem, chờ xem."
Bà cơ hội trọng sinh, bà sợ cái gì. Đáy mắt lóe lên sự điên cuồng, cùng lắm thì từ đầu, bắt đầu cuộc đời mới.
Lông tơ lưng Ngọc Khê dựng cả lên, cũng Uông Hàm cái gì kích thích, thời gian còn bình thường. Cô đóng sầm cửa , lái xe thẳng.
Lôi Âm đầu , vỗ ngực: "Bà vẫn đang chúng kìa. Trời ơi, bộ dạng bà cứ như điên ."
Ngọc Khê xoa trán, cô cũng cảm thấy Uông Hàm sắp điên . Tính thời gian thì Uông Hàm chắc hơn trăm tuổi , lão yêu tinh thật sự, tâm tư ngày càng đổi, cũng ngày càng biến thái. Cô cứ cảm thấy Uông Hàm sẽ an phận sống qua ngày.
Buổi trưa vốn đói bụng, nhưng Uông Hàm ầm ĩ một trận khiến cô chẳng ăn. Cũng may buổi chiều thuận lợi, các diễn viên quan trọng đều ký hợp đồng xong xuôi, những diễn viên còn Ngọc Khê cần đến nữa.
Buổi tối ngủ, Ngọc Khê mơ thấy Uông Hàm. Uông Hàm điên cuồng, cứ đuổi theo cô mãi thôi.
"Vợ ơi, Tiểu Khê, tỉnh dậy , tỉnh dậy em."
Ngọc Khê đột ngột mở mắt, trán đẫm mồ hôi, cả ướt sũng vì sợ hãi, thở hổn hển.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nhung-nam-thang-tuoi-dep-o-thap-nien/chuong-454-nua-dien.html.]
Niên Quân Mân : "Gặp ác mộng ?"
Ngọc Khê gật đầu, dựa đầu giường dậy. Niên Quân Mân vội xuống giường rót một cốc nước ấm, Ngọc Khê uống hết nửa cốc mới thấy đỡ hơn chút.
Ánh Trăng Dẫn Lối
Niên Quân Mân hỏi: "Mơ thấy ác mộng gì thế?"
Ngọc Khê cũng giấu, kể chuyện Uông Hàm: "Ngày nghĩ gì đêm mơ nấy thôi, tự dọa ."
Nói xong cô xoa bụng. Nếu mang thai, cô cũng sẽ suy nghĩ quá nhiều. Làm nên đặc biệt cẩn thận, nhất là khi một nhân tố xác định như .
Niên Quân Mân cau mày: "Nhóm bảo vệ thứ hai của công ty huấn luyện xong, sẽ sắp xếp một cho em, tài xế, cũng yên tâm hơn chút."
Ngọc Khê dám dùng suy nghĩ của bình thường để đ.á.n.h giá Uông Hàm, đặc biệt khi nhớ Uông Hàm một nửa Ngọc Trúc Thiêm giả. Nếu Ngọc Trúc Thiêm, Uông Hàm cũng sẽ kiêng dè hơn chút: "Được, ."
Niên Quân Mân vỗ vai vợ: "Còn sớm, ngủ thêm chút nữa ."
Ngọc Khê mơ cả đêm nên tinh thần mệt mỏi, mơ màng ngủ .
Niên Quân Mân cẩn thận dém chăn, suy nghĩ xem ai thích hợp. Hắn cũng chuyện nghiêm túc với Niên Phong. Uông Hàm dám càn thì tiền trong tay cũng là yếu tố chính, nếu tiền, bà cũng dám kiêng nể gì như .
Hôm , Niên Quân Mân dẫn về nhà, giới thiệu với Ngọc Khê: "Vương Bân, 27 tuổi, võ nghệ giỏi, là giỏi nhất trong nhóm ."
Ngọc Khê : "Chào ."
Vương Bân tính tình hổ: "Chào chị dâu, , chào bà chủ."
Ngọc Khê vui vẻ: "Cứ gọi là chị dâu , thiết hơn."
Vương Bân gật đầu: "Vâng!"
Lương của Vương Bân do công ty Niên Quân Mân phát, tiền thuê cũng là Niên Quân Mân tự bỏ , vì là vợ ông chủ mà miễn phí.
Có Vương Bân, Ngọc Khê yên tâm hơn hẳn. Vương Bân thuộc kiểu bảo vệ năng, chỉ thủ , kỹ thuật lái xe cũng giỏi, còn một kỹ năng nhỏ, đương nhiên giá cũng cao.
Phí thuê Vương Bân một tháng là 3000, gấp ba lương bình thường. Công ty giữ một phần ba, còn hai ngàn là lương của Vương Bân, thuộc nhóm thu nhập cao.
Thời gian trôi , giữa tháng 8 đến, qua rằm tháng 7 thì ông nội bệnh. Ông nội khỏe thì ông cụ Niên cũng nhập viện.
Bệnh tình ông cụ Niên đến dữ dội. Tôn lão hội chẩn chuyên gia, kết luận nhất trí là chuẩn tâm lý thật .
Niên Quân Mân để tiện chăm sóc sắp xếp hai ông cụ ở cùng một chỗ.
Niên Quân Mân và Ngọc Khê bận rộn trong bệnh viện suốt một tuần. Bệnh của ông nội đỡ nhiều, nhưng ông cụ Niên thể xuất viện nữa, chỉ thể bệnh viện.
Trong lòng Ngọc Khê đặc biệt khó chịu, lén lau nước mắt.
Ông cụ Niên dựa giường bệnh: "Ta , sống lâu thế là lãi . Các cháu bận rộn bao nhiêu ngày nay, bệnh tình của cũng định , cứ việc của . Còn Tiểu Khê nữa, đang mang thai, ông thấy cháu gầy đấy, mau về nghỉ ngơi ."
Ông cụ Vương tiếp lời: "Hai vợ chồng về , ở đây ông , cứ yên tâm."
Niên Quân Mân : "Ông nội, cháu mệt, cháu chăm sóc là ."
Niên Phong vỗ vai con trai: "Con chăm sóc cho Tiểu Khê là , ở đây ba , hai đứa về !"
Ông cụ Vương : "Có ba con , mau về thôi!"
Niên Quân Mân: "Vâng, việc gì thì gọi điện cho cháu."
Ra khỏi phòng bệnh, Ngọc Khê mệt mỏi day day giữa mày. Niên Quân Mân xót xa vô cùng: "Về nhà nghỉ ngơi thật nhé."
Ngọc Khê thật sự mệt : "Vâng."
Hai vợ chồng xuống lầu thì gặp quen.