Ngọc Khê dừng xe , gọi: "Tiếu Tiếu, em về ?"
Lôi Tiếu chạy tới: "Chị, hôm nay thứ sáu mà, em nghỉ nên về nhà."
Ngọc Khê lúc mới chú ý thấy Lôi Tiếu đeo ba lô phía . Nghĩ đến thái độ của Lý Tiêu, cô nhịn . Đôi khi, thật sự linh ứng với lời nhắc, trong lòng nhắc tới thì xe của Lý Tiêu đỗ ngay cổng.
Ánh Trăng Dẫn Lối
Lý Tiêu hạ cửa kính xe xuống: "Ngọc Khê, xe cô đỗ ở cổng, kiểu gì đây?"
Ngọc Khê: "Được , ngay đây."
Sau đó cô gọi Lôi Tiếu: "Tiếu Tiếu, lên xe ."
Lý Tiêu: "........"
Do Từ Nguyệt chắn nên thật sự thấy Lôi Tiếu: "Tiếu Tiếu về ? Ấy dà, , còn việc ."
Ngọc Khê nheo mắt. Từ khi Lôi Tiếu dọn ngoài ở riêng, tên liền chuyển đến sống trong khu chung cư . Chỉ cần lịch diễn, thứ bảy chủ nhật nào cũng nhất định ở nhà, cốt chỉ để sang ăn chực.
Cô nhịn sang Lôi Tiếu. Mặt Lôi Tiếu vì đỏ lên. Ngọc Khê thầm nghiến răng, cô toạc , gây khó dễ cho Lý Tiêu là thế, nhưng cứ mặt dày sán tới. Ngày rộng tháng dài, Lý Tiêu trai ngời ngời, trong lòng Lôi Tiếu chút rung động nào chứ?
Hối hận quá, đúng là dẫn sói nhà mà.
Sắc mặt Từ Nguyệt tái mét. Lý Tiêu thấy cô , trong mắt chỉ Lôi Tiếu. Cô thua kém Lôi Tiếu ở điểm nào chứ?
Ngọc Khê gọi Lôi Tiếu lên xe. Lôi Tiếu đóng cửa xe , thở phào một . Cô bé chẳng hiểu Từ Nguyệt cứ ở cổng khu chung cư, lôi kéo cô bé mãi cho .
Từ Nguyệt chờ xe mới nhớ , cô đến đây là để đợi Lữ Ngọc Khê, thế mà quên béng mất việc chính.
Niên Canh Tâm vẫn luôn hòa hoãn quan hệ. Cô phát hiện cứ treo Niên Canh Tâm mãi mà cho chút ngọt ngào thì , sợ mất chỗ dựa, nhưng thật sự cho ngọt ngào thì cô .
Cho nên khi từ miệng Niên Canh Tâm rằng Lữ Ngọc Khê kết hôn, trở thành chị dâu của , lải nhải hòa hoãn quan hệ, cô liền tự xin trận. Vất vả lắm mới chặn , thế mà thấy Lôi Tiếu quên sạch sành sanh, uổng phí mất cơ hội .
Ngọc Khê đỗ xe xong: "Tối nay qua nhà chị ăn cơm nhé!"
Lôi Tiếu xuống xe : "Không , Lôi Lạc em về mua sẵn đồ ăn . Chị, chị qua bên em ăn ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nhung-nam-thang-tuoi-dep-o-thap-nien/chuong-437-chuyen-gi.html.]
Ngọc Khê : "Anh rể em chắc nấu xong ."
Lôi Tiếu lúc mới chú ý thấy xe của rể đỗ ở đó: "Vậy , em về đây, ngày mai em sẽ cùng chị đến công ty."
"Được."
Ngọc Khê về đến nhà, quả nhiên Niên Quân Mân nấu cơm xong, tạp dề còn đeo ngang hông: "Sáng nay em bảo ăn sủi cảo, hôm nay việc gì nên cố ý về sớm gói bánh, bánh mới lò."
Ngọc Khê hít hà: "Nhân hẹ trứng gà."
Niên Quân Mân tự ngửi ngửi, mùi hẹ đúng là nồng: "Mau rửa tay ăn cơm ."
"Vâng."
Hai kết hôn càng thêm mật, ăn cơm cũng thấy ngọt ngào, ăn xong cùng rửa bát.
Ngọc Khê giặt quần áo. Quần áo của cô chỉ thể giặt tay, tay Niên Quân Mân khỏe quá, vải lụa mỏng manh giặt nên đành về phòng sách.
Chờ giặt xong, Ngọc Khê đem quần áo phơi ngoài ban công. Nhìn sang phòng khách nhà Lôi Tiếu, trời tối, đèn bật sáng.
Lý Tiêu và Lôi Lạc vẻ em , đang chuyện gì mà vui vẻ. Ngọc Khê bĩu môi, Lý Tiêu nhất định là mua đồ ăn sang ăn chực .
Ngọc Khê một lát, đang định kéo rèm cửa phòng khách thì chú ý tới ánh đèn đường, Từ Nguyệt và Từ Hối Hướng đang đó. Hai gì mà sắc mặt Từ Nguyệt đặc biệt khó coi.
Cuối cùng cô bỏ chạy , ngờ Từ Hối Hướng ngẩng đầu lên một cái.
Ngọc Khê hổ, cô khá xa nên tính là lén, dù cũng chẳng thấy gì.
Từ Hối Hướng cứng đờ mặt mũi, ánh mắt vô cùng phức tạp. Sao phát hiện , Lữ Ngọc Khê khi kết hôn càng xinh , mặn mà hơn nhỉ. Trong lòng chua xót càng nồng đậm, đặc biệt là khi trơ mắt tấm rèm cửa kéo .
Hôm , Ngọc Khê kéo Lôi Tiếu đến công ty. Lý Tiêu rõ ràng việc gì cũng mò đến công ty, Ngọc Khê lườm cho cháy mặt vẫn cứ hì hì.
Sáng sớm, trợ lý đặc biệt Nhiễm đến tìm. Ngọc Khê hỏi: "Tìm việc gì?"