Những Năm Tháng Tươi Đẹp Ở Thập Niên - Chương 432: Đánh cược

Cập nhật lúc: 2025-12-19 01:30:56
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ngọc Khê ngẩng đầu , đúng là Hà Giai Lệ. Bà , chỉ một cái bỏ .

 

Niên Quân Mân : "Anh tưởng bà sẽ đến."

 

"Ba đều ở đây, bà đến chỉ thêm hổ, hơn nữa cũng chắc em cho bà ."

 

"Anh cảm thấy bà đổi nhiều."

 

Ngọc Khê : "Trải qua nhiều chuyện như đổi thì thật sự hết t.h.u.ố.c chữa." Cả đời đừng mong c.h.ế.t già.

 

Rất nhanh, Ngọc Khê còn tâm trí chuyện phiếm nữa, bạn học đại học tới. Cô dẫn trong, khi thì khách khứa đến nườm nượp, chỉ tiếp đón.

 

Điều khiến Ngọc Khê ngờ tới là Từ Hối Hướng cũng đến dự đám cưới.

 

Từ Hối Hướng chăm chú đôi tân nhân, trong lòng càng thêm hụt hẫng. Trong mắt , Lữ Ngọc Khê chỉ là đối tượng để tính kế, cũng từ khi nào tình cảm biến chất.

 

Đặc biệt là khi thấy ảnh cưới, trong lòng bực bội vô cùng, gì cũng thấy thuận. Hắn mới phát hiện , đối với Lữ Ngọc Khê chỉ đơn thuần là tính kế. Càng tính kế cô, càng chú ý đến cô nhiều hơn, dần dần thưởng thức sự bình tĩnh của cô, đến cuối cùng, kìm mà chú ý càng nhiều.

 

Hắn Lữ Ngọc Khê gặp nguy hiểm, thế mà tự theo bảo vệ. Hắn cứ nghĩ chỉ tính kế, xem nhẹ việc trong lòng , ngoài những toan tính, cũng những chỗ mềm yếu.

 

Niên Quân Mân sầm mặt, Từ Hối Hướng cứ chằm chằm Ngọc Khê: "Anh thể ."

 

Từ Hối Hướng rũ mắt, . Thích thì , Lữ Ngọc Khê coi như xa lạ, dù tính kế thì cũng chẳng chen chân , trong mắt hai chỗ cho khác: "Chúc mừng."

 

Sắc mặt Niên Quân Mân hơn một chút: "Cảm ơn."

 

Ngọc Khê đợi mới cau mày: "Hắn em gì? Không tính kế gì chứ!"

 

Niên Quân Mân: "......."

 

Hắn cảm thấy cảm giác nguy cơ của là thừa thãi, vợ luôn coi Từ Hối Hướng như kẻ địch giai cấp cần đề phòng.

 

Hôn lễ sắp bắt đầu, Ngọc Khê và Niên Quân Mân chuẩn thì Uông Hàm dẫn Niên Canh Tâm tới.

 

Niên Quân Mân cũng chẳng buồn nhảm với Uông Hàm, dặn bảo vệ một tiếng thèm đầu .

 

Uông Hàm trừng mắt bảo vệ, mặt đen sì, Niên Quân Mân thật tàn nhẫn.

 

Niên Canh Tâm nghiến răng: "Mẹ, chúng thôi."

 

Uông Hàm sầm mặt. Bà điều tra ông cụ Vương mới mạng lưới quan hệ của lão già rộng đến mức nào. Trước các mối quan hệ của Đông Phương đều do Niên Phong xử lý, đến khi tự lập môn hộ bà mới tầm quan trọng của các mối quan hệ.

 

Vốn định mượn hôn lễ để tạo chút thiện cảm, giảm bớt căng thẳng, giờ thì , cửa còn : "Mẹ , con ở đây chờ."

 

Niên Canh Tâm thật sự chờ, còn cùng Từ Nguyệt phim, nhưng sắc mặt khó coi của , nuốt nước miếng, thành thật gật đầu: "Vâng."

 

Trong mắt Uông Hàm lóe lên tia lạnh lẽo: "Nếu con ngay cả việc hòa hoãn quan hệ cũng thì cần con gì."

 

Sắc mặt Niên Canh Tâm đổi: "Mẹ, con nhất định sẽ hòa hoãn quan hệ với ông nội."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nhung-nam-thang-tuoi-dep-o-thap-nien/chuong-432-danh-cuoc.html.]

"Đừng thất vọng."

 

Trong khách sạn, hôn lễ bắt đầu. Niên Quân Mân Ngọc Khê chậm rãi bước tới, rõ ràng cách ngắn nhưng cảm thấy dài, hận thể tự chạy tới đón cô, lòng bàn tay đổ mồ hôi vì hồi hộp.

 

Tựa như qua cả thế kỷ, cuối cùng nắm tay vợ, trong lòng mới vững tin. Bắt đầu từ hôm nay, cô gái mắt chính là vợ , là sẽ cùng hết cuộc đời.

 

Lần hôn lễ , Ngọc Khê dặn là tiến hành theo nghi thức chính quy, cần trêu chọc náo nhiệt, quy trình đơn giản.

 

Điểm nhấn duy nhất là lúc dâng , đại diện nhà trai là hai ông cụ chứ cha .

 

Niên Phong khán đài, hâm mộ ghen tị cha . Ông lên nhưng con trai mời, trong lòng càng thêm chua xót, đỏ mắt lên sân khấu.

 

Ông chuẩn bao lì xì dày, rốt cuộc chẳng dùng đến.

 

Ngọc Khê đổi cách xưng hô, vợ chồng son nhận bao lì xì dày cộp, xuống khán đài. Cảm nhận ánh mắt của Niên Phong, thấy cái túi ông chuẩn , trong lòng cô buồn . Niên Quân Mân chính là đề phòng chuyện nên mới đồng ý cho Niên Phong lên sân khấu.

 

Nếu Niên Phong hậu quả của việc tự cho là thông minh là lên sân khấu, chắc chắn ông sẽ hối hận c.h.ế.t mất.

 

Hôn lễ diễn thuận lợi, ai quấy rối, đến chiều thì kết thúc.

 

Ngọc Khê mệt rã rời, kết hôn đúng là mệt thật, cô càng khâm phục chị họ, lúc chị còn đang mang thai.

 

Trịnh Cầm xót con gái: "Hai đứa về , ở đây để bọn dọn dẹp."

 

Niên Quân Mân uống ít rượu, m.á.u nóng càng sôi trào: "Mẹ, phiền ạ."

 

Trịnh Cầm : "Không phiền, mau về !"

 

Ngọc Khê lén véo Niên Quân Mân một cái, mặt càng đỏ hơn, một chút cũng thấy đau, ngược còn đặc biệt thỏa mãn: "Vợ ơi, về nhà."

 

Ngọc Khê nín , một bước, Niên Quân Mân vội vàng đuổi theo.

 

Lôi Âm gọi với theo: "Chờ chút, mang túi về , trong là bao lì xì đấy, tớ trông hộ , hai tự cầm ."

 

Niên Quân Mân nhận lấy: "Cảm ơn."

 

Lôi Âm xua tay: "Mau , Tiểu Khê xa kìa."

 

Ánh Trăng Dẫn Lối

Niên Quân Mân đầu , vội vàng đuổi theo, thấy vợ dừng ở cửa: "Sao nữa?"

 

Ngọc Khê chỉ Niên Canh Tâm: "Cậu vẫn ."

 

Niên Canh Tâm đang ôm ông nội lóc, Ngọc Khê thấy ông nội chút động lòng, dù cũng là cháu trai Vương gia.

 

Niên Quân Mân hứng thú xem: "Về nhà thôi!"

 

Ngọc Khê hỏi: "Anh tò mò xem ông nội mềm lòng ?"

 

Niên Quân Mân thấy vợ bát quái, nhếch khóe miệng: "Vậy chúng đ.á.n.h cược , nếu thắng, em đồng ý với một chuyện."

 

 

Loading...