Những Năm Tháng Tươi Đẹp Ở Thập Niên - Chương 431: Kết hôn

Cập nhật lúc: 2025-12-19 01:30:55
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trong sân đỗ một chiếc xe mới, cô nhận logo, là BMW, cô từng xem nhưng cũng giá đắt.

 

Lữ Mãn thấy con gái ngẩn thì toe toét, đưa chìa khóa xe cho cô: "Thích ? Ba bán xe con gái thích màu trắng nên ba mua màu trắng. Đây là quà cưới ba mua cho con."

 

Ngọc Khê hiểu ý, đây là ba riêng tặng cho cô. Hai vợ chồng ở nhà nhất định bàn bạc , kế cho nhiều như , ba kém cạnh nên mua xe. Nhìn nụ ngây ngô của ba, cô bỗng .

 

Từ nhỏ đến lớn, ba luôn cố gắng dành cho cô những gì nhất, quan tâm cô nhiều nhất. Giọng cô nghẹn ngào: "Thích ạ, con thích."

 

Lữ Mãn cảm thấy vất vả bao nhiêu cũng đáng: "Thích thì lái thử hai vòng , ba lái thử thấy cũng lắm."

 

Ngọc Khê mở cửa xe: "Được ạ, ba , con chở hai ."

 

Lữ Mãn đáp lời: "Được."

 

Santana và BMW đúng là thể so sánh, tính năng của BMW hơn hẳn, lái cũng thoải mái.

 

Lữ Mãn hỉ hả: "Vốn định mua Audi, cô cả mua cho chị họ con nên ba đổi hãng khác. Chờ Ngọc Thanh nghiệp, ba cũng mua cho nó một chiếc."

 

Trịnh Cầm tán đồng: "Ngọc Thanh kết hôn hẵng mua, nghiệp mua gì?"

 

Lữ Mãn hiểu con trai , ai theo đuổi thì cứ như hũ nút, chờ kết hôn chắc dài cổ: "Con nó nghiệp, cần dùng."

 

Ngọc Khê xen : "Ngọc Thanh nghiệp còn lâu lắm, em định học lên tiến sĩ mà."

 

Lữ Mãn: "....... Nó từng với ba."

 

"Chờ đến năm tư chắc em sẽ ."

 

Trịnh Cầm lo lắng: "Học tiến sĩ thì mất mấy năm nữa, bao giờ mới kết hôn ?"

 

Ngọc Khê lo: "Ngọc Thanh học xong tiến sĩ, điều kiện bản , lo tìm vợ."

 

Trịnh Cầm lo chuyện tìm vợ: "Mẹ chỉ sợ nó học nhiều quá, lấy vợ thôi."

 

Ngọc Khê: "......."

 

Nếu ai theo đuổi, với tính cách vân đạm phong khinh của Ngọc Thanh, điều cũng khả năng thật. Cô nghĩ, nên tạo điều kiện cho Triệu Tư Âm nhiều hơn , xem xét thấy thì cô sẽ cổ vũ theo đuổi.

 

Buổi tối, Niên Quân Mân thấy xe thì ngẩn : "Anh còn đang định cuối năm mua cho em đấy!"

 

"Ba mua xong ."

 

"Thế thì trong nhà chẳng thiếu gì nữa."

 

Ngọc Khê đẩy Niên Quân Mân ngoài: "Mau về ngủ !"

 

Niên Quân Mân nghiêng đầu: "Em hôn một cái mới ."

 

Ngọc Khê nhân lúc ai vội hôn một cái. Niên Quân Mân hôn mà m.á.u huyết sôi trào, ráng nhịn, chỉ còn mấy ngày nữa thôi.

 

Ngày 19, Ngọc Khê về nhà một chuyến vì quên cái đèn, ôm đèn xuống lầu.

 

Hà Giai Lệ và chồng bà đang lầu. Thấy Ngọc Khê xuống, Hà Giai Lệ mấy mở miệng nhưng gì.

 

Hoàng Đại Sơn đợi nữa, bước lên : "Ngọc Khê, chúng bà ngoại cháu ngày mai cháu kết hôn. Hai chúng cũng bao nhiêu tiền, chỉ đồng lương c.h.ế.t đói, khả năng cho của hồi môn, chỉ thể mua cho cháu hai bộ quần áo."

 

Nói xong ông đặt túi quần áo xuống, kéo vợ bước nhanh rời .

 

Ông và vợ canh ở đây mấy ngày, vất vả lắm mới gặp . Ông cũng vợ kể chuyện quá khứ , nếu nhanh, đứa nhỏ nhất định sẽ nhận.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nhung-nam-thang-tuoi-dep-o-thap-nien/chuong-431-ket-hon.html.]

Ngọc Khê cau mày hai vội vã rời , cái túi đất. Nhãn hiệu , một bộ cũng vài trăm tệ, lượng túi thì cũng ngót nghét ngàn tệ.

 

Cô nghĩ tới Hoàng Tiểu Mạnh, xem Hà Giai Lệ thể tới đây là do chồng bà chủ ý.

 

Ngọc Khê mím môi, mở cửa xe, cuối cùng vẫn xách túi lên xe. Trong lòng cô nghĩ, cô sẽ mặc, thể cho Lôi Tiếu.

 

Vợ chồng Hoàng Đại Sơn đợi xe buýt, Ngọc Khê lái xe xa, cảm thán: "Nếu đúng như bà , con bé là tri ân báo đáp. Bà cũng trải qua nhiều chuyện như , hãy đối xử với con cái . Không cầu hiền con thảo, hòa thuận vui vẻ, ít nhất đừng để chúng nó thù hận nữa."

 

Hà Giai Lệ ngơ ngác theo chiếc xe. Hai vợ chồng bà nãy giờ cứ đoán chiếc xe mới đó là của ai, ngờ là của Ngọc Khê: " . Hiện tại chỉ sống thôi."

 

Hoàng Đại Sơn: "Ừ."

 

Ông tính toán nhiều, chỉ bạn già sống nương tựa tuổi già. Hà Giai Lệ đổi nhiều, nếu lúc đầu ông cũng chẳng để mắt tới. Hiện tại giúp Hà Giai Lệ hòa hoãn quan hệ với con cái, phần lớn cũng là vì con trai . Ông gần đất xa trời , quá hiểu tầm quan trọng của các mối quan hệ.

 

Bên , Ngọc Khê về đến nhà, xách quần áo phòng để ai thấy. Xem qua quần áo, đều là kiểu dáng thích hợp cho các cô gái trẻ.

 

Dáng Lôi Tiếu cũng sàn sàn cô, ướm thử thấy thể mặc .

 

mặc quần áo Hà Giai Lệ mua, cô khúc mắc, cả đời sẽ bỏ qua. Đem quần áo cho Lôi Tiếu, Lôi Tiếu cũng chuyện kiếp , coi như Hà Giai Lệ bù đắp cho Lôi Tiếu .

 

Tối 19, Ngọc Khê vốn tưởng sẽ mất ngủ, ngờ 9 giờ ngủ, một giấc đến 5 giờ sáng, mộng mị gì, sáng dậy tinh thần cực kỳ .

 

Lôi Âm trang điểm cho cô, trang điểm nhẹ nhàng, đeo trang sức , Ngọc Khê chỉ thấy nặng trình trịch.

 

Niên Quân Mân đến đón dâu khá thuận lợi, nhóm Lôi Âm cũng khó dễ. Hắn thuận lợi đón Ngọc Khê, vén khăn voan trong phòng tân hôn, uống rượu giao bôi.

 

Ngọc Khê Niên Quân Mân, mới một ly mà cô cảm thấy say .

 

Xong xuôi thủ tục, hơn 9 giờ mới đến khách sạn. Ngọc Khê mang theo váy bàn, mặc luôn hỷ phục.

 

Tại khách sạn, khách khứa đến ít. Ngọc Khê và Quân Mân đến nơi liền ở cửa đón khách.

 

Cả nhà Chu Đại Nữu đều tới. Nhà họ Chu ăn mặc chỉnh tề, bà cụ Hà còn đeo cả vòng vàng to tướng, còn đeo cả hai tay.

 

Bà cụ Hà hiếm khi hào phóng, lì xì một phong bao thật to. Ngọc Khê cũng , nhận lấy, nhưng hai tiếng "bà ngoại" vẫn gọi miệng.

 

Bà cụ Hà thấy tiếc nuối, nhưng nhanh trang sức Ngọc Khê thu hút, nhỏ giọng hỏi: "Đều là vàng thật ?"

 

Ngọc Khê gật đầu: "Vâng."

 

Bà cụ Hà kinh ngạc: "Nhà trai hào phóng thật đấy."

 

Ngọc Khê : "Mẹ cháu chuẩn đấy ạ."

 

Bà cụ Hà im bặt. Mẹ kế coi Ngọc Khê như con đẻ, còn con gái bà dù coi con bé như con đẻ cũng chẳng chuẩn gì, càng tự tin càng thấy kém cỏi, gượng gạo.

 

Chu Đại Nữu vẫn hào sảng: "Cuối cùng cũng chờ đến ngày cháu lấy chồng, bao lì xì của mợ chuẩn lâu lắm . Chúc hai cháu trăm năm hạnh phúc, sớm sinh quý tử."

Ánh Trăng Dẫn Lối

 

Ngọc Khê nghĩ đến đêm động phòng hoa chúc, mặt đỏ lên, sự tôn lên của hỷ phục đỏ thẫm càng thêm kiều diễm, khiến Niên Quân Mân đến ngẩn ngơ.

 

Cả nhà cả Hà cũng tới. Sau khi an phận, họ cũng buôn bán nhỏ, buôn quần áo. Dù cũng là nhà họ Hà, Chu Đại Nữu cũng tuyệt tình, quần áo của xưởng giao cho nhà cả Hà bán. Năm nay buôn bán nhỏ thành cửa hàng chuyên doanh, cuộc sống cũng khấm khá.

 

Hai năm cả Hà mới gặp cháu gái, vẫn chút chột , khô khốc : "Chúc mừng."

 

Hôm nay là ngày vui, ai đ.á.n.h kẻ tươi , huống hồ tới chúc mừng: "Cảm ơn ."

 

Cậu cả Hà thở phào nhẹ nhõm, đuổi là . Vốn dĩ sợ, thấy khách sạn và khách khứa tới dự, trong lòng càng thêm sợ hãi.

 

Ngọc Khê đưa nhà họ Chu trong, Niên Quân Mân kéo tay cô: "Hà Giai Lệ."

 

 

Loading...