Những Năm Tháng Tươi Đẹp Ở Thập Niên - Chương 429: Là cái gì?

Cập nhật lúc: 2025-12-19 01:30:53
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ngọc Khê xác nhận nữa xem lầm : "Cậu thủ đô ?"

 

Viên Viện : " , chờ cưới xong tớ sẽ về. Thực tập ở công ty tớ mới phát hiện thực sự yêu thích nghề biên kịch, nghề hợp với tớ. Tớ về quê thi công chức, ba tớ sắp xếp cả ."

 

"Thật năng khiếu mà."

 

Viên Viện chớp mắt: "Tớ năng khiếu, nhưng tớ cũng rõ thực tế. Biên kịch hàng ngàn hàng vạn , thực sự thành danh quá ít. Văn phong tớ tệ, cơ quan nhà nước chuyên lách cũng ."

 

Ngọc Khê : "Lúc nào kết hôn nhất định báo cho tớ, tớ chắc chắn sẽ đến."

 

"Đương nhiên , ai đến thì thôi chứ nhất định đến, tớ nở mày nở mặt lắm đấy. Tớ nhất định chờ công thành danh toại mới kết hôn."

 

"Vậy thì chờ lâu đấy."

 

Viên Viện . Cô xem trọng bạn , bốn năm qua, cô chứng kiến từng bước trưởng thành của Ngọc Khê.

 

Trong phòng, chỉ Tần Nhuỵ ở công ty Ngọc Khê. Tiết Đình và Diệp Mai ở tòa soạn báo của Liên Bác, những còn đều từ bỏ chuyên ngành biên kịch, ứng tuyển các công ty khác.

 

Mọi nhận bằng nghiệp và ảnh kỷ yếu, trao đổi phương thức liên lạc, cuộc sống đại học chính thức kết thúc.

 

Buổi tối lớp tổ chức tiệc chia tay, Hách Phong với tư cách là chủ nhiệm lớp cũng mặt. Nhìn các học trò, trong lòng ông phức tạp, đây là lứa học sinh đầu tiên ông dẫn dắt, cảm giác thành tựu nhưng cũng chút thương cảm.

 

Sau bữa ăn thật sự ai đường nấy, Ngọc Khê lái xe đưa sư phụ về nhà.

 

Hách Phong : "Thật mấy đứa năng khiếu tồi, dượng nghĩ đến chuyện giới thiệu công việc, nhưng dám mở lời."

 

"Con hiểu, dượng sợ mở lời sẽ công bằng với những bạn khác, dượng thể lo cho tất cả ."

 

" , dượng năng lực đó. Haizz, dượng hợp chủ nhiệm lớp, đây là duy nhất thôi, khóa dượng sẽ chủ nhiệm nữa."

 

Ngọc Khê : "Không chủ nhiệm cũng , đỡ lo nghĩ."

 

Hách Phong chuyện học sinh nữa: "Ba con ngày mai đến ?"

Ánh Trăng Dẫn Lối

 

"Vâng, ngày mai đến ạ."

 

"Đều chuẩn xong xuôi chứ?"

 

"Vâng, đều thỏa cả ạ."

 

Hách Phong cảm thán: "Thời gian trôi nhanh thật, chớp mắt con lấy chồng , già , thật sự già ."

 

Ngày hôm , Ngọc Khê sân bay sớm đón . Ba đều bận rộn nên máy bay cho nhanh, tiết kiệm thời gian.

 

Lần trừ dượng út ở nhà trông xưởng ngỗng thì đều đến.

 

Trịnh Cầm bê một cái hộp , Ngọc Khê hỏi: "Bên trong là cái gì ?"

 

Trịnh Cầm : "Về nhà ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nhung-nam-thang-tuoi-dep-o-thap-nien/chuong-429-la-cai-gi.html.]

 

Niên Quân Mân tiếp lời: "Đi ăn sáng ạ."

 

Bà nội Lữ : "Đồ ăn máy bay khó ăn quá, Quân Mân , bà uống cháo ăn bánh bao."

 

"Vâng bà nội, trời lạnh thế , chúng thành phố ăn ạ."

 

Vào thành phố, tìm một quán ăn sáng khá lớn, ăn xong mới về nhà.

 

Trịnh Cầm nhớ đường: "Sao về nhà?"

 

Ngọc Khê giải thích: "Hôn lễ tổ chức ở nhà tổ, ý ông nội là đều ở đó, nhà đủ rộng để ở."

 

Niên Quân Mân: "Ông nội dọn dẹp phòng ốc xong xuôi , đang đợi ở nhà đấy ạ!"

 

Lữ Mãn hỏi: "Có phiền phức quá ?"

 

Niên Quân Mân : "Không phiền ạ, ông nội vui lắm, ông thích nhà cửa náo nhiệt. Ngày cưới cũng đỡ vất vả."

 

Đến nhà tổ, ông cụ Vương đợi từ lâu, cứ ở cửa ngóng. Thấy đến, ông vội dậy : "Thông gia đến , mau nhà ."

 

Bà nội Lữ: "Sao ông ở cửa, coi chừng trúng gió, , , mau ."

 

Ông cụ Vương vui vẻ: "Được, ."

 

Cả đoàn sân, cái sân đang trống trải bỗng chốc náo nhiệt hẳn lên.

 

Cô út Lữ cái sân mà ngẩn , ngơ ngác tứ hợp viện, cuối cùng, lén gọi cháu gái: "Tiểu Khê, đây."

 

Ngọc Khê tới: "Sao cô?"

 

Cô út Lữ hạ giọng hỏi: "Nhà của Niên Quân Mân ?"

 

"Vâng, nhà tổ của Vương gia."

 

Cô út Lữ vẫn luôn cho rằng cháu gái mở công ty kiếm ít, Niên Quân Mân dù mở công ty cũng khó mà theo kịp cháu gái. thấy dinh thự , nghĩ đến sính lễ, hóa ông nội của Niên Quân Mân giàu như . Bà vẫn dặn dò: "Kết hôn xong phụ nữ cũng sự nghiệp riêng, đừng từ bỏ sự nghiệp nhé."

 

Ngọc Khê : "Mau nhà cô."

 

Cô út Lữ nghĩ, chị dâu nuôi nấng Quân Mân bao nhiêu năm, giúp đỡ ông cụ Vương, cháu gái sẽ chịu thiệt thòi .

 

Các bậc trưởng bối trò chuyện một lúc, Ngọc Khê dẫn về phòng nghỉ ngơi.

 

Trịnh Cầm xem phòng tân hôn. Phòng tân hôn Ngọc Khê trang trí , cả căn phòng tràn ngập màu đỏ, Trịnh Cầm vô cùng hài lòng, vẻ mặt vui mừng đặt cái hộp tay xuống bàn.

 

Ngọc Khê hỏi: "Mẹ, bên trong là gì thế?"

 

"Mở xem thì ."

 

 

Loading...