Những Năm Tháng Tươi Đẹp Ở Thập Niên - Chương 420: Thất bại

Cập nhật lúc: 2025-12-18 14:12:28
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Uông Hàm một nữa bước văn phòng. Lần còn ngụy trang, sự khinh bỉ trong mắt hề che giấu, ghét bỏ quanh văn phòng, chằm chằm ghế sô pha: “Không bao nhiêu qua , cũng cái bọc ghế .”

 

Trợ lý mà thấy oan uổng, sô pha tổng cộng bốn bộ bọc, hai ngày đổi một . Vốn định rót nhưng giờ cũng chẳng động tay nữa.

 

Ngọc Khê trào phúng: “Bà thể , cũng chuẩn cho bà. Thích chuyện thì cứ .”

 

Trợ lý ngẩn , càng kiên quyết rót .

 

Uông Hàm lạnh mặt: “Miệng lưỡi sắc bén.”

 

“Vẫn hơn bà, độc nhất lòng đàn bà, dối trá vẻ.”

 

Uông Hàm tức c.h.ế.t, một chút cũng rút bài học, chỉ tay mặt Ngọc Khê: “Tao xem mày thể bao lâu, tao sẽ phá hỏng tất cả con đường của mày.”

 

Ngọc Khê nhếch khóe miệng: “Ngại quá, bà thất vọng , công ty hoạt động bình thường. Tin tức của bà quá lạc hậu . Hợp đồng mang về hôm nay, xem ?”

 

Uông Hàm liếc qua, đúng là hợp đồng thật, bà mím môi. Bà rõ ràng chặt đứt con đường của Lữ Ngọc Khê. Nghĩ tới Niên Phong, trong lòng càng hận: “Nhất định là Niên Phong đúng ? Hừ, ông đối xử với các thật , dính đến giới giải trí mà cũng chịu phá lệ vì các .”

 

“Lại đoán sai , chuyện liên quan gì đến Niên Phong cả. Uông Hàm, bà cho rằng tiền là thể một tay che trời ? Chỉ tiền thôi thì ai cũng nể mặt bà . Luôn ưa bà, mà kẻ địch của bà chính là bạn của .”

 

Uông Hàm trầm mặc. Lữ Ngọc Khê đúng, bà tưởng chỉ cần tiền là , nhưng khi mở công ty điện ảnh mới nhân mạch quan trọng hơn nhiều. Nếu gặp đồ hám lợi , bà cũng chẳng moi tài nguyên.

 

Nghĩ , mục đích đến khoe khoang thất bại, càng đừng đến chuyện ép Lữ Ngọc Khê tung tích Ngọc Trúc Thiêm. Ngô Sương trả , bà mới tin, nhất định là Lữ Ngọc Khê cầm . Bà nhớ rõ đấu giá thua Lữ Ngọc Khê món đó.

 

Ngọc Khê: “Không còn gì để thì thong thả tiễn.”

 

Uông Hàm lạnh một tiếng: “Đừng đắc ý, đây mới chỉ là bắt đầu thôi, chúng cứ chờ xem.”

 

Sắc mặt Ngọc Khê hề đổi: “Tiểu Lưu, tiễn khách.”

 

Uông Hàm hừ một tiếng, xoay bỏ .

 

Hai ngày , Uông Hàm hành động. Lần là lôi kéo nhân sự, nhắm tất cả trong công ty, từ Hoàng Lượng cho đến tiểu trợ lý, Uông Hàm đều đào .

 

Ngọc Khê tưởng Uông Hàm sẽ dùng chiêu gì cao siêu, ngờ chỉ là đào .

 

Đáng tiếc uổng phí công sức. Cô tuyển coi trọng nhất là nhân phẩm, ai cũng ngốc, kẻ phản bội liệu thực sự trọng dụng?

 

Từ xưa đến nay, kẻ phản bội đều kết cục , đây là điều ai cũng .

 

Thứ bảy, Lôi Tiếu trở về, chuẩn một bàn thức ăn tại nhà mới, chiêu đãi Ngọc Khê tới ăn cơm.

 

Khi Ngọc Khê tới, thức ăn dọn lên bàn. Một bàn đầy món ăn, cả hải sản, phần lớn đều là món Ngọc Khê thích: “Em đơn giản thôi là , thế tốn kém quá.”

 

Lôi Tiếu : “Tốn bao nhiêu cũng đáng, chị giúp em quá nhiều, đến cuối cùng tiền thuê nhà cũng là chị trả.”

 

Lôi Lạc bưng bát : “Mau xuống ạ.”

 

Ngọc Khê ngày nào cũng gặp Lôi Lạc, thế mà mới mấy ngày gặp thấy thằng bé cao lên ít. Cô nhận lấy bát cơm Lôi Lạc xới: “Cảm ơn em.”

 

Lôi Lạc nhà riêng nên cũng hơn: “Không chi ạ.”

 

Ngọc Khê ăn thử: “Vẫn là Lôi Tiếu nấu ăn ngon nhất, chị nỗ lực thế nào cũng bằng.”

 

“Chị thích thì em sẽ nấu cho chị ăn nhiều hơn.”

 

“Được.”

 

Ăn xong, Niên Quân Mân về xử lý văn kiện nên . Ngọc Khê bộ tiêu thực nên kéo Lôi Tiếu xuống lầu dạo trong khu chung cư.

 

Chỉ còn hai chị em, Lôi Tiếu : “Chị, Từ Nguyệt đến trường tìm em, cô hy vọng em giúp cầu tình, em đồng ý.”

 

Ngọc Khê: “Cô tìm em khi nào?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nhung-nam-thang-tuoi-dep-o-thap-nien/chuong-420-that-bai.html.]

“Ngày hôm qua ạ.”

 

“Không cần để ý đến cô . Nếu cô còn tìm em, em cứ là chị đồng ý.”

 

Lôi Tiếu nhịn hỏi: “Thật sự thể ký với cô ?”

 

“Cô là rắc rối. Còn nữa, tránh xa cô một chút, cô còn là Từ Nguyệt nữa .”

 

Lôi Tiếu "" một tiếng. Triệu Tư Âm đặc biệt thích Từ Nguyệt, Từ Nguyệt mới vài câu Tư Âm lôi . Nghĩ đến những lời đ.á.n.h giá của Triệu Tư Âm, Từ Nguyệt quả thực đổi.

 

Hai chị em dạo, chú ý tới gốc cây Từ Nguyệt bước , trong lòng ngừng lặp : Tại giúp cô ? Tại giúp cô ?

 

Ngọc Khê cảm giác, đầu thoáng qua nhưng thấy gì cả.

 

Từ Nguyệt nấp cây, vỗ ngực, đầu ngón tay bấu chặt vỏ cây. Móng tay chăm sóc kỹ lưỡng vì dùng sức quá mạnh mà đau nhói, cô mới chịu buông tay.

 

Thứ hai, Ngọc Khê , Từ Nguyệt liền chờ ở cửa, cứ cô chằm chằm mà lời nào.

 

Ánh Trăng Dẫn Lối

Ngọc Khê những gì nên đều , xoay công ty. Rất nhanh đến buổi chiều, cô hỏi trợ lý: “Người còn ở đó ?”

 

Trợ lý : “Vâng, vẫn ở đó, buổi trưa cũng ăn cơm, cứ mãi.”

 

Ngọc Khê dậy, tới cửa liền thấy một màn kịch . Niên Canh Tâm tới gì, đang đỡ Từ Nguyệt, cô thấy tai Niên Canh Tâm đỏ bừng.

 

Lại Từ Nguyệt, sắc mặt trắng bệch, kỹ thuật diễn thật sự tồi. Thôi , cô cũng cần gì nữa, Từ Nguyệt tìm lối thoát.

 

Niên Canh Tâm thấy Ngọc Khê: “Tại chịu gặp ?”

 

Ngọc Khê: “Cậu quản cũng rộng thật đấy, tới gì?”

 

Niên Canh Tâm Lữ Ngọc Khê đ.á.n.h vài , nào cũng chiếm thượng phong, trong lòng sợ hãi, nhất thời quên mất tới gì. Suy nghĩ một lúc mới nhớ : “ gặp Niên Quân Mân. tìm nhưng gặp .”

 

“Không gặp chính là gặp, mau .”

 

Niên Canh Tâm bất động. Cậu gặp ba, ba gặp, liền bắt đầu từ Niên Quân Mân. Mẹ đồ của ba, quyền thừa kế. Chỉ cần Niên Quân Mân tán thành, cơn giận của ba đối với cũng sẽ tiêu tan.

 

Nghĩ , thái độ hơn nhiều: “Chị dâu, , nhận với chị. Chị đại nhân chấp tiểu nhân, tha thứ cho .”

 

Sự chuyển biến chút nhanh. Ngọc Khê mặc kệ Niên Canh Tâm gì, cô đều tiếp chiêu: “ thù dai lắm, câu ‘duy phụ nữ và tiểu nhân là khó nuôi’ ?”

 

Niên Canh Tâm: “.........”

 

Cậu ghét nhất việc Lữ Ngọc Khê chơi bài theo lẽ thường.

 

Lý Tiêu , thấy đều chặn ở cửa: “Xảy chuyện gì ?”

 

Ngọc Khê chú ý thấy Từ Nguyệt lập tức rời khỏi vòng tay Niên Canh Tâm, xoa trán, cảm giác như thể ngất xỉu bất cứ lúc nào.

 

“.......”

 

Cho nên, cô nương thích Lý Tiêu?

 

Niên Canh Tâm nén giận: “Không việc của , bớt lo chuyện bao đồng.”

 

Ngọc Khê lạnh mặt: “Quả nhiên ch.ó đổi tật ăn phân. Nơi chỗ cho giương oai, nếu , sẽ tiễn .”

 

Niên Canh Tâm nuốt nước miếng, đ.á.n.h nữa: “Đi thì .”

 

Sau đó với Từ Nguyệt: “Cô thấy khỏe, đưa cô bệnh viện nhé. Cô tên gì?”

 

Từ Nguyệt lâm tình thế tiến thoái lưỡng nan: “... .”

 

Niên Canh Tâm từ bỏ. Cô gái chỉ xinh , trông thanh thuần bao, còn Lữ Ngọc Khê bắt nạt, càng cảm thấy thiết: “ lái xe tới, để đưa cô !”

 

 

Loading...