Những Năm Tháng Tươi Đẹp Ở Thập Niên - Chương 419: Ai là quân cờ của ai
Cập nhật lúc: 2025-12-18 14:12:27
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/805iDnuGEr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vương Phúc Lộc, chồng cũ của Vương Điềm Điềm, dáng vẻ chẳng đổi chút nào, ngược càng thêm phát tướng, càng hổ danh với cái tên "Phúc Lộc". Ông chiếm hết cả chiếc ghế sô pha, ha hả: “Còn nhớ ?”
“Nhớ chứ, ngài tới đây việc gì ?”
Vương Phúc Lộc thấy trợ lý bưng tới, hỏi: “Có nước đun sôi để nguội ? Bác sĩ dặn uống nhiều nước ấm.”
Trợ lý vội : “Có ạ, để lấy.”
Vương Phúc Lộc tiếp: “Chuyện công ty cô . nợ cô một ân tình, cô quên chứ!”
“Không quên.”
“Không quên cũng chẳng thấy cô tới đòi thực hiện, cứ kéo dài cả năm trời. mà tới thì chắc cô cũng chẳng bao giờ đòi.”
Thật đúng là trúng tim đen, Ngọc Khê bao giờ định đòi món nợ ân tình , danh vẫn luôn cất kỹ. Cô hỏi: “Hôm nay ngài tới đây là để chuyện ?”
Vương Phúc Lộc uống ngụm nước ấm, chép miệng: “Nước lọc đúng là nhạt nhẽo. tới thật sự là để thực hiện lời hứa. đầu tư hai bộ phim truyền hình, một bộ điện ảnh. Người của công ty cô thể tới thử vai, vị trí vai chính. Tuy thể cho hết vai chính, nhưng một bộ thì thể.”
Trong lòng Ngọc Khê xoay chuyển thật nhanh. Lời Vương Phúc Lộc cô tin . Người béo như Phật Di Lặc, tạo cảm giác thiện, nhưng nếu thật sự vô tâm cơ thì chẳng thể hô mưa gọi gió khi chuyển nghề.
Cô mới tin là vì thực hiện lời hứa, Vương Phúc Lộc phỏng chừng sớm quên béng , ước gì cô đòi chứ. Suy nghĩ kỹ một chút, linh quang chợt lóe: “Uông Hàm cướp mất kịch bản ngài nhắm trúng ?”
Đôi mắt híp của Vương Phúc Lộc mở to một chút. Ông vốn thành kiến với phụ nữ, tư tưởng gia trưởng, thâm tâm cho rằng phụ nữ nên trò trống gì. Ông đặt cái ly xuống: “Cô quả nhiên khác với Vương Điềm Điềm.”
Ngọc Khê: “Ngài đang vũ nhục đấy ?”
Trong mắt , Vương Điềm Điềm chính là loại hám lợi lòng tự trọng. Bên cạnh ông chắc chắn thiếu những vì tiền mà vứt bỏ tôn nghiêm. Bị đem so sánh với Vương Điềm Điềm, mặt Ngọc Khê lạnh ít.
Vương Phúc Lộc sững sờ, rốt cuộc cũng nghiêm túc hơn một chút: “ dùng từ đúng. Uông Hàm đích xác cướp mất thứ nhắm trúng. Thế nào, chung kẻ địch, chúng thể hợp tác.”
Ngọc Khê hỏi: “Hai bộ phim truyền hình là thể loại gì? Điện ảnh là đề tài gì?”
Vương Phúc Lộc xoay xoay chiếc nhẫn ngón cái. Lúc tới ông tính toán, giờ lâm thời sửa kế hoạch: “Một bộ là phim võ hiệp, một bộ là phim tình cảm. Điện ảnh là phim thương mại, hợp tác với tập đoàn G của Hồng Kông, hứng thú ?”
Ngọc Khê thu hết động tác nhỏ của Vương Phúc Lộc mắt. Người lúc tới thành ý, thấy cô khó đối phó mới chịu đưa thành ý thật sự. Những tài nguyên tự nhiên là , công ty cô nhỏ, đủ vốn đầu tư, cũng kiếm dự án lớn. Đây là cơ hội: “Hợp tác vui vẻ.”
Vương Phúc Lộc trầm mặc vài giây ha hả: “Cô thật sự khác biệt. Hợp tác vui vẻ.”
Ngọc Khê ghi địa chỉ. Vương Phúc Lộc cũng ở lâu. Sự xuất hiện của Uông Hàm ông cảm thấy nguy cơ, những thứ ông coi trọng đều cướp . Ông thích động nên cố ý điều tra Uông Hàm, tra Lữ Ngọc Khê. Ông thích sự kiềm chế lẫn .
Lữ Ngọc Khê là quân cờ , vốn định lừa gạt qua loa, ngờ cô khôn khéo như . Ông thói quen thả dây dài câu cá lớn, Lữ Ngọc Khê tương lai nên chuyện thì cũng coi như khởi đầu , cho nên ông đổi sang tài nguyên hơn, hy vọng lãng phí.
Sự xuất hiện của Vương Phúc Lộc, cho dù là mục đích riêng, cũng giúp Ngọc Khê một ân tình lớn. Lý Tiêu ở trong nước khen ngợi quá mức, nhưng so với một diễn viên hạng A thì còn kém xa. Hợp tác với tập đoàn G, chừng năm nay sẽ lọt top đầu, Lý Tiêu nhờ đó mà một bước lên mây cũng khả năng.
Hoàng Lượng tới tin thì mừng rỡ thôi: “Cô thật lợi hại, đều là chế tác lớn. Đừng vai chính, vai thứ cũng kiếm bộn . vẫn luôn lo lắng đây, bọn họ đều thiếu những dự án lớn, giờ thì .”
Ngọc Khê : “Ba bộ , một bộ thể định vai chính. nhắm trúng bộ điện ảnh, để Lý Tiêu , ý thế nào?”
Hoàng Lượng : “ cho rằng Chu Tuấn thích hợp hơn.”
“Ồ? Tại ? tưởng sẽ lăng xê Lý Tiêu chứ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nhung-nam-thang-tuoi-dep-o-thap-nien/chuong-419-ai-la-quan-co-cua-ai.html.]
Hoàng Lượng gãi đầu: “Lý Tiêu ngạo khí, thuộc dạng ‘cơ cấu’, quy hoạch riêng cho bản , chắc chịu . Cậu diễn những bộ phim phù hợp, thế nào nhỉ, chính là phù hợp với tính cách của , đối với sự phát triển cũng thuận lợi hơn.”
“Còn Chu Tuấn thì ?”
Hoàng Lượng tới công việc thì tuyệt đối là đại diện xứng chức nhất: “Tính dẻo của mạnh, kỹ thuật diễn luyện lâu như cũng tồi. Ưu thế của ở khuôn mặt hơn Lý Tiêu. Hai năm gần đây, vai chính phim thương mại đều ngoại hình tệ. cũng thông qua cơ hội xác định tương lai cho Chu Tuấn.”
Ngọc Khê trầm tư: “Anh chuyện với Lý Tiêu .”
“Được, sẽ xử lý .”
“Ừ, dẫn thử vai, định thì ký hợp đồng.”
“Vâng.”
Ngọc Khê sắp xếp xong xuôi, lập tức cảm thấy nhẹ nhõm. Cô mong chờ sắc mặt của Uông Hàm khi chuyện .
Trợ lý : “Có cô gái tên Từ Nguyệt gặp chị.”
Ngọc Khê gặp, cô ký với Từ Nguyệt vì cô dính dáng đến Duyệt Huy: “Em với cô , ý định của cô chị đều , chị sẽ ký với cô .”
Trợ lý: “Vâng.”
Ngọc Khê nghĩ đến việc ký hợp đồng với mới. Có nên ký thêm ? Sau đó cô phủ định ý nghĩ , gần đây Uông Hàm đang kiếm chuyện, thời cơ để ký hợp đồng.
Trợ lý nhanh : “Cô chịu , cứ nằng nặc đòi gặp chị.”
Ngọc Khê: “Không gặp. Cô chờ thì cứ chờ.”
Tối tan , Từ Nguyệt vẫn . Ngọc Khê cau mày: “Cô chặn đường cũng vô dụng thôi.”
Trong mắt Từ Nguyệt ngập nước: “ thật sự hết cách , vai diễn của đổi. Từ Hối Hướng bức thỏa hiệp. cô bụng, cô giúp với, cầu xin cô, giúp với.”
Ngọc Khê nhíu mày: “ cho rằng, vì cầu xin , cô nên tự tìm Từ Hối Hướng mà chuyện. Ân oán đời nên liên lụy đến cô.”
Từ Nguyệt sợ hãi Từ Hối Hướng: “ , cô hiểu ông . Ông hỉ nộ vô thường, bồi dưỡng chúng chỉ vì lợi ích, con rối gỗ nữa.”
Ngọc Khê tham gia ân oán với Từ Hối Hướng: “ thật sự giúp cô.”
Nói xong, Ngọc Khê lên xe. Không ngờ ngày hôm Từ Nguyệt tới, cô gái đúng là bám riết buông.
Cô cũng buồn bực, cô cho cảm giác là từ bao giờ thế? Cô thật sự thánh mẫu, sẽ nhất thời mềm lòng giúp đỡ khác, đặc biệt là một đóa "tiểu bạch hoa" sắp "hắc hóa". Cô rước phiền phức, cũng giúp đỡ đó lợi dụng công ty để đối đầu với Từ Hối Hướng, cuối cùng chịu thiệt là chính .
Điều cô thể là từ chối khi rõ đó là rắc rối, giảm thiểu phiền phức xuống mức thấp nhất.
Hơn nữa, cô luôn cảm thấy, nếu Từ Hối Hướng thực sự đối phó Từ Nguyệt, khi Từ Nguyệt tâm tư riêng, sớm thể diệt cô , còn để Từ Nguyệt chạy nhảy lung tung thế ?
Ánh Trăng Dẫn Lối
Cô thật hiểu nổi Từ Hối Hướng.
Đang suy nghĩ thì trợ lý : “Có tên Uông Hàm gặp chị.”
Ngọc Khê lạnh trong lòng, rốt cuộc cũng tới: “Cho bà .”