Những Năm Tháng Tươi Đẹp Ở Thập Niên - Chương 404: Không để dành ăn Tết

Cập nhật lúc: 2025-12-18 12:22:23
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lữ Mãn: "Bố cũng nghĩ thế. Sang năm nuôi ngỗng nữa, mấy cái chuồng lớn sửa để ấp ngỗng con, chuyên cung cấp ngỗng giống, ký hợp đồng thu mua . Bố định rủ cô út của con góp vốn cùng ."

 

Ngọc Khê : "Con bảo mà, về thấy cô út nhiệt tình nhưng đủ, giờ thì khác ."

 

Lữ Mãn ấn trán con gái: "Cô út con đổi , bố đều thấy cả. Là em gái ruột, bố khả năng giúp một tay là chuyện nên . Cô sống thì bà nội con cũng đỡ lo lắng."

 

Ngọc Khê đương nhiên điều đó, cô cũng mong cô út sống . Cô thì thầm hỏi: "Bố, năm nay bố kiếm bao nhiêu ạ?"

 

Lữ Mãn quanh thấy ai, nhỏ giọng : "Bố tính , nuôi ngỗng lãi mười lăm vạn, thu mua ngỗng cũng sắp xong , tính sơ sơ cũng 60 vạn."

 

Ngọc Khê: "Nhiều thế ạ?"

 

Lữ Mãn : "Xung quanh đây xưởng thu mua ngỗng nào cả. Các thôn lân cận thấy bố nuôi , kiếm tiền nên đều nuôi theo, sợ bố tiền trả. Nhà máy của con ở đó, họ đều chở đến đây, kiếm nhiều là . Bố tính toán , tự cung cấp giống thu mua thì càng kiếm nhiều hơn. Hơn nữa, bố còn một kho lông ngỗng bán , năm nay giá lông ngỗng lắm, bố định giữ sang năm bán."

 

Ngọc Khê: "........"

 

Đừng cô đầu tư nhiều công ty, nhưng cũng là cổ phần bộ. Tiền chia hoa hồng một năm tính thật sự nhiều bằng bố.

 

Lữ Mãn càng ngày càng tự tin, : "Đợi con kết hôn, bố nhất định sẽ chuẩn cho con của hồi môn nhất."

 

Ngọc Khê tin chứ. Nhìn khí thế của bố, hậu phương vững chắc. Hai vợ chồng , một bán thức ăn chăn nuôi kiếm tiền, một thu mua ngỗng, đúng là một cặp bài trùng!

 

Ngọc Khê ở núi hai ngày. Lúc xuống núi, nhà họ Ngô mua xong nhà, hộ khẩu cũng nhập xong, cỏ trong sân dọn sạch, cả nhà chuyển sang ở nhà bên cạnh.

 

Ngọc Khê đến nhà máy tìm . Trịnh Cầm đang kiểm tra ở phân xưởng sản xuất.

 

Thấy con gái đến, Trịnh Cầm hiệu cho chủ nhiệm tiếp tục kiểm tra, tháo mũ bảo hộ xuống: "Sao đến nhà máy thế ?"

 

Ngọc Khê: "Con qua xem chút thôi, mai con về Đông Bắc ."

 

Trịnh Cầm : "Năm nay ăn Tết con về nhà nhé!"

 

"Vâng ạ."

 

Trịnh Cầm nhắc đến chuyện nhà họ Ngô: "Mẹ thấy chị em nhà họ Ngô cũng đấy."

 

"Được thì , nhưng tính tình mềm yếu quá."

 

"Vẫn cần rèn giũa từ từ."

 

Ngọc Khê đoán ngay ý định của : "Mẹ kéo họ nhà máy ?"

 

Trịnh Cầm : " ý đó. Hai đứa nhỏ đều là lo cho gia đình, cho dù thi đỗ học xa, nhất định sẽ một đứa về. Đã như thì chi bằng đưa nhà máy , dù với tính cách của hai đứa nó, công tác cũng nhiều cơ hội phát triển lắm."

 

Ngọc Khê: "........"

 

Mẹ cô đúng là nhận vấn đề sắc sảo thật.

 

Trịnh Cầm tiếp: "Mấy chị em con, con sự nghiệp riêng, Ngọc Thanh một lòng một nghiên cứu, Ngọc Chi càng cần lo, đều sẽ về tiếp quản nhà máy. Mẹ chi bằng tự bồi dưỡng một . Mẹ đối xử với nhà họ Ngô, con giúp đỡ họ việc lớn như , cái ân tình ở đây thì cũng sợ họ sinh tâm tư khác. Mẹ cũng thể yên tâm rút lui, dành thời gian chăm cháu cho mấy đứa."

 

Ngọc Khê thể khâm phục gen của Trịnh Mậu Nhiên. Mẹ cô dù ông đích dạy dỗ nhưng tư duy thì giống hệt .

 

Ngọc Khê máy bay về Đông Bắc. Nếu e ngại nhà họ Ngô thì lúc về quê cô cũng máy bay cho khỏe.

 

Lần Ngọc Khê khôn hơn, gọi điện báo , cố ý chọn ngày thứ Bảy. Vừa xuống máy bay thấy Niên Quân Mân.

 

Niên Quân Mân nắm tay vợ, trong lòng mới thấy yên tâm. Vợ thực sự trở .

 

Anh thừa nhận, những trải nghiệm hồi nhỏ ảnh hưởng sâu sắc đến , ở một .

 

Ngọc Khê trở về, một bên trông coi việc sửa sang cửa hàng, một bên tìm nhân viên bán hàng. Cửa hàng trưởng điều từ cửa hàng khác sang, cô chỉ cần tuyển đủ nhân viên là .

 

Ngọc Khê cũng dán thông báo tuyển dụng gì cả. Lúc trông coi thợ sửa chữa, rảnh rỗi cô sang các cửa hàng bên cạnh chuyện phiếm. Cô xinh , khéo ăn nên nhanh quen với . Trong lúc chuyện cô mới tiết lộ ý định tuyển .

 

Tự nhiên bắt chuyện. Thời đại , nhiều thất nghiệp, nhà ai mà chẳng vài họ hàng cần việc .

 

Ngọc Khê rõ mở cửa hàng ở nơi đất khách quê dễ dàng, tạo mối quan hệ với các cửa hàng xung quanh, việc gì gấp họ sẽ giúp đỡ, tránh nhiều phiền phức.

Ánh Trăng Dẫn Lối

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nhung-nam-thang-tuoi-dep-o-thap-nien/chuong-404-khong-de-danh-an-tet.html.]

 

Liên tiếp mấy ngày gặp gỡ, cô tuyển bốn . Đợi cửa hàng trưởng đến nơi thì hàng hóa cũng về.

 

Cửa hàng sửa xong, Ngọc Khê cho phát tờ rơi. Phát một tờ trả một tờ tiền, phát nhiều trả nhiều. Ngọc Khê cũng là để thử thách bốn , xem ai gian lận , cô lén quan sát.

 

Cũng may là ai cô thất vọng. Đợi cửa hàng sửa xong, bốn nhờ phát tờ rơi mà mỗi kiếm 300 đồng, vui mừng khôn xiết.

 

Cửa hàng bên khai trương, việc cửa hàng trưởng lo, cô cũng rút lui.

 

Việc học của Niên Quân Mân cũng sắp kết thúc.

 

Hai trả phòng trọ, trở về thủ đô.

 

Lúc hai về thì Tết Dương lịch qua. Về nhà quần áo, tắm rửa xong, hai liền thăm ông nội.

 

Đến đại viện, hai ông lão đang đ.á.n.h cờ. Ông nội Vương thấy cháu trai thì vui mừng ném quân cờ xuống: "Về đấy ."

 

Ông nội Niên chịu: " sắp thắng , ông đừng lấy cớ, đ.á.n.h nốt ván , thì để yên cho ông ."

 

Ông nội Vương nhặt quân cờ lên: "Vừa nhường ông thì ông thua từ lâu ."

 

Ông nội Niên: "Kết quả là sắp thắng."

 

Ông nội Vương: "........"

 

Đợi hai ông lão đ.á.n.h xong ván cờ, ông nội Niên vui vẻ mặt, thắng một ván dễ dàng gì.

 

Ông nội Vương thèm ông bạn già, sang với hai cháu: "Hai đứa về đúng lúc lắm, Niên Phong đang tìm các con đấy."

 

Ngọc Khê: "Định ngả bài ạ?"

 

Ông nội Vương: "Chắc là giữ Uông Hàm ăn Tết . Uông Hàm đợt vắng hơn mười ngày, Niên Phong nhân cơ hội đó tra ít thứ."

 

Niên Quân Mân hỏi: "Ông gặp khi nào ạ?"

 

"Để ông gọi điện cho nó."

 

Niên Quân Mân : "Vâng."

 

Ông nội Vương hỏi: "Việc học thuận lợi cháu?"

 

"Rất thuận lợi ạ, nguyên lý cơ bản cháu nắm . Cháu định mỗi năm đều sang đó học tập vài tháng."

 

"Cháu kế hoạch là ."

 

Hai Ngọc Khê ở đại viện ăn trưa, đó về nhà tiện thể mua thức ăn. Hơn một tháng ở, trong nhà bụi bám đầy, hai dành cả buổi chiều để dọn dẹp.

 

Bốn giờ chiều, Niên Quân Mân giặt quần áo, Ngọc Khê nấu cơm. Về nhà , ăn một bữa thật ngon. Buổi trưa vì chiều theo khẩu vị già nên ăn thanh đạm, buổi tối Ngọc Khê nấu theo sở thích của .

 

Tổng cộng sáu món, năm mặn một canh, món cô thích, món Niên Quân Mân thích đều đủ, món chính là cơm trắng.

 

Vì cơm nấu , thức ăn chín mà cơm chín, Ngọc Khê giúp phơi quần áo. Ban công treo đầy vỏ chăn và quần áo.

 

Mười lăm phút cơm chín, Ngọc Khê chậu quần áo giặt xong: "Ăn cơm xong giặt tiếp nhé!"

 

Niên Quân Mân lau tay dậy: "Được."

 

Hai xuống thì tiếng gõ cửa thình thịch, nhà khách.

 

Ngọc Khê dậy mở cửa. Niên Phong ở cửa, một .

 

Niên Phong nhà, mâm cơm sắc hương vị đầy đủ. Buổi trưa ông chẳng ăn uống gì mấy nên giờ càng thấy đói.

 

Từ khi bắt đầu điều tra Uông Hàm, ông từng ăn một bữa cơm nào ở nhà, đa phần là ăn cơm hộp ở công ty, đôi khi còn quên cả ăn, lâu lắm ăn cơm bàn ăn gia đình.

 

Ánh mắt Niên Phong quá khao khát, tiếng nào, cứ chằm chằm bàn ăn. Ngọc Khê cũng thấy ngại dám ăn, liếc mắt Quân Mân.

 

 

Loading...