Những Năm Tháng Tươi Đẹp Ở Thập Niên - Chương 397: Bốn phần giống
Cập nhật lúc: 2025-12-18 09:23:13
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đây là cái gọi là " mòn gót sắt tìm chẳng thấy, đến khi gặp chẳng tốn công"?
Ngọc Khê một nữa cảm thán vận may của . Uông Hàm rình rập ở trường học bao nhiêu ngày trời tìm , Trịnh Mậu Nhiên bám theo Uông Hàm bấy nhiêu ngày cũng chẳng tiến triển gì, cô hề nghĩ tới, cần tìm tự động xuất hiện.
Ngọc Khê thẻ ngọc trúc trong tay ngừng lóe sáng, cứ xoay quanh cô gái . Cô suýt thì tim, cũng may là nó biến mất, nếu , nửa đột nhiên biến mất thì dọa c.h.ế.t mất.
Cô cũng sẽ lộ tẩy, đợi Trịnh Mậu Nhiên tra , nhất định sẽ nhắm cô.
Chủ nhà cũ thấy lạ vì Ngọc Khê gì, cứ ngây ở cửa, khí chút gượng gạo, vội lên tiếng: "Chúng trong chuyện nhé?"
Ngọc Khê hồn đáp: "Vâng, để mở cửa."
Ngô Sương chớp mắt, cô hiểu tại phụ nữ chằm chằm , cũng may là trở bình thường.
Ngọc Khê phòng, tìm mấy cái ghế chuyển , hiệu cho xuống. Trong lòng cô thầm niệm chú với thẻ ngọc trúc, cũng may là nó cam lòng nhưng cũng ngoan ngoãn trở về.
Ngọc Khê suy tính, nửa thanh ngọc của cô là phần đầu, cô hẳn là nắm quyền chủ động, cho nên thể nhận chủ. Còn nửa thì , cho nên Uông Hàm chỉ mượn dùng thẻ ngọc trúc chứ nó nhận chủ.
Ngọc Khê cô gái đối diện, đồ vật ngay mắt mà cô dám nghĩ tới, thật là rối rắm.
Chủ nhà cũ đóng vai trò trung gian, giới thiệu: "Bà chủ Lữ, đây là chủ nhân của hiệu thuốc, Ngô Thành Lập. Sức khỏe nên vợ con cùng. Vị là Ngô Sương, đang học ở Công Đại (Đại học Công nghiệp), là Ngô Hàn, đang học cấp ba, còn vị là vợ Ngô, chị Tôn Ni."
Ngọc Khê : "Chào ."
Tôn Ni chủ gia đình, sang con gái lớn. Ngô Sương mở lời: "Chào chị, chị ý định mua cửa hàng, xin hỏi chị thể trả bao nhiêu tiền?"
Ngọc Khê Ngô Sương, kết hợp với lời chủ nhà , mua t.h.u.ố.c chắc là cô gái , cô gặp ở phương Nam cũng là cô gái . " cũng ép giá, phúc hậu, còn dễ gặp . Thị trường thế nào thì trả giá đó."
Mấy là nhà họ Ngô, họ hàng với kế của cô. Có tầng quan hệ , cô cũng sẽ ép giá.
Chỉ tiếc là, rõ là nhà họ Ngô nhưng cô cũng thể nhận. Cô là nhờ "ăn gian", nhưng lý do gì chính đáng, tiện tùy tiện nhận .
Tôn Ni kích động nắm tay Ngọc Khê: "Người , cô đúng là . Chúng gặp . Mấy ngày nay chúng thật sự hết cách, bọn họ quá đáng quá."
Ngọc Khê sững sờ. Chủ nhà cũ ho khan một tiếng : " cũng mới chuyện. Người đưa hai con đường, thứ nhất là bồi thường tiền, mười vạn ( 350 triệu đồng). Con đường thứ hai là gả Ngô Sương sang đó thì chuyện coi như xong. Mấy ngày nay cũng mua cửa hàng, ai cũng ép giá, chỉ cô là trả đúng giá thị trường."
Ngọc Khê cau mày, Ngô Sương. Cô gái vẫn luôn quàng khăn che kín mặt, nhưng đôi mắt sáng ngời , đoán chừng cũng xinh . "Bán cửa hàng thì còn thiếu bao nhiêu tiền?"
Người nhà họ Ngô sững sờ. Tôn Ni là thật thà, lau nước mắt : "Mấy năm nay Thành Lập ốm đau t.h.u.ố.c thang suốt, kiếm bao nhiêu nuôi một đứa đại học, một đứa cấp ba, cũng chẳng để dành đồng nào."
Ngọc Khê cần nốt cũng đoán , cả nhà trong tay tiền, chi tiêu đều trông hiệu thuốc. mà hiệu t.h.u.ố.c cũng chẳng đáng bao nhiêu tiền, diện tích quá nhỏ, cô ép giá thì kịch kim cũng chỉ năm vạn.
Ánh Trăng Dẫn Lối
Người nhà họ Ngô trầm mặc. Biết rõ là đủ nhưng cũng là tia hy vọng.
Ngô Sương lấy chồng, nhưng tự trách . Đều do cô mà cơ hội thừa nước đục thả câu, ăn vạ nhà cô. Nhìn em trai, nhà tiền, cô thể nghỉ học, nhưng em trai học giỏi như , nhất định học.
Trong lúc nhất thời, khí trong tiệm đặc biệt yên tĩnh.
Ngọc Khê giúp đỡ, nhưng lý do. Chẳng lẽ chỉ vì đồng cảm mà cô cho vay tiền ?
Gia đình nhất định sẽ cho rằng cô ý đồ gì đó!
Ngồi trong tiệm một lúc, còn lạnh nữa, Ngô Sương kéo khăn quàng cổ xuống. Ngọc Khê Ngô Sương mà ngẩn .
Ngô Sương cau mày: "Sao chị chằm chằm thế? Mặt bẩn lắm ?"
Ngọc Khê : "Không , em trông giống bà ngoại chị. Khuôn mặt, cái mũi và miệng đều giống, giống đến bốn phần."
Lần thì , cần nghĩ lý do nữa, thể trực tiếp nhận , thật là quá bất ngờ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nhung-nam-thang-tuoi-dep-o-thap-nien/chuong-397-bon-phan-giong.html.]
Tôn Ni sững sờ. Bà chồng họ hàng, nếu họ hàng thì bà cũng đến nỗi sầu não thế . Chồng bà chỉ một một , bố chồng cũng mất sớm, chẳng lẽ là họ hàng bên nhà chồng? "Bà ngoại cô tên là gì?"
Ngọc Khê vẻ mặt ngơ ngác của ba là họ chẳng gì cả: "Ngô Thục Hiền."
Tôn Ni "a" một tiếng: "Cũng họ Ngô . Cụ thể thì cũng , nhưng cô thể hỏi chồng , chắc ông đấy."
Ngọc Khê hỏi: "Nhà họ Ngô còn ai khác ạ?"
Tôn Ni lắc đầu: "Không còn ai, chỉ còn chồng thôi."
Chủ nhà cũ : "Biết là họ hàng thật. Chị dâu , nếu là họ hàng thì Ngô Sương cứu ."
Vị cũng là tiền, kinh doanh bao năm, ai thực sự tiền, ai giả vờ tiền, ông cái là ngay.
Tôn Ni cũng yên. Nếu thật là họ hàng thì con gái bà : "Chúng về nhà hỏi thử xem."
Ngọc Khê vội, : "Chúng thủ tục sang tên , đỡ chạy chạy hai."
Lại với chủ nhà cũ: "Hôm nay phiền bác . Cháu cho bác một cái thẻ, bác đến cửa hàng mua đồ đều giảm giá 30%."
Chủ nhà cũ nheo mắt. Đừng cô gái trẻ tuổi mà hiểu ít. Biết ông là địa phương, chút quan hệ, qua nhiều hơn đây mà. Ông cũng vui vẻ nhận lời. Ông ở đây tuy chút tiếng tăm nhưng cũng chỉ gói gọn ở địa phương, thêm bạn bớt thù, nhiều con đường: "Được, gặp bác cũng cho cháu một cái. Bác buôn bán đặc sản Đông Bắc, đều là đồ rừng tự nhiên, chất lượng đảm bảo."
Ngọc Khê : "Đặc sản Đông Bắc nổi tiếng lắm, là đồ . Đợi xong việc cháu nhất định sẽ ghé cửa hàng bác xem. Nhà cháu đông , sắp tết , mua quà biếu là thích hợp nhất."
Chủ nhà cũ ha ha: "Được , bác nhất định sẽ để cho cháu cái giá hữu nghị."
Người nhà họ Ngô cũng theo thủ tục sang tên. Cả quá trình Ngọc Khê giao tiếp, đợi xong thủ tục , hai họ cứ như thật, đều bội phục Ngọc Khê sát đất.
Ngọc Khê tiễn chủ nhà cũ mới cùng nhà họ Ngô bắt xe buýt về nhà. Trên đường về, Ngọc Khê cũng hỏi nhiều, trong lòng cô rõ mười mươi.
Ngược là nhà họ Ngô trong lòng thấp thỏm yên, hy vọng tràn trề là họ hàng thật.
Đường về khá xa, Ngô Sương mấy bắt chuyện nhưng mở lời thế nào.
Ngọc Khê thấy bèn hỏi: "Em học Công Đại , chuyên ngành gì thế?"
Ngô Sương: "Em là sinh viên năm nhất, năm nay mới thi đỗ, học Công nghệ thông tin."
"Cũng là Công nghệ thông tin !"
Ngô Sương: "Chị cũng học ngành đó ?"
"Không, vị hôn phu của chị học bên đó."
Ngô Sương: "À, em , các bạn trong lớp em cũng đang bàn tán xôn xao đấy!"
Đột nhiên khí trở nên ngượng ngùng, bởi vì những lời bàn tán đều là về việc để thu hút sự chú ý của .
Ngọc Khê thu hết vẻ mất tự nhiên của Ngô Sương đáy mắt, mỉm .
Sau đó đường ai chuyện nữa. Ngô Sương ảo não vô cùng, chủ đề câu chuyện cô cho ngõ cụt mất .
Nhà họ Ngô ở khu tập thể cũ, diện tích lớn lắm. Ngô Sương giới thiệu: "Nơi vốn là nhà tập thể của nhà máy đồ hộp, tự bỏ tiền mua ."
Ngọc Khê theo lên tầng 3. Vì ban quản lý tòa nhà nên hành lang lộn xộn, chất đầy đồ đạc linh tinh. Đến nhà họ Ngô, căn hộ rộng 40 mét vuông, các phòng đều chật chội.
Vào nhà còn thấy tiếng ho khan của đàn ông. Tôn Ni mời Ngọc Khê : "Để đỡ nhà ."
Ngọc Khê gật đầu: "Vâng."