Những Năm Tháng Tươi Đẹp Ở Thập Niên - Chương 368: Tiếc nuối

Cập nhật lúc: 2025-12-18 04:36:59
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Uông Hàm bước gần thêm một bước mới rõ trong mắt chồng đầy tơ m.á.u đỏ. Ông chằm chằm khiến bà dám tiến thêm nữa, chút sợ hãi: "Sao em như ?"

 

Niên Phong rít thêm một t.h.u.ố.c để giảm bớt áp lực mới mở miệng: "Anh rõ em. Chúng kết hôn hơn hai mươi năm , phát hiện chẳng hiểu gì về em cả."

 

Tim Uông Hàm đập thình thịch, cố nén sự run rẩy nơi đầu lưỡi: "Sao thế?"

 

Niên Phong vứt điếu t.h.u.ố.c xuống đất, di nát: "Anh nhớ, khi Tôn Thiên Thiên ngoại tình phản bội , đầu tiên gặp em, hỏi em tại ngàn dặm xa xôi đến giúp . Em còn nhớ lúc đó em trả lời thế nào ?"

 

Uông Hàm dịu dàng : "Nhớ chứ. Em bảo là em thầm thương trộm nhớ từ hồi còn học. Anh đột nhiên biến mất, em vẫn luôn nhớ mong, nhờ vả nhiều mới tìm ."

 

Niên Phong cúi đầu. Lý do ông bao giờ nghĩ nhiều, nhưng vợ chồng bao năm, Uông Hàm quen những ai ông là rõ nhất. Cẩn thận nhớ , thể tra ông? Cha nuôi đưa ông che giấu tung tích kỹ.

 

Điểm hợp lý. Còn nữa, Uông Hàm xuất hiện quá trùng hợp, Tôn Thiên Thiên thì bà liền đến. Trong đầu ông vang lên lời con trai túm cổ áo gào lên rằng Tôn Thiên Thiên hãm hại.

 

Uông Hàm tại chồng im lặng. Bà cẩn thận nhớ , sai chữ nào, đưa tay định đỡ chồng.

 

Niên Phong gạt tay bà : "Anh nhà đây."

 

Mu bàn tay Uông Hàm đỏ ửng. Bà chằm chằm bóng lưng chồng nhà, trong lòng dấy lên dự cảm chẳng lành, cảm giác chuyện gì đó vượt khỏi tầm kiểm soát.

 

Bên , Ngọc Khê và Niên Quân Mân về đến nhà. Ngọc Khê tắm, trong đầu là hình ảnh Tôn Thiên Thiên bê bết máu. Cô cúi đầu dòng nước, lắc mạnh đầu, tắm nhanh chạy biến phòng ngủ chính, chui tọt trong chăn.

 

Niên Quân Mân đang lau tóc thì sững sờ, lật chăn kéo vợ , trùm khăn lên đầu cô: "Tóc còn ướt , lau khô hẵng ngủ."

 

Ngọc Khê gối đầu lên đùi Quân Mân, cảm nhận ấm từ , trái tim đang sợ hãi mới dần bình tĩnh .

 

Niên Quân Mân nhẹ nhàng lau tóc cho cô: "Sợ ?"

 

"Vâng, một chút."

 

"Không , ở đây ."

 

Tâm trạng Ngọc Khê dần định: "Em ."

 

Miệng thì bảo sợ nhưng nửa đêm cô giật tỉnh giấc mấy , trằn trọc cả đêm.

 

Niên Quân Mân vốn cũng ngủ , mỗi cô giật vỗ về. Anh hối hận vì kéo vợ cùng, quen c.h.ế.t nhưng vợ thì .

 

Sáng dậy, tinh thần Ngọc Khê uể oải, thà ngủ còn hơn là ngủ giật tỉnh giấc, mệt mỏi vô cùng, cũng chẳng ăn uống gì. Hai ăn chút cháo ở quán điểm tâm đến nhà Tôn Thiên Thiên.

 

Có chìa khóa nên họ mở cửa thẳng. Liếc mắt cái là thấy Vương Điềm Điềm đang ngủ ghế sofa, ngủ say như c.h.ế.t. Nhìn quầng thâm mắt đen sì cô ả sáng sớm mới ngủ . Vì chiếm cái nhà mà cũng liều thật, rõ ràng sợ c.h.ế.t mà vẫn chịu .

 

Niên Quân Mân chuyển đồ đạc lên xe. Ngọc Khê lay Vương Điềm Điềm dậy: "Đừng quên đến nhà tang lễ đấy."

 

Vương Điềm Điềm lật , xua tay: "Biết ."

 

Ngọc Khê bĩu môi, đóng cửa . Thích đến thì đến, đến thì thôi.

 

Một ngày bận rộn, t.h.i t.h.ể đưa nhà tang lễ, nhiều việc đều do Niên Quân Mân xử lý.

 

Ngọc Khê thì xem đất nghĩa trang. Nói thật là cô sợ, Niên Quân Mân cùng nhưng chỉ hai , thể bỏ nhà tang lễ mà , đành c.ắ.n răng tự nhủ sợ.

 

Vừa khỏi nhà tang lễ, lái xe bao lâu thì chặn . Ngọc Khê cau mày chiếc xe phía .

 

Niên Phong bước xuống xe, tay cầm một tập hồ sơ, gõ cửa kính xe.

 

Ngọc Khê hỏi: "Có việc gì ạ?"

 

Niên Phong đưa tập hồ sơ qua cửa kính: "Bác chọn xong nghĩa trang , giấy tờ đều ở đây, nhờ thầy xem qua, thể hạ táng bất cứ lúc nào."

 

Ngọc Khê nhận: "Không cần ạ, chúng cháu tự mua ."

 

Niên Phong bên cạnh xe, một đêm ngủ, mắt vằn tia m.á.u đỏ: "Bà hy vọng bác mua, đây coi như là sự tha thứ dành cho bà ."

 

Ngọc Khê chần chừ. Niên Phong đúng, đời Tôn Thiên Thiên hai điều hối tiếc lớn nhất, một là tròn trách nhiệm , hai là nhận sự tha thứ: "Bác đợi chút, cháu hỏi Quân Mân ."

 

Niên Phong: "Không , công ty bác việc, bác đây."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nhung-nam-thang-tuoi-dep-o-thap-nien/chuong-368-tiec-nuoi.html.]

Đi hai bước ông dừng , ánh mắt nghi hoặc của Ngọc Khê, ông : "Thôi, đợi tang lễ kết thúc ."

 

Ngọc Khê nheo mắt. Thái độ của Niên Phong cho thấy ông đang nghi ngờ, nhưng vẻ muộn .

 

Trở nhà tang lễ, cô kể lời Niên Phong: "Anh thấy ?"

 

Niên Quân Mân: "Ông hiểu ."

 

Ngọc Khê nghĩ ngợi: "Chắc ông từng yêu thật lòng, vì yêu nên mới hận, yêu thì lấy hận."

Ánh Trăng Dẫn Lối

 

Niên Quân Mân trầm mặc một lúc: "Dùng mảnh đất ."

 

Ngọc Khê mở tập hồ sơ , bên trong ảnh chụp nghĩa trang, thứ đều chuẩn chu đáo: "Hôm nay túc trực một đêm, ngày mai hỏa táng ?"

 

"Ừ, em về , chỗ trông là ."

 

Ngọc Khê sợ ở nhà tang lễ, cố gắng đến đây cũng là vì Quân Mân. Lúc cô cũng miễn cưỡng bản : "Vâng, sáng mai em ."

 

Niên Quân Mân: "Ừ, về nhà nếu sợ thì sang nhà cô ở nhé."

 

"Vâng, em tự lo , cũng thế, đừng cố quá sức."

 

Niên Quân Mân: "Không ."

 

Ngọc Khê rời , về nhà mà đến thẳng nhà cô cả.

 

Cô cả Lữ mặt cháu gái: "Sắc mặt kém thế, ngủ ?"

 

"Vâng, cô ơi, tối nay cháu ngủ với cô nhé."

 

Cô cả Lữ vui vẻ: "Được chứ."

 

Hách Phong thì vui lắm, nhưng thấy sắc mặt đồ bèn hỏi: "Sao c.h.ế.t thế?"

 

Ngọc Khê day trán, kể chuyện ở bệnh viện.

 

Cô cả Lữ đau lòng: "Sợ lắm ? Cháu cũng thật là, cứ xông về phía gì, thế dọa , tối nay cô gọi hồn cho."

 

Ngọc Khê ngáp một cái: "Vâng ạ."

 

Ngọc Khê mệt, mệt tinh thần là mệt nhất. Ăn xong cô chẳng còn chút sức lực nào, Hách Phong định hỏi chuyện phim ảnh cũng đành thôi.

 

Giấc ngủ ngon thật, sáng dậy tinh thần sảng khoái hẳn.

 

Cô cả Lữ vui lắm: "Gọi hồn cả đêm hiệu quả ngay, tối nay với tối mai qua đây, gọi liên tục ba ngày cho chắc."

 

Ngọc Khê ăn hoành thánh: "Vâng ạ."

 

Hách Phong hỏi: "Gặp Niên Phong , cho ông Vương ?"

 

Ngọc Khê lắc đầu: "Vẫn ạ. Đợi lo xong tang lễ cho Tôn Thiên Thiên . Lần cú sốc đối với Quân Mân lớn quá, cứ để mất yên nghỉ , chuyện còn hoãn vài ngày cũng muộn."

 

Hách Phong : "Hai đứa tự liệu là ."

 

Cô cả Lữ tức giận: "Trên đời phụ nữ xa nhiều thật, mười mụ Lưu Mẫn cũng bằng một mụ Uông Hàm."

 

Ngọc Khê tán đồng lời . Lưu Mẫn tuy chẳng , cũng phá hoại gia đình khác, nhưng những gì Uông Hàm thì quá ác độc, quá tàn nhẫn.

 

Hách Phong hỏi: "Những gì hai đứa tra định cho Niên Phong ?"

 

Ngọc Khê thở dài: "Hiện tại mâu thuẫn sâu sắc lắm. Niên Phong nghi ngờ tổn thương Quân Mân, thêm cái c.h.ế.t của Tôn Thiên Thiên nên mâu thuẫn càng sâu. Trong lòng Quân Mân lúc chắc chắn là hoài nghi, cái xem ý Quân Mân thế nào."

 

Hách Phong u sầu : "Thằng bé cũng khổ."

 

Ngọc Khê gật đầu. So với Niên Quân Mân, cô hạnh phúc hơn nhiều. Nghĩ đến Niên Quân Mân, cô vội vàng ăn sáng, tên ngốc chắc chắn ăn sáng !

 

Ngọc Khê đến nhà tang lễ, chỉ thấy Quân Mân, quanh cũng thấy Vương Điềm Điềm: "Cô ? Tối qua đến ?"

 

 

Loading...