Những Năm Tháng Tươi Đẹp Ở Thập Niên - Chương 367: Hận sao?

Cập nhật lúc: 2025-12-18 04:36:58
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cuốn nhật ký khá dày. Ngọc Khê bước tới, thấy mắt Niên Quân Mân đỏ hoe: "Viết gì thế ?"

 

Niên Quân Mân đưa cuốn nhật ký cho Ngọc Khê. Cô lật xem từ trang đầu tiên. Dựa thời gian ghi chép, vẻ Tôn Thiên Thiên bắt đầu từ khi sự thật. Không là nhật ký hàng ngày mà là những dòng hồi ức. Từng trang giấy đều ghi chép những chuyện về Niên Quân Mân hồi nhỏ.

 

Từ lúc lẫy, , , bi bô tập , đầu tiên thương, ốm... đều ghi tỉ mỉ. Cuối mỗi trang nhật ký đều hai chữ "xin ".

 

Mắt Ngọc Khê ươn ướt. Cuốn nhật ký chỉ đến năm Niên Quân Mân ba tuổi, còn nhiều trang giấy trắng kịp tiếp: "Bà thực sự một ."

 

Niên Quân Mân "ừ" một tiếng: "Thu dọn đốt cho bà !"

Ánh Trăng Dẫn Lối

 

Ngọc Khê gấp cuốn nhật ký : "Không giữ ?"

 

Niên Quân Mân: "Không cần , để cho bà mang theo hết ."

 

Ngọc Khê vỗ nhẹ vai Quân Mân. Nếu chuyện tự sát, Tôn Thiên Thiên sẽ c.h.ế.t, bà sẽ dành phần đời còn để chuộc tội. Đáng tiếc, chữ "nếu".

 

Hai cúi đầu thu dọn đồ đạc. Từ trong ngăn kéo rơi một tập tài liệu, Ngọc Khê cầm lên xem, là một bản di chúc.

 

Niên Quân Mân mím môi: "Bà khi c.h.ế.t."

 

Ngọc Khê xem phần phân chia tài sản. Tiền tiết kiệm hơn một triệu đều để cho Niên Quân Mân, căn nhà để cho Vương Điềm Điềm. Tôn Thiên Thiên dù cũng là của hai đứa con, đến lúc c.h.ế.t vẫn nghĩ cho Vương Điềm Điềm.

 

Ngọc Khê chợt nhớ liên lạc với Vương Điềm Điềm, mà cô cũng điện thoại của cô .

 

Đang suy nghĩ thì cửa lớn đập ầm ầm dọa Ngọc Khê giật thon thót. Cô vốn nhát gan, nếu Quân Mân ở đây chắc cô chẳng dám ở , nuốt nước bọt cái ực.

 

Niên Quân Mân nắm tay vợ: "Để xuống mở."

 

Ngoài cửa là Vương Điềm Điềm. Cô đưa bệnh viện bỏ vì bận việc, đến tối mới tin mất.

 

Vương Điềm Điềm mắt đỏ hoe: "Bà c.h.ế.t thế nào?"

 

Niên Quân Mân gạt tay Vương Điềm Điềm : "Nhảy lầu."

 

Vương Điềm Điềm ngây . Cô vốn coi thường , bao giờ coi bà là , đặc biệt là những chuyện xảy , cô oán hận bà. thật sự c.h.ế.t , c.h.ế.t chứ: "Là do ép c.h.ế.t bà ? chỉ ít tiền thôi mà, ép c.h.ế.t bà . Không , câu ' c.h.ế.t ', nhưng ngờ bà c.h.ế.t thật."

 

Ngọc Khê ngạc nhiên, nghĩ đến di chúc của Tôn Thiên Thiên. Bà quá mệt mỏi , ngày nào Vương Điềm Điềm cũng đến quấy rầy cũng là một nguyên nhân.

 

Niên Quân Mân lạnh lùng : "Ngày mai hỏa táng, cô đến thì đến, đến cũng ép."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nhung-nam-thang-tuoi-dep-o-thap-nien/chuong-367-han-sao.html.]

 

Vương Điềm Điềm thẫn thờ: " đến, sẽ đến."

 

Ngọc Khê thấy Vương Điềm Điềm ý định , vẫn đó xem còn gì để thu dọn .

 

Ngọc Khê một bước, Vương Điềm Điềm theo một bước: "Nếu cô giúp đỡ thì chỗ khác ."

 

Vương Điềm Điềm thoát khỏi bi thương, c.h.ế.t , cô thừa kế di sản mà. Về mặt pháp luật, cô là con gái ruột: " canh chừng xem cô ăn trộm đồ chứ."

 

Ngọc Khê vung tay tát cho Vương Điềm Điềm một cái: "Người mới xuống mà cô tính toán , sớm quá đấy, đồ súc sinh m.á.u lạnh."

 

Vương Điềm Điềm ôm mặt: " m.á.u lạnh? Đừng tưởng thanh cao. Các mới là kẻ m.á.u lạnh, chẳng giờ nhận ? Giờ c.h.ế.t , vì di sản mà giả vờ hiếu thảo ? Muộn , mới là con gái bà , đồ đạc ở đây đều là của ."

 

Ngọc Khê thật sự chướng mắt cái bản mặt của Vương Điềm Điềm, quá xí!

 

Cô mặc kệ Vương Điềm Điềm, đỡ tốn thời gian, còn bao nhiêu việc . Ngày mai liên hệ nhà tang lễ, trang điểm, quần áo cho khuất, nhiều việc chuẩn .

 

Hôm nay cô chắc chắn mất ngủ, trong đầu hình ảnh Tôn Thiên Thiên trong vũng máu. Dù từng c.h.ế.t một nhưng cô vẫn thấy sợ hãi.

 

Vương Điềm Điềm cho rằng nắm chắc phần thắng, nỗi đau mất vơi nhiều, cứ lẽo đẽo theo giám sát.

 

Ngọc Khê chán ghét cái thói của Vương Điềm Điềm, thu dọn xong đồ đạc liền bảo Quân Mân: "Chúng về thôi, sáng mai qua."

 

Trên tay Niên Quân Mân chỉ cầm một tấm ảnh: "Đi thôi!"

 

Vương Điềm Điềm lạnh mặt: "Giao chìa khóa đây hãy ."

 

Niên Quân Mân lạnh lùng : "Sau tang lễ sẽ đưa."

 

Vương Điềm Điềm cũng hiểu chút tính cách của trai hờ , sẽ nuốt lời: "Được."

 

Bên , Uông Hàm đợi đến 10 giờ đêm mà chồng vẫn về, trợ lý cũng cùng. Bà định ngoài tìm thì thấy xe của ông ở ngay cổng lớn.

 

Niên Phong trong xe, đầu óc rối bời với cái c.h.ế.t của Tôn Thiên Thiên và những lời con trai . Ông cần yên tĩnh, nhưng hơn cả là ông tổn thương con trai. Tôn Thiên Thiên c.h.ế.t , con trai sẽ hận ông. Ông hút t.h.u.ố.c liên tục trong xe, hít đầy bụng khói, ho sù sụ mở cửa xe bước .

 

Uông Hàm phẩy tay xua khói thuốc: "Sao hút nhiều t.h.u.ố.c thế?"

 

Niên Phong chằm chằm phụ nữ mặt: "Anh chuyện hỏi em."

 

 

Loading...