Những Năm Tháng Tươi Đẹp Ở Thập Niên - Chương 363: Tra được

Cập nhật lúc: 2025-12-18 04:36:54
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lôi Tiếu đưa giấy báo trúng tuyển cho chị. Ngọc Khê mở xem: "Ngành Luật?"

 

Lôi Tiếu gật đầu: "Vâng, em suy tính quyết định chọn ngành Luật. Chị thấy thế nào ạ?"

 

Ngọc Khê đặt giấy báo xuống: "Cũng ."

 

tôn trọng ý kiến của Lôi Tiếu, dù các ngành của Đại học Thủ đô đều tệ, cô cũng quá bận tâm. Thật cô khá bất ngờ với lựa chọn ngành Luật, cô cứ tưởng đủ hiểu Lôi Tiếu, nghĩ con bé sẽ chọn khoa Văn cơ!

 

Vì về muộn nên ngày khai giảng . Nghỉ ngơi một đêm, Ngọc Khê định hôm đưa Lôi Tiếu mua đồ dùng.

 

Sáng sớm, ăn cơm xong thì tiếng gõ cửa.

 

Ngọc Khê mở cửa: "Lôi Lạc, em đến đây?"

 

Lôi Lạc hỏi: "Chị em ?"

 

"Đang rửa bát, việc gì ?"

 

Lôi Lạc thấy Lôi Tiếu , lấy từ trong túi một xấp tiền, mấy tờ một trăm, mấy tờ năm mươi, còn là tiền mười đồng, đưa tất cả cho Lôi Tiếu.

 

Lôi Tiếu ngẩn : "Em lấy tiền thế?"

 

Ngọc Khê cũng tò mò, cô từng cho thằng bé tiền, tiền ăn của Lôi Lạc đều do Lôi Tiếu giữ.

 

Lôi Lạc gãi đầu: "Tiền lì xì Tết, còn mấy tờ là chị Lôi Âm cho, em nỡ tiêu nên để dành. Chị đại học, em lo nổi học phí, 500 đồng chị cầm lấy mua bộ quần áo mới."

 

Mắt Lôi Tiếu đỏ hoe, lau nước mắt: "Chị cần, tiền em giữ lấy mà dùng."

 

Ngọc Khê vui mừng, thằng bé thực sự đổi hơn, cô cảm thấy khá thành tựu: "Nó cho thì em cứ cầm , em cầm, tính thằng bé bướng bỉnh, nó cũng sẽ lấy ."

 

Lôi Tiếu sụt sịt mũi: "Vậy chị cầm."

 

Lúc Lôi Lạc mới : "Em về đây, còn nữa."

 

"Em ăn cơm ?"

 

"Em ăn ."

Ánh Trăng Dẫn Lối

 

Ngọc Khê đóng cửa : "Đừng nữa, đợi khai giảng em dùng tiền đó mua cho nó bộ quần áo là chứ gì."

 

Lôi Tiếu nín : "Vâng."

 

Tám giờ, Ngọc Khê đưa Lôi Tiếu trung tâm thương mại. Đầu tiên là đến khu bán chăn lông vũ. Lôi Tiếu sững sờ: "Chị, em dùng chăn hồi cấp ba là ."

 

Ngọc Khê xua tay: "Chăn cấp ba dùng hai năm , chị chăn bông, cái mới . Chị Lôi Âm bảo chăn lông vũ ấm nhẹ, mua cho em một bộ. Chị cũng định hết chăn trong nhà. À đúng , cả Ngọc Thanh nữa, thằng bé nghỉ hè cũng về, mai đưa em học tiện thể qua thăm nó luôn."

 

Lôi Tiếu ngơ ngác chị gái mua liền mấy bộ, nhân viên bán hàng vui mừng sức chào mời.

 

Ngọc Khê lái xe nên mua nhiều cũng sợ, hơn nữa chăn lông vũ túi đựng chuyên dụng gọn, cô mua một lúc năm bộ.

 

Hai mang chăn và vỏ chăn xuống xe cất mới lên tầng.

 

Lôi Tiếu cao lên ít, quần cũ mặc đều ngắn nên mua thêm mấy cái quần dài, áo thì cần mua thêm.

 

Thời tiết thủ đô lạnh hơn, Ngọc Khê mua váy cho em mà chọn những bộ đồ gọn gàng, sạch sẽ. Cô cũng mua cho hai bộ.

 

Sau đó cô mua thêm hai bộ cho Niên Quân Mân, Lôi Tiếu cũng chọn mua cho Lôi Lạc một bộ.

 

Ngọc Khê mua vali, ở nhà nhiều vali lắm, là mua ở thành phố G, đ.á.n.h thuế nên rẻ hơn trong nước nhiều, chất lượng cũng .

 

Tiếp theo là giày. Thương hiệu giày thể thao trong nước phát triển mạnh, chủ yếu là giày ngoại.

 

Lôi Tiếu ngăn : "Chị, em một đôi là đủ ."

 

Ngọc Khê cúi xuống chân em: "Em cao lên, chân cũng to , tưởng chị chắc. Mua hai đôi để đổi, lời chị."

 

Lôi Tiếu há miệng định gì đó nhưng chị thương nên thôi: "Chị, em sẽ đưa hết tiền lương cho chị."

 

Ngọc Khê chọn xong giày: "Trả nợ chị ?"

 

"Vâng, một nửa trả nợ, một nửa hiếu kính chị."

 

Ngọc Khê giật khóe miệng: "Chị mới bao nhiêu tuổi mà cần em hiếu kính."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nhung-nam-thang-tuoi-dep-o-thap-nien/chuong-363-tra-duoc.html.]

 

Đáng tiếc Lôi Tiếu quyết, trong lòng cô bé, chị gái chỉ là chị mà còn thế vị trí của .

 

Cuối cùng mua thêm ít mỹ phẩm dưỡng da và t.h.u.ố.c chống muỗi, tất cả bỏ chung một túi.

 

Về nhà thu dọn hành lý, Ngọc Khê dặn dò: "Khai giảng quân sự, các em tập ở trường mà tập trung nửa tháng. Mang theo mỹ phẩm và t.h.u.ố.c men , con gái chăm sóc bản , đợi già mới chăm thì muộn mất."

 

Lôi Tiếu từng sờ thử bộ mỹ phẩm, giá cả đắt đỏ nên tưởng chị mua cho dùng: "Chị, em còn trẻ cần dùng , chị giữ mà dùng!"

 

Ngọc Khê đóng vali : "Chị mua ở thành phố G, đủ dùng cả năm . Mấy cái em cứ mang theo, cầm thêm một ngàn đồng nữa."

 

Cô chỉ lo lắng như phụ lo cho con cái, sợ Lôi Tiếu chịu thiệt thòi.

 

Lôi Tiếu xua tay: "Trong túi em tiền , dì Trịnh thưởng 500, bà nội Lữ cho nữa, cộng với tiền tiết kiệm, em hai ngàn ."

 

Ngọc Khê sững sờ, cô cứ thấy quên quên cái gì, hóa đưa tiền thưởng: "Thưởng cho việc đỗ đại học, cầm lấy, lấy là chị giận đấy."

 

Lôi Tiếu luống cuống: "Em đòi thưởng ."

 

"Chị , cầm lấy , tấm lòng của chị mà."

 

Tối đến giờ cơm Niên Quân Mân vẫn về. Mãi đến hơn 9 giờ mới về, nồng nặc mùi rượu.

 

Ngọc Khê cau mày: "Anh gặp ai mà uống nhiều thế?"

 

Mắt Niên Quân Mân vẫn tỉnh táo: "Tửu lượng của lắm, say . Gặp bạn học cũ, vui quá nên uống nhiều chút thôi."

 

"Lý Nham về ?"

 

"Không , Lý Nham là đồng nghiệp, đây là bạn học cũ. Có lính xuất ngũ, ở đơn vị khác, liên lạc nên tụ tập ở thủ đô."

 

Ngọc Khê rót cốc nước đưa cho Quân Mân: "Uống chút cho đỡ khó chịu."

 

Niên Quân Mân uống một hết sạch: "Anh tắm đây."

 

"Ừ."

 

Mười phút , Ngọc Khê tắt tivi thì Niên Quân Mân gọi: "Vợ ơi, lấy quần áo giúp với, quên mang ."

 

Ngọc Khê nhanh chóng lấy quần áo mang đến gõ cửa. Niên Quân Mân mở cửa, mặt Ngọc Khê lập tức đỏ bừng. Người ở trần, chỉ quấn mỗi cái khăn tắm quanh hông, cơ bụng sáu múi rõ rệt, chút mỡ thừa, dáng mê hồn.

 

Niên Quân Mân vốn uống rượu, tắm xong nên da dẻ ửng hồng: "Đẹp ?"

 

Ngọc Khê ném quần áo đóng sầm cửa , vỗ vỗ má cho bớt nóng: "Đồ sắc nữ!"

 

Niên Quân Mân , đầu tiên uống nhiều như , thấy vợ đang dọn bàn liền bế thốc cô lên đưa về phòng ngủ.

 

Ngọc Khê tiếng cửa đóng thì sững sờ, căng thẳng hỏi: "Anh gì đấy?"

 

Niên Quân Mân đặt vợ xuống giường, cũng xuống ôm lấy cô: "Ngủ."

 

Ngọc Khê: "....... Anh say mà giở trò rượu chè thế hả." Muốn c.h.ế.t ?

 

Niên Quân Mân chớp mắt: "Em còn cho trai nhỏ bánh bao, cho ôm."

 

"Chuyện cũ rích , cứ nhắc mãi thấy chán ?"

 

Niên Quân Mân kéo chăn trùm kín hai : "Anh mặc kệ, ôm vợ ngủ."

 

Ngọc Khê nhéo mạnh hông Niên Quân Mân: "Buông , em về phòng ngủ đây."

 

Niên Quân Mân nhắm mắt giả c.h.ế.t, nhúc nhích. Ngọc Khê nghiến răng c.ắ.n mạnh cổ .

 

Máu trong Niên Quân Mân sôi sùng sục, Ngọc Khê cũng cảm nhận nhiệt độ cơ thể tăng lên rõ rệt.

 

Giọng Niên Quân Mân khàn khàn: "Vì hạnh phúc nửa đời của em, nếu nghẹn c.h.ế.t thì ngủ ."

 

Ngọc Khê nuốt nước bọt, im thin thít, đó mơ màng ngủ .

 

Niên Quân Mân mở mắt, buông vợ nhưng nỡ. Anh tội tình gì chứ, khó chịu là chính . Haizz, đành đếm ngày qua ngày .

 

Bên , Niên Phong hề buồn ngủ, trong mắt đầy tơ máu, tay nắm chặt tập tài liệu điều tra .

 

 

Loading...