Những Năm Tháng Tươi Đẹp Ở Thập Niên - Chương 361: Tính kế

Cập nhật lúc: 2025-12-18 00:45:26
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong lòng Uông Hàm bất an, hận chồng lén lút điều tra lưng , thấy cam lòng vì chồng tin tưởng . Đứng cửa thư phòng, bà hít sâu một , tự nhủ hoảng loạn.

 

Niên Phong thấy Uông Hàm bước , cau mày: "Sao gõ cửa?"

 

Trong lòng Uông Hàm nghẹn : "Trước em cũng gõ, ?"

 

Niên Phong cụp mắt xuống: "Không gì, còn việc."

Ánh Trăng Dẫn Lối

 

Uông Hàm một việc thể kéo dài thêm nữa, nếu cứ tiếp tục, đợi chồng bà tìm sự thật thì bà xong đời: "Được, em ngoài đây."

 

Trong lòng Niên Phong hụt hẫng. Uông Hàm rời bỏ ông trong lúc khó khăn nhất, nhưng cứ nghĩ đến đứa con bé bỏng, đứa con đầu lòng mà ông dồn hết tâm huyết chăm sóc, ông đau lòng.

 

Đứa trẻ đó gần như một tay ông chăm bẵm, m.á.u mủ của ông. Lấy bức ảnh từ trong ngăn kéo , ông thầm mong Uông Hàm đừng ông thất vọng.

 

Ngoài cửa, Uông Hàm sầm mặt , nhếch mép lạnh. Lén lút điều tra lưng bà ? Nếu thì bà sẽ cho .

 

Bên , Ngọc Khê chuẩn đảo thì thấy Từ Nguyệt ở bến tàu. Từ Nguyệt đeo ba lô, xổm lẻ loi một , thấy nhóm Ngọc Khê thì mắt sáng lên.

 

Ngọc Khê: "Em đảo ?"

 

Từ Nguyệt nắm chặt quai ba lô: "Có ạ? Em chỗ nào để ."

 

Ngọc Khê nhíu mày: "Nhà em ở gần đây ?"

 

Từ Nguyệt cúi đầu bóng : "Em nhà, em cũng nhà ."

 

Ngọc Khê sợ Từ Nguyệt xảy chuyện, nghĩ đến thái độ của Từ Hối Hướng: "Anh trai em... Thôi, lên ."

 

Từ Nguyệt cúi : "Cảm... cảm ơn chị."

 

Ánh mắt Niên Quân Mân lướt qua Từ Nguyệt một lượt cau mày. Có thể là nhạy cảm, nhưng cô bé gặp chuyện xong, ai cũng sẽ đổi thôi.

 

Ngồi thuyền, Lôi Tiếu vẫn luôn cạnh Từ Nguyệt. Lôi Tiếu bụng, cảnh ngộ của Từ Nguyệt nên càng quan tâm cô bé hơn.

 

Ngọc Khê thoáng qua thu hồi ánh mắt.

 

Từ Hối Hướng thấy Từ Nguyệt với vẻ mặt chào đón: "Mày đến đây gì?"

 

Từ Nguyệt túm chặt vạt áo: "Em chỗ , em sợ lắm."

 

Từ Hối Hướng nhíu mày, thấy đang : "Qua giúp việc ."

 

Từ Nguyệt ngẩng đầu lên, vẻ sợ sệt: "Dạ, ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nhung-nam-thang-tuoi-dep-o-thap-nien/chuong-361-tinh-ke.html.]

 

Từ Hối Hướng chằm chằm bóng lưng Từ Nguyệt. Con bé sợ , nhưng để lộ mặt khác, là sợ thật giả vờ đây?

 

Lôi Tiếu vẫn luôn để ý đến Từ Nguyệt. Buổi tối ăn cơm, đảo chỉ hai cô bé, là bạn học nên Lôi Tiếu tìm Từ Nguyệt.

 

Ngọc Khê đang kịch bản thì Lôi Tiếu đùng đùng nổi giận chạy về: "Chị, Từ Hối Hướng chẳng ruột của Từ Nguyệt ? Trước quan tâm lắm mà, giờ mặc kệ Từ Nguyệt thế?"

 

Ngọc Khê đặt kịch bản xuống: "Có ẩn tình đấy."

 

Niên Quân Mân bưng đĩa trái cây : "Từ Nguyệt bảo nhà, bố con bé rõ ràng vẫn còn sờ sờ đó mà bảo nhà, đây là vấn đề. Có thể thấy hồi nhỏ Từ Hối Hướng sống ở nhà họ Từ cũng chẳng gì, chắc là thê t.h.ả.m lắm."

 

Lôi Tiếu: "Thật giả ạ?"

 

Ngọc Khê cầm lấy quả đào: "Thật đấy. Từ lúc phát hiện Từ Nguyệt vấn đề bọn chị đoán , hôm nay Từ Nguyệt càng chứng thực thêm thôi. Chỉ là chúng xem nhẹ, nếu mợ của Từ Nguyệt là thì của Từ Hối Hướng năm xưa c.h.ế.t dễ dàng như ."

 

Lôi Tiếu "a" một tiếng: "Vậy bây giờ?"

 

Ngọc Khê cầm kịch bản gõ nhẹ đầu Lôi Tiếu: "Chị thấy em quan tâm đặc biệt đến Từ Nguyệt đấy nhé."

 

Lôi Tiếu cúi đầu, tự trách: "Lúc cãi đó, nếu em cố ngăn cản, đỡ cho bạn thì Từ Nguyệt bỏ chạy."

 

Ngọc Khê thở dài: "Đó của em, em can ngăn , thế là hết trách nhiệm."

 

Lôi Tiếu gật đầu: "Em ngoài chơi với bạn đây, bạn đang ."

 

Niên Quân Mân một bên : "Vẫn nên để Lôi Tiếu ít tiếp xúc với Từ Nguyệt thì hơn, Lôi Tiếu thật sự tâm cơ gì."

 

Ngọc Khê: "Anh cũng nhận ?"

 

"Xem em cũng nhận ."

 

Ngọc Khê : " thế, lúc đầu em phản ứng kịp, giờ ngẫm mới thấy lời của Từ Nguyệt đều thâm ý, khơi gợi sự đồng cảm. Từ Nguyệt vốn ngốc, quả thực hợp với Lôi Tiếu."

 

Niên Quân Mân thở dài: "Nuôi trẻ con tốn công thật đấy!"

 

Ngọc Khê phì : "Sao thế, cảm giác cha thời hạn ?"

 

"Sâu sắc lắm ."

 

Chủ yếu là Lôi Tiếu thực sự quá đơn thuần, cô và Quân Mân vẫn luôn coi Lôi Tiếu như trẻ con.

 

Thời gian trôi nhanh, thoáng cái nửa tháng trôi qua. Bên Ngọc Khê xong, đổi địa điểm, lấy cảnh ở gần quê Ngọc Khê.

 

Ngọc Khê về nhà, vốn định tạo bất ngờ cho gia đình nhưng cửa lớn mở toang. Từ xa thấy tiếng Trịnh Cầm đang chuyện với ai đó, giọng quen quá.

Loading...