Những Năm Tháng Tươi Đẹp Ở Thập Niên - Chương 326: Giống như đã biết trước
Cập nhật lúc: 2025-12-17 13:21:56
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/805iDnuGEr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Từ Hối Hướng thấy Ngọc Khê cứ im nhúc nhích, bèn : "Cô sợ lắm ?"
Ngọc Khê đáp: "........ chỉ đang trời, bấm độn tính toán chút thôi. Xem hôm nay thích hợp đường, cũng gặp gặp."
Nụ mặt Từ Hối Hướng cứng : "Cô vẫn hài hước như xưa."
"Cách hiểu của vấn đề , thế mà gọi là hài hước ? Đừng chặn cửa nữa, , Tổng giám đốc Từ trăm công nghìn việc, rảnh rỗi tìm tính toán gì đây?"
Từ Hối Hướng đẩy gọng kính: "Nói thế nào thì chúng cũng từng vai kề vai chống bọn cướp, cho rằng chúng là bạn bè chứ."
Ngọc Khê vặc : "....... Anh sự hiểu lầm sai lệch gì về hai chữ 'bạn bè' ?"
Từ Hối Hướng liên tục chặn họng, trong lòng hiểu rõ như gương, Lữ Ngọc Khê sẽ bao giờ chuyện t.ử tế với . Nhìn cách cô là thể nhận , theo phân tích tâm lý học, đây là cách an tuyệt đối, biểu thị sự đề phòng. Trong lòng buồn bực thôi.
Hắn tính kế ít, nhưng chẳng chút đổi thực chất nào. Tính tình phụ nữ thật sự là thối cứng: "Hôm nay đến để giải thích một chút. chuyện cô và Ôn Vinh hợp tác phim điện ảnh, về vấn đề nhân sự, cũng ."
Ngọc Khê nhướng mày: "Bây giờ thì ? Định trả cho chúng ?"
Từ Hối Hướng: "....... Cho nên, đặc biệt đến xin cô, mời cô ăn một bữa cơm."
Ngọc Khê khẩy: "Tổng giám đốc Từ thật thú vị, lúc nào cũng chơi chiêu . Ăn cơm thì miễn , thì cứ giữ mà dùng, chúng cần nữa. , đường đường là ông chủ một công ty mà đối với cấp cái gì cũng , kể cũng lạ thật."
Từ Hối Hướng cảm nhận sự châm chọc nồng đậm, trong lòng oan uổng vô cùng. Hắn thật sự , thời gian bận rộn xử lý vụ cướp, còn về thành phố G một chuyến. Cái lão già đáng c.h.ế.t , rõ ràng sắp c.h.ế.t , thế nào sống , tinh lực dồi dào, chuyện hứa với thì tuyệt nhiên nhắc tới một chữ.
Lúc trở về, Tiền Trung Á mới tranh công kể chuyện cướp , cướp diễn viên. Việc cũng trách dặn dò Tiền Trung Á kỹ càng, khiến cho chút thiện cảm vốn ít ỏi của cô dành cho giờ càng trở thành con âm.
Ngọc Khê cau mày: "Tổng giám đốc Từ thần giữ cửa , thể tránh đường ?"
Từ Hối Hướng: " thật lòng tạ ."
Ngọc Khê đối với Từ Hối Hướng lấy một chút tin tưởng, dù nhiều đến cô cũng sẽ để tâm: "Anh tránh , sẽ cho động thủ đấy."
Từ Hối Hướng nín thở, giá trị vũ lực bằng , chỉ thể ngoan ngoãn tránh , trơ mắt .
Tiền Trung Á vẫn luôn trong xe ngẩn ngơ, đợi ông chủ lên xe, nhịn nhịn mới hỏi: "Tại ạ?"
Từ Hối Hướng nhắm mắt , ngón tay vuốt ve chiếc lắc tay cổ tay: "Cậu cần , cố gắng đừng đắc tội cô ."
Ngày hôm , sáng sớm Ngọc Khê đến công ty thì Nhiễm đặc trợ tới: "Đến sớm như , việc gì ?"
Nhiễm đặc trợ mở miệng : "Ông chủ điều tra đường Tài Nguyên, khu vực đó ý định khai phá thành khu thương mại mới. Ông dặn qua đây nhắn cô, bảo cô hãy giữ căn nhà trong tay, giá trị sẽ tăng chỉ gấp bốn ."
Trong lòng Ngọc Khê chút cảm động: "Cảm ơn."
Nhiễm đặc trợ : "Chúng cảm ơn mới đúng, tin tức của cô quá quan trọng. Chúng vẫn luôn Tập đoàn Đông Phương phỗng tay , cuối cùng cũng phản công ."
Ngọc Khê hỏi: "Đông Phương mua nhà ?"
Nhiễm đặc trợ : "Theo tin tức tra thì , lẽ bọn họ dồn hết tinh lực căn nhà trong tay cô nên mua chỗ khác."
Ngọc Khê khá tò mò về Tập đoàn Đông Phương: "Ra là , thế thì bọn họ lỗ to ."
Nhiễm đặc trợ : "Cũng lỗ . Điều tra mới , bọn họ về nước động tác nhiều, những nơi họ cho là giá trị đều mua vài chỗ."
Ngọc Khê hỏi vấn đề vẫn luôn thắc mắc: "Làm bọn họ tin tức? Làm xác nhận sẽ tăng giá trị?"
Cô mua nhà ở đường Tài Nguyên là do cô thực sự thấy tương lai nên mới mua, những nơi khác cô cũng dám động vì chắc chắn.
Nhiễm đặc trợ cau mày: "Cái đó thì , ông chủ đối với Tập đoàn Đông Phương cũng hứng thú, nếu thực sự điều tra sâu thêm, chắc sẽ phát hiện thôi!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nhung-nam-thang-tuoi-dep-o-thap-nien/chuong-326-giong-nhu-da-biet-truoc.html.]
Ngọc Khê thấy Nhiễm đặc trợ ý định , bèn hỏi: "Còn chuyện gì khác ?"
Nhiễm đặc trợ : "Ba ngày , ông chủ về thành phố G tham gia hội đấu giá, hỏi cô ."
Mắt Ngọc Khê sáng lên: " thể ?"
Nhiễm đặc trợ : "Đương nhiên, đến đây chính là vì việc . Nếu cô , sẽ giúp cô thủ tục."
Ngọc Khê , cô mở mang tầm mắt, hơn nữa cô cũng gặp Cát Lãng trong truyền thuyết, bèn hỏi: "Khoảng mấy ngày thì về ? còn một bộ phim điện ảnh sắp bấm máy."
Nhiễm đặc trợ tính toán: "Nhiều nhất là năm ngày."
Ngọc Khê cong mắt : " , bên sẽ xin nghỉ phép."
"Được, ba ngày tới đón cô."
Buổi tối, Ngọc Khê khu tập thể, mấy bà thím nhiệt tình liền vây quanh: "Cô gái , cái cô tới quấn lấy vị hôn phu của cháu đấy, cháu để ý chút."
Khoảng thời gian , cô giải thích nhiều , là em cùng khác cha, nhưng vô dụng, đều tin, còn bảo lớn lên chẳng giống chút nào, nhất định là Quân Mân bịa lý do lừa cô.
Về đến nhà, dọc đường vài bắt chuyện với cô, cảm tạ cái chân của Niên Quân Mân. Từ khi chuyển đây, hai bọn họ chính là đối tượng bàn tán.
Chân của Niên Quân Mân dần dần lên nhiều, cũng đều mặt họ. Vốn dĩ hết chuyện để , giờ thì , tin đồn bát quái nổi lên.
Niên Quân Mân trở về, thấy dáng vẻ buồn bực của Ngọc Khê: "Sao thế em?"
Ngọc Khê: "Các thím bảo với em là Vương Điềm Điềm tới nữa ?"
Ánh Trăng Dẫn Lối
Niên Quân Mân cũng phiền chịu : "Ừ, chỉ tìm , cô còn tìm Tôn Thiên Thiên nữa."
Ngọc Khê mím môi: "Vẫn là khu an ninh , nếu là khu chung cư cao cấp thì lạ ."
Niên Quân Mân giày: "Vương Điềm Điềm đang cố tình dây dưa đấy."
Ngọc Khê hừ một tiếng: "Vậy cứ để cô dây dưa , chiều quá sinh hư."
Niên Quân Mân dựa ghế sofa, xoa bóp chân: "Để nghĩ cách."
Ngọc Khê nghiêng đầu: "Sao em cảm thấy dạo đặc biệt mệt mỏi thế nhỉ."
"Có ?"
Ngọc Khê chỉ lông mày : "Tự soi gương thì , lông mày nhíu chặt, mắt cũng thần thái như . Anh đang học điêu khắc ? Sao cảm giác như tiêu tốn nhiều thể lực ."
Trong lòng Niên Quân Mân thót một cái, thành công mà, bại lộ sớm như : "Gần đây điêu khắc món đồ lớn, tốn nhiều tâm tư, Vương Điềm Điềm tới quấy rầy, cho nên tâm mệt."
Ngọc Khê giúp xoa bóp: "Anh đấy, cũng đừng để bản mệt quá."
Niên Quân Mân hưởng thụ sự chăm sóc, : "Anh ."
Buổi tối, Ngọc Khê nấu cơm, vì để tẩm bổ cho Quân Mân nên đặc biệt hầm canh cá. Hai mới bắt đầu ăn thì tiếng gõ cửa.
Niên Quân Mân định dậy, Ngọc Khê ấn xuống: "Anh , để em mở cửa."
Mở cửa , thấy Tôn Thiên Thiên tay xách túi trái cây: "Mẹ thấy trái cây tươi, mua nhiều nên mang qua cho hai đứa một ít."
Ngọc Khê cũng nên gì. Từ giúp đỡ , Tôn Thiên Thiên còn phiền bọn họ nữa, còn thường xuyên tìm cớ tặng đồ: "Chúng mua , bà tự mang về !"
Tôn Thiên Thiên c.ắ.n môi: "Cái đó... việc hỏi thăm một chút."