Những Năm Tháng Tươi Đẹp Ở Thập Niên - Chương 324: Uông Hàm

Cập nhật lúc: 2025-12-17 13:21:54
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vương Điềm Điềm mong chờ hỏi: "Chữ gì?"

 

Ngọc Khê chỉ đáp hai chữ: "Nằm mơ."

 

Vương Điềm Điềm chỉ diễn xuất, ngoài diễn xuất nghề gì khác. Cô nổi tiếng, thành đại minh tinh, đạp lên tất cả : "Cô giúp , cầu xin ."

 

Ánh Trăng Dẫn Lối

Ngọc Khê trơ mắt Vương Điềm Điềm chạy .

 

Lôi Âm mà choáng váng: "Cô sẽ thật sự tìm vị hôn phu của chứ!"

 

Ngọc Khê: "Không cần nghi ngờ, nhất định sẽ . Nếu cô thể cầu xin , tớ theo họ cô . Đi thôi, ăn cơm."

 

Nói , cô kéo Lôi Âm chạy nhanh , lát nữa khéo vây kín.

 

Đến nhà ăn, mới lấy cơm xong, y như rằng tránh thoát, xông tới vây quanh.

 

Sinh viên hệ biểu diễn chiếm đa , mỗi năm học biểu diễn ít, thời đại chỉ dân chính quy mới thể đóng phim, nhiều ngành nghề đều thể, cơ hội cho dân chính quy càng ít . Người điều kiện thì sớm ký hợp đồng với công ty, đại diện, cần tự tìm vai diễn.

 

đó cũng chỉ là ít, đại đa đều đào thải, rõ sự thật, nghiệp sẽ các đoàn biểu diễn, hoặc thi viện kịch gì đó.

 

Đương nhiên một bộ phận lớn vẫn kiên trì với giấc mơ xa vời thể với tới.

 

Ngọc Khê phim điện ảnh, đây là cơ hội a.

 

Đợi trở lớp học, Ngọc Khê mệt lả . Lôi Âm : "Tớ thấy ứng đối tự nhiên mà."

 

Ngọc Khê chỉ đầu: "Ở đây mệt , thể đắc tội, cho dễ . Haizz, đều tại Vương Điềm Điềm."

 

" , yêu tinh hại ."

 

Ngọc Khê dậy: "Vào học thôi."

 

Buổi tối về đến nhà, Ngọc Khê thấy Niên Quân Mân đang nấu cơm, giày ở cửa bếp: "Vương Điềm Điềm tới tìm ?"

 

Niên Quân Mân: "Em về mấy cô mấy bác lầu bàn tán ?"

 

Ngọc Khê lắc đầu: "Em chạy vội về đây, cũng vì chuyện Vương Điềm Điềm."

 

Niên Quân Mân : "Đáng tiếc, nếu em bộ về, nhất định sẽ ."

 

Ngọc Khê tò mò vô cùng: "Vương Điềm Điềm gì?"

 

Niên Quân Mân mặt đen : "Chiều nay về, mới khu nhà, cô lao quỳ xuống mặt , ôm chân buông, hại về giặt quần, quần mới."

 

Ngọc Khê phúc hậu nổi, ha ha: "Anh giặt cả quần len bên trong chứ?"

 

Niên Quân Mân múc đầy thức ăn: "Cái đó thì ."

 

Ngọc Khê ngớt: "Anh giải quyết thế nào?"

 

Niên Quân Mân đưa thức ăn cho Ngọc Khê: "Đơn giản, cái khác nhưng sức lực thì thiếu. Túm lấy cánh tay nhấc là cô buông thôi. Mà cũng , em tới tìm ?"

 

Ngọc Khê đặt thức ăn xuống, bưng bát đũa: "Bởi vì đó cô tìm em, gặp ông nội, em từ chối, cô mở miệng liền gọi em là chị dâu. Cô cho em là cần cầu xin trai cô ."

 

Niên Quân Mân: "........"

 

Ngọc Khê đến mức dừng : "Em thấy mắt cô đỏ ngầu, như nhập ma , đây là cái gì cũng quan tâm nữa ."

 

"Đừng để ý đến cô , ngành nghề nào chẳng sống , cô chỉ thích hưởng thụ cảm giác truy phủng thôi."

 

Ngọc Khê: "Sâu sắc."

 

Thứ bảy, Ngọc Khê đến công ty lâu, trợ lý : "Ngoài cửa gặp chị."

 

Ngọc Khê: "Có là ai ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nhung-nam-thang-tuoi-dep-o-thap-nien/chuong-324-uong-ham.html.]

 

Trợ lý : "Phó tổng Tập đoàn Đông Phương, một phụ nữ, xin chị."

 

Ngọc Khê chút suy nghĩ: "Bảo về , gặp."

 

Trợ lý cửa, Ngọc Khê vội gọi: "Khoan , mời ."

 

Uông Hàm , đ.á.n.h giá tứ hợp viện nhỏ. Vốn dĩ bà cần đích tới đây, nhưng trong lòng cứ nghi hoặc, cái tên Niên Quân Mân như bóng đè, cứ xuất hiện trong giấc mơ của bà.

 

Bà liền nghĩ tới hai gặp . Thà g.i.ế.c nhầm còn hơn bỏ sót, bà tự xác nhận mới .

 

Đến nỗi thể nhận , bà tự tin. Hơn hai mươi năm, ai cũng đổi, bà cũng .

 

Lại , một đứa trẻ con thì bao nhiêu ký ức, sớm mơ hồ .

 

Nghĩ như , bà bước phòng.

 

Lần gặp mặt, sự chú ý đều dồn đàn ông, mấy chú ý đến cô gái . Hôm nay thấy, đáy mắt hiện lên vẻ kinh ngạc. Người bà gặp qua nhiều, nhưng khí chất thật khác biệt.

 

Uông Hàm : "Chào cô, mạo quấy rầy, cô thể gọi là Alice."

 

Ngọc Khê khách sáo: "Lữ Ngọc Khê, bà đấy."

 

Uông Hàm xin : "Thật là do chúng thỏa đáng, nhưng thương trường chính là như thế, lừa lọc lẫn , chiếm tiên cơ, nghĩ cô cũng hiểu."

 

Lời Ngọc Khê tán đồng: "Uống gì ?"

 

Uông Hàm : "Trà ."

 

Ngọc Khê : "Khéo quá, mới pha xong. Bà là Hoa kiều?"

 

Uông Hàm gật đầu: " , Hoa kiều. Thật xin , dạy dỗ con cái , mở miệng mạo phạm, mặt nó xin cô."

 

Điểm thật khác với suy nghĩ của Ngọc Khê. Cô cứ tưởng cô đ.á.n.h , bà tìm cô tính sổ mới đúng: "Hắn tạ tội , cũng thu lãi, mời uống ."

 

Trong lòng Uông Hàm vui. Từ nhỏ vợ chồng bà từng động thủ đ.á.n.h con trai, đặc biệt là chồng bà luôn cảm thấy áy náy với con trai lớn nên càng bao giờ đụng tay đ.á.n.h con út. Đứa con nâng niu ngoài đánh, trong lòng bà cũng hỏa khí.

 

lăn lộn thương trường nhiều năm, mặt nạ đeo quen, bà : "Các cô trách tội thì , tồi."

 

Trong lòng Ngọc Khê xoay chuyển vài vòng. Người tìm cô chuyện việc nhà? Bà cũng chỉ là gặp mà thôi, nhưng thật sự gặp , hứng thú liền còn.

 

Uông Hàm đặt chén xuống: " thật ngờ cô còn trẻ như vị hôn phu. Vị hôn phu của cô chắc chắn là tuấn tiêu sái."

 

Ngọc Khê: "Anh hùng của ."

 

Uông Hàm sững sờ: "Tình cảm của hai thật . Thứ cho mạo , chân của ? quen nhiều bác sĩ giỏi, coi như tạ tội, thể giúp giới thiệu."

 

Ngọc Khê xong lời , trong lòng thoải mái hơn ít. Cô mặc kệ là mặt là giả vờ, thái độ là , từ chối : "Chân vị hôn phu của sẽ khỏi."

 

Uông Hàm hiểu ý tứ, què, chỉ là thương mà thôi: "Như thì ."

 

Ngọc Khê liếc thời gian, nửa tiếng cũng trọng điểm: "Bà tới đây chỉ để xin ?"

 

Uông Hàm : "Kỳ thật thưởng thức cô, cho nên gặp mặt. Một phụ nữ lăn lộn thương trường dễ dàng, khả năng phản ứng của cô cũng bội phục. Gặp cô, cảm giác như quen từ lâu. Thế , ông chủ, mời vợ chồng cô ăn bữa cơm, quen một chút, cũng coi như biến chiến tranh thành tơ lụa, cô thấy thế nào?"

 

Ngọc Khê từ chối khéo: "Vậy thì cần , cảm ơn ý của bà."

 

quan hệ gì với Tập đoàn Đông Phương, trong lòng hạ quyết tâm tránh xa bọn họ sẽ đổi.

 

Uông Hàm cau mày, bà hạ mà thế nhưng từ chối. Là bề quen một hai, trong lòng bà càng thêm vui vài phần: "Cũng là do mạo . , vị hôn phu của cô ? Sao thấy ?"

 

Ngọc Khê híp mắt, trực giác của cô sai, phụ nữ cảm thấy hứng thú cô, mà là Quân Mân.

 

Uông Hàm thấy Lữ Ngọc Khê vẫn luôn , trong lòng khỏi nhảy dựng: "Sao , như thế?"

 

 

Loading...