Những Năm Tháng Tươi Đẹp Ở Thập Niên - Chương 319: Ân tình

Cập nhật lúc: 2025-12-17 11:10:12
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngọc Khê tức giận bồi thêm cho Vương Điềm Điềm một cái tát nữa: "Đứa bé mới bao lớn, cô sợ nó ngã nông nỗi gì ? thấy cô còn bằng súc sinh."

 

Vương Điềm Điềm đ.á.n.h cũng thèm giả vờ nữa: "Mày dám đ.á.n.h tao, tao cho mày tay."

 

Ngọc Khê hừ một tiếng: " sợ quá cơ!"

 

Vương Điềm Điềm nghiến răng: "Tao nhất định sẽ bắt mày trả giá đắt, tao công ty mày phá sản, phá sản."

 

Vương Điềm Điềm gào thét, trút hết hận thù. Cô vất vả lắm mới cuộc sống phu nhân nhà giàu dù chỉ là danh nghĩa, nhưng ít nhất cũng tiền. Ly hôn , cô chẳng còn gì cả.

 

" thấy khẩu khí của cô nhỏ ."

 

"Khẩu khí của cô đúng là nhỏ, đ.á.n.h lắm."

 

Ngọc Khê sững sờ, theo hướng giọng . Một đàn ông béo mặt mũi âm trầm đám đông, Vương Điềm Điềm như ăn tươi nuốt sống.

 

Thân Vương Điềm Điềm run lên như cầy sấy, chỉ ôm chặt đứa bé mới tìm chút cảm giác an : "Sao... tới đây."

 

Người đàn ông tiến lên giật lấy đứa bé: " tới thì cũng , cô dám đối xử với con trai như thế. Tốt, lắm."

 

Vương Điềm Điềm sợ hãi: "Anh em , đều là tại nó, nó động thủ với con, đều là tại nó. Anh xem, nó còn đ.á.n.h cả em, báo thù cho con em."

 

Ngọc Khê lạnh mặt, sắc mặt đàn ông càng thêm âm trầm, cô bước lên một bước: " tin thấy quá trình sự việc."

 

Người đàn ông nén cơn giận: "Vừa cảm ơn cô, là Vương Phúc Lộc, đây là danh của . nợ cô một ân tình, việc gì cứ cầm nó tới tìm , tác dụng."

 

Ngọc Khê nhận lấy danh , cô thấy danh gì khác biệt.

 

Vương Phúc Lộc giải thích: "Đây là danh cá nhân của , mấy tấm ."

 

Ngọc Khê cất , cô quả thực cứu đứa bé, nhận cũng là điều nên : "Sẽ cơ hội dùng tới."

 

Vương Phúc Lộc sững sờ ha ha: "Được, chờ."

 

Vương Điềm Điềm hận đến mức móng tay bấm lòng bàn tay cũng thấy đau. Mưu kế "một hòn đá ném hai con chim" của cô , những hãm hại Lữ Ngọc Khê khiến cô phá sản, cũng nhận sự thương hại của Vương Phúc Lộc để ly hôn. Ngược tính kế thất bại, còn giúp Lữ Ngọc Khê.

 

Vương Phúc Lộc vỗ về đứa bé, gật đầu với Ngọc Khê, đầu mặt mày nháy mắt trở nên âm u: "Cô chạm đến giới hạn của , chúng từ từ tính sổ."

 

Vẻ mặt Vương Điềm Điềm hoảng sợ: "Anh em ."

 

Vương Phúc Lộc chẳng gì cả, ôm đứa bé xoay bỏ .

 

Ngọc Khê Vương Điềm Điềm chạy vội theo, cũng đuổi kịp xe, cảm thấy hả hê. Người cô ghét nhất chính là kẻ ngược đãi con đẻ của .

 

Mọi giải tán, Ngọc Khê lấy danh , chỉ cái tên Vương Phúc Lộc. Cô thật hiểu gì về chồng của Vương Điềm Điềm. Trong ấn tượng, đó là một gã tra nam bỏ vợ tào khang để cưới Vương Điềm Điềm, còn sản nghiệp thì càng .

 

"Bíp bíp."

 

Ngọc Khê ngẩng đầu : "Cậu về ."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nhung-nam-thang-tuoi-dep-o-thap-nien/chuong-319-an-tinh.html.]

Lôi Âm : "Cậu ở đầu phố gì thế? Tí nữa muộn mất, mau lên xe."

 

"May mà về, mau lên, sắp muộn ."

 

Lôi Âm lái xe hỏi: "Cậu đang nghĩ gì thế?"

 

Ngọc Khê kể chuyện , Lôi Âm mắng Vương Điềm Điềm một hồi mới : "Tớ , tớ cũng là trong giới mà, tin tức linh thông lắm. Vương Phúc Lộc là ông trùm than đá, gia sản vài chục triệu, đầu tư mấy bộ phim điện ảnh cũng đều kiếm tiền. Là đặc biệt quan trọng thể diện, chỉ cần kiếm tiền là . đ.á.n.h giá về ông cũng tệ, là , ông báo ân thì việc tìm ông tuyệt đối sẽ thoái thác."

 

Ngọc Khê: "Vậy ông dính líu đến Vương Thù?"

 

Lôi Âm : "Cái tớ thật đấy. Bởi vì Vương Thù nắm giữ tin tức nội bộ, là cổ đông của Duyệt Huy, khéo ông con, cưới một vật trang trí về cũng chẳng mất gì."

 

Ánh Trăng Dẫn Lối

Ngọc Khê: "....... Người đúng là vì tiền, cái thể diện gì cũng cần."

 

Lôi Âm gật đầu: " , đều ông là dân giang hồ, phất lên. Tớ cảm thấy ông chỉ vài chục triệu gia sản . Vương Điềm Điềm t.h.ả.m ."

 

"Cô đáng đời."

 

"Thật là, đứa bé mới tí tuổi đầu mà dám ném xuống đất, trời ơi, đúng là vô nhân tính."

 

Ngọc Khê nhắc đến Vương Điềm Điềm nữa, hỏi: "Cậu cũng học ?"

 

"Tớ chỉ đưa qua đây thôi, kỳ nghỉ của tớ đến tận cuối tuần cơ. Tớ về nhà ông ngoại , mệt c.h.ế.t , tớ cũng nghỉ ngơi."

 

Ngọc Khê: "....... Tớ thấy là thực sự học, định trượt môn ?"

 

Lôi Âm hì hì: "Tớ mà, giúp tớ học bù."

 

Ngọc Khê hừ một tiếng: "Cậu quên , tớ cũng xin nghỉ, nhanh thì một tháng, chậm thì hai tháng. Tớ sư phụ chống lưng, thi , thời gian học bù cho ."

 

Lôi Âm ngớ : "Thế tớ ?"

 

Ngọc Khê kéo Lôi Âm: "Đi học thôi, học tiết nào tiết nấy."

 

"Ái, đừng kéo tớ mà!"

 

Ngọc Khê xa: "Đừng hòng chạy!"

 

Buổi tối, Ngọc Khê và Niên Quân Mân đang xem tin tức thì cả nhà Chu Đại Nữu tới.

 

Ngọc Khê vội tiếp đón: "Nhị mợ, mau , mau ."

 

Niên Quân Mân dậy bưng nước và trái cây.

 

Chu Đại Nữu xuống, vội : "Không vội, các cháu cũng ."

 

Ngọc Khê hỏi: "Nhị mợ, việc gì ạ?"

 

Chu Đại Nữu : "Tiểu Khê, hôm nay mợ ghé qua căn nhà ở đường Tài Nguyên, cháu đoán xem thế nào?"

 

 

Loading...