Những Năm Tháng Tươi Đẹp Ở Thập Niên - Chương 316: Ta hình như nhìn thấy cha con
Cập nhật lúc: 2025-12-17 11:10:09
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngọc Khê và Niên Quân Mân một cái, Quân Mân dậy : "Để xem ."
"Được."
Niên Quân Mân mở cửa, Tôn Thiên Thiên liền lao , khóe miệng còn vương vết máu, tóc rụng ít, cả lấm lem bùn đất, miệng liên tục kêu gào: "Cứu mạng, cứu mạng, Vương Thù g.i.ế.c , đ.á.n.h , đ.á.n.h c.h.ế.t bỏ mới thôi."
Niên Quân Mân nắm c.h.ặ.t t.a.y nắm cửa, Tôn Thiên Thiên bệt đất lóc, để lộ cánh tay đầy vết bầm tím.
Tôn Thiên Thiên vô cùng t.h.ả.m thiết, giày cũng rơi mất một chiếc, chỉ còn một bên chân trần, cổ chân lộ đỏ bừng vì lạnh.
Ngọc Khê chú ý thấy da đầu Tôn Thiên Thiên một mảng m.á.u chảy đầm đìa, đúng là tay tàn nhẫn thật.
Niên Quân Mân sang với Ngọc Khê: "Giúp gọi điện thoại cho công an."
Ngọc Khê nhanh chóng bấm , xác nhận địa chỉ xong mới cúp máy.
Tôn Thiên Thiên vẫn ngừng, sợ hãi đến mức run rẩy, hai tay ôm chặt lấy đầu: "Đừng đ.á.n.h , đừng đ.á.n.h , đừng đ.á.n.h nữa."
Ngọc Khê đỡ lấy Niên Quân Mân, chỉ chỉ đầu : "Lần bà kinh hách quá độ, e là một chốc một lát khỏi ngay ."
Trong lòng Niên Quân Mân ngũ vị tạp trần, rõ là cảm giác gì. Đây là ruột của , mà từng nhận, từng coi thường.
Nhìn Tôn Thiên Thiên thê t.h.ả.m như , đây là đầu tiên thấy: "Bà trả giá cho sự lựa chọn của ."
Ngọc Khê nắm lấy tay Niên Quân Mân: "Ai cũng chịu trách nhiệm cho hành vi của , những chuyện đều của ."
"Anh . Giao cho công an , thể giúp bà , cũng chỉ là giúp tranh thủ quyền lợi hợp pháp, coi như trả nốt chút tình cốt nhục cuối cùng."
Ngọc Khê : "Em sẽ giúp tìm luật sư."
"Không cần , để tự lo, đây là chuyện của . Trả xong ân sinh thành, liền còn nợ nần gì bà nữa."
"Được, gì cần thì với em, chúng là một nhà mà."
Trong lòng Niên Quân Mân trào dâng một dòng nước ấm, siết c.h.ặ.t t.a.y Ngọc Khê: "Ừ."
Công an tới, Tôn Thiên Thiên mới bình tĩnh một chút. Lần bà thực sự dọa sợ, nỗi sợ hãi cái c.h.ế.t cứ lởn vởn quanh , chuyện cũng run rẩy.
Tôn Thiên Thiên cần điều trị, Ngọc Khê lái xe đưa Niên Quân Mân đưa bà , cô theo lên mà để Quân Mân tự xử lý.
Đợi trong xe nửa tiếng, Niên Quân Mân mới xuống: "Đã thủ tục nhập viện , ở bệnh viện y tá chăm sóc, còn công an theo dõi, chúng về thôi!"
Niên Quân Mân xử lý cụ thể thế nào, Ngọc Khê hỏi, cô còn đang bận rộn chuyện khai giảng.
Học kỳ mới, nửa cuối năm ba, sang năm tư là thực tập, nửa năm ai kinh nghiệm đều bắt đầu tìm kiếm công ty thực tập.
Ngọc Khê trở thành " săn đón", Viên Viện sớm chặn đường Ngọc Khê ở ký túc xá: "Cậu rốt cuộc cũng chịu xuất hiện ."
Ngọc Khê cầm tờ giấy phê duyệt trong tay: "Cậu tìm thấy tớ thì thể đến công ty tìm mà!"
Viên Viện sang một bên: "Tiểu Khê, công ty các thiếu biên kịch thực tập ? Cậu xem tớ ?"
Động tác sắp xếp sách vở của Ngọc Khê khựng : "Tớ tưởng coi trọng các công ty lớn hơn chứ."
Viên Viện bĩu môi: "Công ty lớn phát triển thì thật, nhưng cạnh tranh cũng nhiều. Tớ coi trọng hơn, tớ tin những tiềm năng trong tương lai của ."
Ngọc Khê quả thực cũng ý định tuyển biên kịch: "Nói nhé, tớ đối xử bình đẳng, ai qua bài kiểm tra thì tớ mới giữ ."
Viên Viện lè lưỡi: "Tớ cứ tưởng miễn thi chứ!"
Ngọc Khê chỉ mấy cái giường trong phòng: "Còn mấy nữa kìa, giúp tớ nghĩ xem."
Viên Viện nhún vai: "Được . Mà thu dọn hành lý gì ?"
Ngọc Khê giải thích: "Tớ mua nhà ở bên ngoài , sẽ về."
Viên Viện hâm mộ thôi, cảm thán: "Thoáng cái gần ba năm, tớ vẫn là tớ của ngày xưa, còn trở thành bà chủ ."
Ngọc Khê : "Chúng vẫn là bạn , là bạn học , những điều đó đổi."
Viên Viện cũng : " , những điều từng đổi, hy vọng tình bạn của chúng sẽ bền lâu."
Ngọc Khê thu dọn xong: "Tớ đây, với một tiếng nhé."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nhung-nam-thang-tuoi-dep-o-thap-nien/chuong-316-ta-hinh-nhu-nhin-thay-cha-con.html.]
"Để tớ tiễn ."
"Được."
Thời gian trôi nhanh như ch.ó chạy ngoài đồng, chớp mắt khai giảng một tuần. Niên Quân Mân ngày nào cũng bận, Ngọc Khê cũng bận, thời gian hai chuyện với cũng ít .
Thứ hai, Ngọc Khê hiếm khi đến công ty mà về nhà sớm, thấy Niên Quân Mân đang ghế sofa xem tivi.
Ngọc Khê đặt chìa khóa xuống: "Anh đang ở nhà !"
Niên Quân Mân nhích sang một bên chừa chỗ: "Đều xử lý xong , cũng rảnh rỗi."
Lúc Ngọc Khê mới chú ý, tivi đang phát cảnh Vương Thù từ tòa án phóng viên vây kín. Câu hỏi của phóng viên cái sắc bén hơn cái , mặt mũi Vương Thù xám ngoét, vẻ mặt cực kỳ ủ rũ, rẽ đám đông thoát nhưng chặn cứng ngắc.
Ánh Trăng Dẫn Lối
"Đây là do ?"
Niên Quân Mân lắc đầu: "Không , thông báo cho truyền thông. Nhiều truyền thông đến cùng lúc như , ngoại trừ Từ Hối Hướng thì còn ai khác."
"Vậy chẳng chúng đang giúp Từ Hối Hướng ?"
Niên Quân Mân đáp: "Ngược , chúng đang quấy rối kế hoạch của Từ Hối Hướng. Hắn vốn dĩ định nuốt trọn tiền của Vương Thù, nhưng Tôn Thiên Thiên chia hơn một nửa. Hơn nữa, Vương Thù coi Từ Hối Hướng là cọng rơm cứu mạng, em xem, Vương Thù thể giãy c.h.ế.t ?"
Ngọc Khê hiểu : "Anh cố ý."
"Ừ, cố ý tiết lộ tin tức. Từ Hối Hướng dám tính kế em, Lôi Âm một trận, chỉ chút lãi đó vẫn đủ."
Ngọc Khê tựa đầu vai Quân Mân: "Trước chuyện gì cũng tự lo, bây giờ ở bên cạnh thật , thể giúp em báo thù."
Niên Quân Mân nghiêng đầu hôn lên trán Ngọc Khê: "Sau , sẽ bảo vệ em."
Ngọc Khê nhếch khóe miệng : "Được. À đúng , Tôn Thiên Thiên chia bao nhiêu tiền?"
Niên Quân Mân giơ ngón tay : "Ba triệu, còn một ít cổ phần, căn nhà cũng thuộc về bà ."
"Nhiều thế á?"
" mà..."
Ngọc Khê ngẩng đầu: " mà ?"
" mà, lúc giúp Tôn Thiên Thiên, tính toán gia sản của Vương Thù, cho nên thỏa thuận với Tôn Thiên Thiên. Bà chỉ giữ căn nhà và hai phần mười tiền, chỗ còn đều quyên góp cho vùng thiên tai."
Ngọc Khê phản ứng : "Anh suy nghĩ cho bà cũng chu thật. Bà chỉ một , cầm quá nhiều tiền nhất định sẽ kẻ nhòm ngó. Hiện tại tiền còn nhiều, cái danh tiếng quyên góp bảo vệ, sẽ gặp nguy hiểm."
Niên Quân Mân xoa ngón tay vợ: "Vẫn là em hiểu ."
"Những gì thể đều cho bà , chỉ mong bà thể hiểu."
Khóe miệng Niên Quân Mân nhếch lên nụ lạnh: "Bà sẽ hiểu . Những gì thể đều tận tình tận nghĩa , sẽ giúp thêm bất cứ việc gì nữa."
Tin tức về Vương Thù rõ ràng lên tivi, nhưng lạ lùng , ngày hôm Ngọc Khê thấy tin tức nào báo chí.
Về nhà cô chuyện với Niên Quân Mân.
Niên Quân Mân cũng thấy lạ: "Theo lý thuyết, hôm nay lẽ đưa tin rầm rộ mới đúng."
" , nhưng chút tin tức nào."
"Vậy là chuyện gì xảy ? Từ Hối Hướng đột nhiên rút lui?"
Niên Quân Mân từng phân tích tính cách của Từ Hối Hướng, khá hiểu : "Sẽ , nhất định là can thiệp. Vương Thù chống lưng?"
Ngọc Khê lắc đầu: "Em cảm thấy . Thôi bỏ , dù chuyện cũng kết thúc ."
Hai ăn xong bữa tối, Tôn Thiên Thiên đến. Bà cam lòng vì tiền quyên góp, nhưng giấy trắng mực đen cam kết, chỉ đành ngậm bồ hòn ngọt. Bà ý thức tầm quan trọng của đứa con trai , cho dù nó để ý đến bà, bà cũng đắc tội thêm nào nữa.
"Mẹ mua chút đồ bổ, cảm ơn con."
Niên Quân Mân chỉ tay cửa: "Ở bệnh viện rõ ràng , bà về !"
Tôn Thiên Thiên đặt đồ xuống: "Chờ chút, còn việc. Mẹ hình như... thấy cha con."