Những Năm Tháng Tươi Đẹp Ở Thập Niên - Chương 315: Làm nhiều việc bất nghĩa
Cập nhật lúc: 2025-12-17 11:10:08
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Từ Hối Hướng liếc mắt: "Chuyện gì?"
Ngọc Khê cũng hạ thấp giọng: "Sao xuất hiện ở đầu ngõ đúng lúc thế nhỉ? cướp thì xuất hiện ngay. Vừa hỗn loạn cũng nghĩ nhiều, thể giải thích giúp ?"
Từ Hối Hướng chỉnh gọng kính hỏng: " tình cờ bàn công việc ở gần đó, trong xe hợp đồng, nó thể chứng minh. Đương nhiên, nếu cô tin thì thể tìm đối tác của xác minh."
Ngọc Khê: "........"
Tên việc chu thật, nếu cô hiểu rõ Từ Hối Hướng thì chắc chắn rơi bẫy .
Từ Hối Hướng dậy: "Hôm nay cũng cảm ơn cô, cảm ơn cô bỏ chạy mà cứu ."
Ngọc Khê: "....... Tổng giám đốc Từ phẩm chất cao thượng thấy việc nghĩa hăng hái , là Hoa Hạ, đương nhiên cũng phẩm chất đó. Đổi là ai cũng sẽ tay tương trợ thôi."
Từ Hối Hướng: "......."
là trơn như chạch!
Hai xử lý xong vết thương, bắt đầu biên bản. Ngọc Khê thành thật khai báo: " cảm thấy cướp giật ngẫu nhiên mà là mục đích, lúc đó......."
Tuy là tra gì, nhưng thể gây khó dễ cho Từ Hối Hướng thì cô cũng vui lòng.
Làm xong biên bản, Ngọc Khê và Từ Hối Hướng cùng .
Từ Hối Hướng chỉ xe: " đưa cô về."
Ngọc Khê chỉ tay : "Đã thế mà còn lái xe , quả nhiên là tổng giám đốc Từ, tài ba."
Từ Hối Hướng mím môi: "Trước là tính kế, hiện tại thật lòng hợp tác."
"Ồ."
Tiếng "ồ" chút ý vị thâm trường.
Từ Hối Hướng đợi Ngọc Khê xa mới lên xe. Ngồi xe, đạp mạnh chân ga, lửa giận trong lòng mới vơi một chút.
Bao nhiêu năm nay, đầu tiên chịu thiệt thòi lớn như . Hắn cũng chắc Lữ Ngọc Khê gì . Hắn lấy chiếc lắc tay ngọc trai từ trong n.g.ự.c , từ từ nắm chặt, nhất định nó.
Ngọc Khê xe buýt, thầm nghĩ Từ Hối Hướng thật đê tiện, thủ đoạn gì cũng thể nghĩ . Sau cô cẩn thận hơn nữa, việc tập luyện thể gián đoạn.
Về đến nhà, Niên Quân Mân nhà. Buổi trưa Lôi Tiếu mới về, bữa trưa ăn mì.
Hôm nay Lôi Tiếu việc lớn, trong lòng vui vẻ, líu lo như chim hót: "Chị, thủ tục nhập học cho Lôi Lạc xong ."
Ngọc Khê đặt bát tương xuống: "Em cũng nên thu dọn quần áo về trường ? Mai là khai giảng ."
Lôi Tiếu xuống: "Vâng, lát nữa em thu dọn ngay. chị, lúc em thủ tục nhập học, chị đoán xem em gặp ai?"
"Ai?"
"Từ Nguyệt, cô cũng đang thủ tục nhập học, còn học cùng lớp với em nữa chứ! Em hy vọng đừng ở cùng phòng ký túc xá với em là ."
Ngọc Khê khuấy bát mì: "Chắc là trùng hợp thế !"
"Không , hy vọng đừng chung phòng."
"Được , mau ăn cơm ."
Ăn xong, Ngọc Khê giúp Lôi Tiếu thu dọn hành lý và quần áo. Xong xuôi, cô lấy 800 tệ từ trong túi: "Tiền ăn của em và Lôi Lạc, mỗi 300. Còn 200 em mua cho nó bộ quần áo mới. Học kỳ mới, ai cũng chuyện của Lôi Quốc Lương , nó bắt nạt khác, Lôi Quốc Lương chống lưng, sẽ trả thù đấy."
Lôi Tiếu nhận tiền: "Cảm ơn chị, em sẽ với nó."
Ngọc Khê: "Tiền lương của nó đấy. Được , chị kịch bản đây."
Lôi Tiếu lè lưỡi. Chị gái đúng là mạnh miệng, chẳng vẫn lo Lôi Lạc bắt nạt . Thật chị là bao che nhà.
Buổi chiều, Lôi Tiếu bao lâu thì Ngọc Thanh đến.
Ngọc Khê giúp xách đồ : "Nặng thật, em mang những gì về thế?"
Ngọc Thanh lau mồ hôi: "Đặc sản quê , cá khô, sò điệp khô, tôm tích khô, mực, tôm biển, đều bắt mang theo hết. Mỗi thứ mang một ít, bảo ăn hết thì qua một thời gian gửi lên."
Ngọc Khê mở túi : "Em bảo chị đón, chị cứ tưởng nhiều đồ. Nhiều thế em xách kiểu gì ."
Ngọc Thanh uống liền hai cốc nước mới thở hổn hển : "Biết chị bận mà. Cũng nặng lắm , cửa là xe buýt, chỉ leo lầu là mệt chút thôi. Chị, em tắm cái , lát nữa về trường luôn."
"Được."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nhung-nam-thang-tuoi-dep-o-thap-nien/chuong-315-lam-nhieu-viec-bat-nghia.html.]
Kiểm kê xong, đồ đạc ít. Ngọc Khê lấy một ít để biếu bác cả, bỏ túi, lấy một ít cho Lôi Âm. Xách túi lên, cô : "Em đừng vội, đợi chị về nhé."
Ngọc Thanh: "Vậy em ngủ một lát."
Ngọc Khê xách hai cái túi đến công ty, một túi đưa cho Chu Linh Linh, một túi để đó đợi Lôi Âm về lấy.
Chu Linh Linh: "Đại cương kịch bản thông qua ?"
"Qua , em bắt đầu đây, tranh thủ nhanh một chút, đưa cho Ôn Vinh xem là thể tiến hành bước tiếp theo."
"Được, Lôi Âm về chị sẽ đưa hải sản cho nó."
Ngọc Khê cầm chìa khóa xe: "Xe em mượn dùng chút nhé, mai em trả."
Chu Linh Linh: "Ok."
Về nhà, Ngọc Khê gọi Ngọc Thanh: "Chị đưa em đến trường."
Ngọc Thanh: "Em tự xe buýt là mà."
"Trời sắp tối , chị yên tâm. Xe lấy về , thôi!"
Ngọc Thanh cạn lời: "Chị, em trẻ con."
"Chị , em xảy ít chuyện, cẩn thận vẫn hơn. Còn nữa, em tránh Từ Vi xa một chút."
Ngọc Thanh căng thẳng: "Lại xảy chuyện gì ạ?"
Ngọc Khê kể chuyện cướp hôm nay: "Cho nên cẩn thận chút."
"Chuyện lớn như mà giờ chị mới ?"
Ánh Trăng Dẫn Lối
Ngọc Khê xoa tai: "Nói nhỏ chút, chị mà. Thôi, chị tranh thủ về khi trời tối."
Ngọc Thanh: "......."
Gan chị gái thật lớn bình thường.
Ngọc Khê đưa Ngọc Thanh đến trường, lúc về thì Niên Quân Mân ở nhà.
Ánh mắt cô dừng ở chiếc thùng bàn : "Bên trong là gì thế?"
Niên Quân Mân vẻ bí mật: "Nhắm mắt , đếm một hai ba hãy mở."
"Được."
Ba tiếng đếm trôi qua, Ngọc Khê mở mắt. Chiếc thùng mở , một bức tượng gỗ bên trong, chỉ to bằng bàn tay, còn thể thấy hoa văn váy dài.
Ngọc Khê thích thú cầm lên: "Anh khắc bao giờ thế?"
"Thích ?"
"Thích, quá thích luôn, học với chuyên gia khác."
"Em thích thì uổng công học ."
Ngọc Khê vuốt ve bức tượng gỗ: "Anh định mỗi năm tặng em một cái ?"
"Được, mỗi năm tặng một cái. Đợi già bày trong tủ, thể thấy dáng vẻ ở những thời kỳ khác . Đợi con, khắc cả nhà ba ."
Ngọc Khê thể tưởng tượng cảnh tượng hoành tráng khi tủ bày đầy tượng gỗ. Cô cẩn thận cất bức tượng , đặt lên bàn việc.
Quay ngoài, cô mới kể chuyện cướp.
Niên Quân Mân lo lắng thôi: "Em thương chứ, gọi ?"
"Em khỏe mà, nhân cơ hội dạy dỗ Từ Hối Hướng một trận nên , mới thảm, hả giận thật."
Niên Quân Mân sầm mặt: "Hắn là kẻ vô sỉ nhất từng gặp, mà nắm điểm yếu."
Ngọc Khê nắm tay Quân Mân: "Không vội, ác giả ác báo, chúng sẽ tìm cơ hội. Mấy chuyện chẳng là gì cả, thể tìm chịu tội bất cứ lúc nào, đả thương , chúng kiên nhẫn."
Mỗi nghĩ đến Từ Hối Hướng, Niên Quân Mân đều khao khát trở nên mạnh mẽ hơn, mạnh mẽ hơn nữa. Anh nắm c.h.ặ.t t.a.y Ngọc Khê: "Ừ."
"Cốc cốc." Tiếng gõ cửa vang lên.