Niên Quân Mân chỉ cửa: "Sau đừng đến nữa, sẽ lo cho bà . Từ lúc bà bỏ , chúng còn quan hệ gì ."
Tôn Thiên Thiên thở phào nhẹ nhõm. Bà tiền thì ngu gì mà đến đây, bà còn sợ Lữ Ngọc Khê cần con trai bà , bà nuôi chứ: "Yên tâm, nhất định sẽ đến. Con cũng sống với Ngọc Khê nhé, sức khỏe con , nhường nhịn Ngọc Khê nhiều ."
Ngọc Khê nổi nữa, vội vàng đóng cửa .
Niên Quân Mân nhạo: "Sự ích kỷ của Tôn Thiên Thiên đúng là ai sánh bằng."
Ngọc Khê đau lòng: "Còn Hà Giai Lệ nữa đấy. Đừng buồn, họ chúng vẫn sống mà."
Niên Quân Mân : "Anh buồn, sớm thấu . Lúc nên là Vương Điềm Điềm kìa, Vương Điềm Điềm sắp xui xẻo ."
Ngọc Khê nghĩ đến tin tức : "Tôn Thiên Thiên đòi ly hôn thì Vương Điềm Điềm cũng xui xẻo thôi. Em Ôn Vinh , cổ phần Duyệt Huy đổi, bước tiếp theo chắc là xử lý Vương Thù."
Niên Quân Mân lạnh: "Đây là kết cục của việc bảo hổ lột da. Từ Hối Hướng loại lành gì, là kẻ từ thủ đoạn để đạt mục đích."
Ngọc Khê tán đồng: " . Hiện tại Tôn Thiên Thiên ly hôn chắc còn vớt vát ít tiền, nếu chậm trễ thì em e là chẳng còn gì."
"Xem giả vờ t.h.ả.m hại một thời gian ."
Sự xuất hiện của Tôn Thiên Thiên cũng ảnh hưởng đến nhiệt tình xem đèn lồng của Ngọc Khê. Công viên treo đầy các loại đèn lồng đủ kiểu dáng, còn cả đèn băng.
Ngọc Khê cầm máy ảnh chụp ít hình, hơn 8 giờ mới về nhà. Trong khu chung cư cũng nhiều đứa trẻ đèn lồng, dùng vỏ đồ hộp cắm nến , còn cả đèn băng, trông ngộ nghĩnh.
Ngày mới bắt đầu, Ngọc Khê cầm kịch bản tìm Ôn Vinh. Ôn Vinh hẹn cô ở quán cà phê.
Khi Ngọc Khê đến nơi, Ôn Vinh gọi cà phê , áy náy : "Kẹt xe nên em đến muộn."
"Không , cũng tới thôi. gọi nước trái cây cho ."
Ngọc Khê : "Cậu tiền ? Thế mà hẹn ở quán cà phê cơ đấy."
Ôn Vinh xòe hai tay: "Đây là tiền mừng tuổi đấy, chị quý trọng bữa , qua hôm nay em cháy túi."
Ngọc Khê: "Tại ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nhung-nam-thang-tuoi-dep-o-thap-nien/chuong-313-ich-ky.html.]
Ôn Vinh: "Em thuê văn phòng việc mà, thể đến cái chỗ dung cũng chứ. Hẹn chị gặp mặt còn ở bên ngoài."
"Cậu cứ đến tìm , chỗ mà."
Ôn Vinh hì hì: "Được , em chỉ xa xỉ một thôi, bàn chuyện ở quán cà phê, sang chảnh bao."
Ngọc Khê thể hiểu nổi, cô thích yên tĩnh hơn. Cô lấy đề cương kịch bản và thiết lập nhân vật xong từ trong túi : "Cậu xem , nếu thấy thì về bắt đầu ."
Ôn Vinh uống một ngụm cà phê, mở vở xem: "Kết thúc bi kịch ?"
Ngọc Khê uống nước trái cây: "Làm gì nhiều kết thúc đại đoàn viên thế. Từ khi vụ án phanh phui là bi kịch . Nữ chính trở về, chính bản cô cũng thoát . Nam chính cuối cùng cũng tin tức về cha ruột, mong đợi bao nhiêu năm đổi là sự thật tàn khốc, nghĩ thể viên mãn ?"
Ôn Vinh trầm tư: "Em thấy vẫn nên giữ chút gì đó , ít nhất là hy vọng. Chị thể chỉ sự thật trần trụi, cũng cho những cùng cảnh ngộ một chút hy vọng, cổ vũ nạn nhân bước khỏi bóng tối mới đúng."
Ngọc Khê suy nghĩ một chút: "Cậu cũng , chỉ mải nghĩ đến hiện thực. sẽ về sửa ."
Ôn Vinh hài lòng với những phần khác, uống nốt chỗ cà phê còn : "Chị liền tù tì về cha ruột bán con và bắt cóc buôn bán , chị hết đề tài , quyển gì?"
Ngọc Khê: "Đó là chuyện của , đề tài còn nhiều lắm. Chỉ hy vọng doanh thu phòng vé đừng t.h.ả.m bại, dù là hòa vốn cũng ."
Ôn Vinh cũng dám đảm bảo, loại phim đúng là hấp dẫn xem bằng phim thương mại.
Ngọc Khê : "Nếu thể gây sự chú ý, nâng cao ý thức pháp luật, giúp đỡ khác thì lỗ cũng nhận."
Ôn Vinh: "Quả nhiên là tiền."
Ánh Trăng Dẫn Lối
Ngọc Khê: "....... Nếu là tiền thì bảo tiền thật sự nghĩ thế nào? cũng là ngậm đắng nuốt cay đấy. Được , về đây, cứ từ từ mà uống!"
Do đang đường nên lúc đến kẹt xe, Ngọc Khê định xe buýt, bắt taxi cũng sợ tắc, cô đường vòng để tàu điện ngầm.
Đường lớn đang sửa, vòng qua con hẻm nhỏ để tắt.
Ngọc Khê rẽ qua góc cua, một chiếc xe máy lao tới. Ngọc Khê vội né sang một bên, tên lái xe máy đưa tay định giật túi của cô.