Những Năm Tháng Tươi Đẹp Ở Thập Niên - Chương 306: Trùng hợp hay là tính kế

Cập nhật lúc: 2025-12-17 11:09:58
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu Linh Linh : "Không cần , chị thể chủ."

 

Ngọc Khê : "Được, em hẹn Liên Bác."

 

Buổi trưa ăn cơm, Lôi Âm biến mất nãy giờ mới xuất hiện, vẻ mặt đầy bát quái: "Tớ cho các nhé, Kim Linh từ chối Hà Duệ , cô thật sự thích Hoàng Lượng."

 

Ngọc Khê: "Cậu thế?"

 

"Lôi Lạc đấy. Thằng nhóc tin tức linh thông lắm, trong công ty chuyện gì mà nó ."

 

"Thật , tình cảm hai các cũng gớm nhỉ."

 

Lôi Âm gượng: "Ai mà ngờ thằng nhóc cũng hóng hớt thế, hợp gu."

 

Chu Linh Linh hỏi Ngọc Khê: "Em giúp mợ Hai hỏi ?"

 

Ngọc Khê xòe tay: "Em là quên béng mất. Nói cũng tại em, nếu em hỏi thì Hà Duệ tỏ tình để từ chối."

 

Chu Linh Linh : "Vậy em với mợ Hai một tiếng ."

 

"Vâng."

 

Buổi chiều, Ngọc Khê tìm mợ Hai xin . Chu Đại Nữu để bụng: "Mợ con bận mà, . Bị từ chối cũng , đỡ nhớ thương."

 

"Hà Duệ tìm hơn thì càng ạ."

 

"Ha ha, hy vọng thế."

 

Ngọc Khê từ nhà ăn thì thấy Lôi Lạc đang gốc cây, chạy tới: " việc tìm chị."

 

Ngọc Khê: "Việc gì?"

 

Lôi Lạc xòe tay: "Tại tiền lương của ?"

 

Ngọc Khê gạt tay Lôi Lạc : "Cầm tiền lương chơi điện t.ử ?"

 

Lôi Lạc vạch trần tâm tư, giọng điệu khó chịu: " việc thì lương chứ."

 

Ngọc Khê lạnh: "Không thu lưu thì chỉ là tên du côn thôi. Mới ngoan ngoãn mấy ngày giở chứng. cho , đừng hòng đụng tiền. Chút tiền lương kiếm sẽ để đóng học phí sang năm. Còn nữa, dám đòi tiền Lôi Tiếu thì xem xử lý thế nào."

 

Lôi Lạc tức tối: "Đồ Grandet (lão hà tiện)."

 

Ngọc Khê : "Cậu chịu bóc lột thì cứ việc , cổng lớn ngay phía kìa, ai cản . , thì sẽ thu lưu nữa . là đồ ch.ó con, yên mấy hôm là quên ngay."

 

"Được, , ngay đây."

 

Ngọc Khê lười trợn mắt, thằng nhóc mà dám bước khỏi cổng lớn thì cô bằng đầu.

 

Lôi Lạc vài bước, trộm , thấy bà chị hờ về phòng thì tức điên . Cậu đến ngưỡng cửa thật, nhưng lừng khừng mãi dám bước .

 

Ngọc Khê đang bận thống kê đơn hàng, Lôi Âm c.ắ.n hạt dưa : " như , thằng nhóc dám ngoài."

 

Ngọc Khê đầu cũng ngẩng lên: "Đây đều là chiêu trò quen thuộc của , đối phó với Lôi Tiếu thì . Tâm cơ hẹp hòi dùng lên , thiếu giáo dục."

 

Lôi Âm: "Tớ thấy tính hoang dã của thằng nhóc cũng sửa đổi nhiều đấy, phát hiện là nó sợ ."

 

"Cậu đ.á.n.h nó thì nó cũng sợ thôi."

 

Lôi Âm: "......."

 

Buổi tối về nhà, Ngọc Khê mở cửa liền thấy Niên Quân Mân đang giấu cái khăn mặt lưng, chân thương gác lên bàn . Cô giày cũng : "Chân thế?"

 

Niên Quân Mân lấy cái khăn lưng , tiếp tục chườm chân: "Em về sớm thế."

 

Ngọc Khê: "Đừng đ.á.n.h trống lảng, chân ?"

 

Vốn dĩ Niên Quân Mân Ngọc Khê lo lắng nên tranh thủ lúc cô về để trộm xử lý: "Không , chỉ là va chạm chút thôi."

 

Ngọc Khê cuống lên: "Em đưa bệnh viện, chúng khám xem , va chân chuyện nhỏ ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nhung-nam-thang-tuoi-dep-o-thap-nien/chuong-306-trung-hop-hay-la-tinh-ke.html.]

 

Niên Quân Mân: "Thật sự nghiêm trọng thế , tin gập chân cho em xem."

 

Ngọc Khê trừng mắt, Niên Quân Mân lập tức ngoan ngoãn bỏ chân xuống, chỉnh ống quần: "Anh chứ gì."

 

Ngọc Khê thầm may mắn, lái xe đưa .

 

Đến bệnh viện kiểm tra, xác nhận vấn đề gì Ngọc Khê mới yên tâm.

 

Niên Quân Mân : "Em xem, bảo mà."

 

Trên mặt Ngọc Khê chút nụ nào: "Anh còn , gì mà buồn . Chân thương? Cửa băng!"

 

"Hai vợ chồng tầng đ.á.n.h , đang tới thì họ ném đồ đạc ngoài. Bên cạnh một cô bé, suýt chút nữa cái máy ghi âm đập trúng, liền kéo cô bé một cái. Cô bé va một chút. Anh thử chân thấy , về định chườm nóng chút là , ai ngờ em về."

 

Thần kinh Ngọc Khê căng thẳng: "Trùng hợp ?"

 

Niên Quân Mân cũng chắc chắn: "Chắc là trùng hợp thôi. Anh tận mắt thấy suýt nữa đập trúng cô bé, nếu cứu, đập trúng thật thì xảy chuyện lớn."

 

Ngọc Khê vẫn còn nghi ngờ: "Về xem thử , nhà nào cãi mà ném đồ đạc, đúng là hiếm thấy."

 

Hai về đến nhà 7 giờ. Niên Quân Mân : "Mai hẵng xem, giờ muộn ."

Ánh Trăng Dẫn Lối

 

"Vâng, chúng lên lầu . Lôi Tiếu ở nhà một sợ ."

 

Đến cửa, Ngọc Khê lấy chìa khóa thì thấy tiếng chuyện trong phòng khách, vội mở cửa.

 

Trong phòng khách, Từ Hối Hướng một bên, Lôi Tiếu cùng một cô gái trạc tuổi bên .

 

Ngọc Khê đầu trừng mắt Niên Quân Mân một cái. Thế mà gọi là cô bé con ?

 

Niên Quân Mân vô tội, trong mắt thì đúng là cô bé con mà.

 

Ánh mắt Từ Hối Hướng lướt nhanh qua chân Niên Quân Mân, vẻ mặt cảm kích dậy: "Cảm ơn , hôm nay thì dám tưởng tượng Nguyệt Nguyệt sẽ xảy chuyện gì. Nguyệt Nguyệt mới dọn đến đây, cũng ăn với ba ."

 

Từ Nguyệt vội dậy, ngoan ngoãn đó: "Hôm nay thật sự cảm ơn , chân chứ ạ? Chúng em đưa bệnh viện nhé, cảm ơn ."

 

Ánh mắt Ngọc Khê lướt qua Từ Hối Hướng, tập trung Từ Nguyệt. Cô gái mang cảm giác quá sạch sẽ, đôi mắt chút tạp sắc, giống như đang giả vờ.

 

Niên Quân Mân như : " là khéo thật."

 

Từ Hối Hướng: " các vị hiểu lầm về , thể thề chuyện liên quan gì đến cả."

 

Ngọc Khê đỡ Quân Mân xuống: "Từ Hối Hướng, dăm bảy lượt tính kế chúng , từ chuyện mặt băng đến chuyện ném đồ vật, thật sự coi chúng là quả hồng mềm nắn thì nắn đấy !"

 

Từ Hối Hướng bày bộ dạng cây ngay sợ c.h.ế.t : "Ngọc Khê, cô hiểu lầm quá sâu ."

 

Từ Nguyệt ngẩn : "Anh, quen ạ?"

 

Từ Hối Hướng : " , từng nhắc với em , vị chính là Lữ Ngọc Khê."

 

Từ Nguyệt kích động vô cùng: "Em trai nhắc đến chị , đàn chị giỏi lắm."

 

Ngọc Khê cau mày: "Từ Hối Hướng, nhà chúng chào đón họ Từ. Đừng tưởng chứng cứ thì chúng , mau ."

 

Từ Nguyệt cuống lên, vội giải thích: "Mọi thật sự hiểu lầm trai em . Anh , ôn nhu nhất, sẽ tính kế khác . Chuyện hôm nay là ngoài ý , bọn em tìm đôi vợ chồng đ.á.n.h . Hôm nay em ngăn cản thì đưa họ đến đồn công an . Em thấy hai vợ chồng họ sai , thiệt hại ít tài sản, đáng thương nên tự ý tha thứ. Anh Lữ, hỏi ý kiến , đừng trách tội nhé."

 

Niên Quân Mân đen mặt: " họ Niên, cũng đừng gọi em gì cả, vợ ."

 

Từ Nguyệt sững sờ: "Vợ ạ?"

 

Lửa giận trong lòng Ngọc Khê sắp bùng phát, cô nắm tay Niên Quân Mân, tuyên bố chủ quyền: " chính là vợ , chúng đính hôn ."

 

Từ Nguyệt ngơ ngác "" một tiếng, mắt chằm chằm ân nhân cứu mạng, vò vò vạt áo: "Chúc mừng hai ."

 

Ánh mắt Từ Hối Hướng lóe lên cặp kính, tiếp lời: " các vị tin, cũng thẳng luôn, các vị cứ việc điều tra, tra điều gì đáng ngờ thì cứ tính lên đầu ."

 

Ngọc Khê mặc kệ tra , cô đều thấy em nhà họ Từ. Trong lòng nén giận, tự nhiên cô sẽ để Từ Hối Hướng dễ chịu: " một nghi vấn cần giải đáp."

 

 

Loading...