Những Năm Tháng Tươi Đẹp Ở Thập Niên - Chương 304: Nhận tổ quy tông

Cập nhật lúc: 2025-12-17 11:09:56
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Niên Quân Mân hỏi: "Sao em?"

 

Ngọc Khê sờ soạng tay áo, tìm mãi thấy, cuống lên: "Cái lắc tay ngọc trai mất . Mấy hôm đưa cho ông nội xem xong, em sợ mất nên đeo luôn lên tay, định bụng dọn sang nhà mới cất , giờ thấy nữa."

 

Ngọc Thanh vội : "Chị ơi, khi nào rơi lúc ngã , chúng tìm xem."

 

Ngọc Khê mặc áo khoác: "Đi, mau lên. Quân Mân, ở nhà nhé, bọn em sẽ về ngay."

 

Niên Quân Mân dặn dò: "Ở cổng cẩn thận đấy, đừng để ngã nữa."

 

Ngọc Khê: "Em ."

 

Trong lòng cô nóng như lửa đốt, hối hận vì buổi sáng vội quá quên tháo . Cô mím môi, hy vọng thể tìm thấy.

 

tìm mấy vòng từ trong ngoài cổng lớn, bới cả đống tuyết lên cũng thấy cái lắc tay .

 

Lôi Tiếu : "Chị, là để quên bên nhà bác cả?"

 

Ngọc Khê lắc đầu: "Không , lúc mặc áo khoác chị còn thấy mà, rơi ."

 

Ngọc Thanh: "Có khi nào rơi đường về ?"

 

Ngọc Khê ôm tia hy vọng: "Đi, chúng tiện đường tìm xem ."

 

Ba chị em , để ý thấy ở chỗ đậu xe phía , trong chiếc ô tô màu đen . Đợi ba chị em khuất, trong xe mới lóe lên ánh sáng.

 

Ba chị em dọc theo con đường, hai cũng tìm thấy. Trời càng lúc càng tối, đèn pin cũng yếu nhiều.

 

Ngọc Khê hai em lạnh run cầm cập: "Không tìm nữa, tìm thấy , chúng về thôi!"

 

Ngọc Thanh: "Chị, chị đừng buồn, hôm nào cho cái khác hơn."

 

Ngọc Khê gượng: "Không , về thôi!"

 

Về đến nhà, Niên Quân Mân vẻ mặt thất vọng của cô: "Không tìm thấy ?"

 

Ngọc Khê cởi áo khoác, lắc đầu: "Chắc là nhặt mất ."

 

Lôi Tiếu đề nghị: "Báo cảnh sát chị, dán thông báo tìm đồ thất lạc nữa."

 

Ngọc Khê xua tay: "Lắc tay ngọc trai quý giá lắm, tối lửa tắt đèn thế , nhặt cũng sẽ trả . Thôi, các em về ngủ , chị chút chuyện với rể."

 

Vào phòng ngủ chính, Niên Quân Mân đóng cửa : "Vấn đề nghiêm trọng lắm ?"

 

Ngọc Khê gật đầu: "Vâng. Nếu là lắc tay ngọc trai bình thường thì mất coi như của . chuỗi khác biệt, em từng dùng nó để đ.á.n.h lạc hướng . Chỉ sợ Cát Lãng tìm lắc tay thuận dây tìm em."

 

Niên Quân Mân an ủi: "Em cũng đừng lo lắng quá. Tìm thì , ai thể chứng minh là em mất? Em cũng bảo tối lửa tắt đèn mà, yên tâm , đừng suy diễn đáng sợ quá tự dọa ."

 

Ngọc Khê ngẩng đầu: " em sống ở khu , tối tối quan trọng, chỉ cần em ở đây thì mục tiêu chắc chắn là em."

 

Niên Quân Mân: "Em nghĩ theo hướng tích cực xem nào, nhỡ nhặt bán thì ? Cho dù bán, Cát Lãng đang bệnh nặng, năng lực của thông thiên mà lập tức tìm ? Thế thì em đen đủi quá mức !"

 

Ngọc Khê nghĩ cũng : "Nghe thì đúng là em tự dọa thật. Tiệm cầm đồ, nhà đấu giá nhiều vô kể, Cát Lãng cũng thể một tay che trời tìm ngay ."

 

"Nghĩ , đừng tự hù dọa nữa. Tắm nước nóng , thả lỏng một chút."

 

Ngọc Khê ôm ngực: "Không thả lỏng nổi, đó cũng là tiền mà. Buổi sáng vội quá em quên béng mất, cái đầu óc đúng là dùng ."

 

Niên Quân Mân: "Vậy hôn em một cái an ủi tâm hồn nhé?"

 

Ngọc Khê trừng mắt: "Em đang thế còn chiếm tiện nghi."

 

Niên Quân Mân động tác nhanh nhẹn nhào tới. Ngọc Khê dám dùng chân đạp vì sợ đụng trúng chân đau của , trừng mắt mở miệng mắng cũng khó.

 

Ngọc Khê đỏ mặt, cô cảm thấy m.á.u sắp chảy ngược , hai tay véo eo Niên Quân Mân.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nhung-nam-thang-tuoi-dep-o-thap-nien/chuong-304-nhan-to-quy-tong.html.]

 

Niên Quân Mân suýt xoa vì đau, buông miệng , nhưng đó mặt đỏ bừng. Vốn dĩ mặt đen, thời gian viện dưỡng trắng , giờ đỏ mặt trông càng rõ.

 

Ngọc Khê đẩy Niên Quân Mân , che miệng, hung hăng trừng một cái chạy phòng khách. Cô dám về phòng ngủ phụ, sợ Lôi Tiếu dạy hư trẻ con, chỉ đành trốn nhà vệ sinh.

 

Niên Quân Mân giường, c.h.ế.t quách cho xong. Vừa kích động quá, kích thích, quá đà, giờ như sét đánh, chỉ đào cái lỗ chui xuống.

 

Sáng hôm , Ngọc Khê nấu cháo. Lúc ăn cơm, Niên Quân Mân hận thể úp mặt bát, cứ thấp thỏm suy nghĩ xem phát hiện , chắc là nhỉ, chuyện liên quan đến lòng tự trọng đấy.

 

Ngọc Khê cau mày: "Anh thế?"

 

Niên Quân Mân: "Không gì."

 

Ăn cơm xong, Ngọc Khê hỏi Ngọc Thanh: "Em ?"

 

Ngọc Thanh lắc đầu: "Em , em mua đồ."

 

Ngọc Khê lấy 50 tệ từ trong túi: "Buổi trưa hai đứa tự mua đồ ăn nhé!"

 

Lôi Tiếu: "Chị, trong túi em tiền mà."

 

"Cầm lấy."

 

Nói xong, hai Ngọc Khê rời . Ra đến cổng lớn vẫn thấy nhân viên quản lý đang phá băng.

 

Lần đến công ty, Ngọc Khê gọi điện cho trợ lý Nhiễm nên thuận lợi.

 

Trịnh Mậu Nhiên họp xong, bước hỏi: "Uống gì ?"

 

Ngọc Khê : "Nước lọc là ."

 

Thư ký ngoài bưng nước. Sau khi thư ký rời , Trịnh Mậu Nhiên hỏi: "Có việc gì?"

 

Ngọc Khê kể chuyện về Từ Hối Hướng: " cảm thấy thể điều tra từ Từ Hối Hướng, phận của nhất định vấn đề."

 

Trịnh Mậu Nhiên ngẩng đầu: "Đợi cô đến thì rau cũng nguội lạnh ."

 

Ngọc Khê mím môi: "Ngài điều tra ?"

 

Cuối cùng Trịnh Mậu Nhiên cũng ngẩng đầu lên khỏi đống tài liệu: "Đã điều tra, hành động của giải đáp nghi hoặc cho ."

 

Ngọc Khê: "Ngài phát hiện như thế nào?"

 

"Ta ngốc. Thằng nhóc là đại diện pháp luật của Duyệt Huy, chỉ nắm giữ cổ phần lớn, mà khi tăng vốn, trở thành cổ đông lớn nhất. Thú vị nhất là, một tháng khi tấn công Hằng Xa, Duyệt Huy tách khỏi Hằng Xa. Một loạt thao tác , Từ Hối Hướng tuyệt đối là hưởng lợi. Hơn nữa, chỉ là một sinh viên đại học trong nước, trong tay vốn khổng lồ như , đều là vấn đề cả."

 

Ngọc Khê tiếp lời: "Cho nên, Từ Hối Hướng và Cát Lãng thật sự quan hệ?"

 

Trịnh Mậu Nhiên gật đầu: "Ừ. Duyệt Huy tách khỏi Hằng Xa là cho điều tra, quả nhiên vấn đề. Cát Lãng là theo đến thành phố G, năm 66, đối chiếu tuổi của Từ Hối Hướng là cô sẽ rõ."

 

Ngọc Khê ngây : "Cha con? Thật giả? Vậy chẳng nhà họ Từ cách nhà cũng xa ?"

 

Trịnh Mậu Nhiên: "Ừ, cách nhà cô ba thôn, cùng một huyện. Thông qua Từ Hối Hướng, tra ít chuyện về Cát Lãng."

 

Ngọc Khê hỏi: "Cát Lãng kết hôn?"

 

Trịnh Mậu Nhiên lạnh: "Biết tại tuổi Cát Lãng cũng quá già mà sắp c.h.ế.t ?"

 

Ngọc Khê phản ứng , vì phong lưu chứ , thể sớm rỗng tuếch. Cô gượng, đột nhiên cảm thấy đúng: "Từ Hối Hướng hai cô em gái, họ quan hệ gì với Cát Lãng ?"

 

Ngọc Khê sực nhớ , vội : "Coi như hỏi."

 

Trịnh Mậu Nhiên hiếm khi giải thích: "Đó là con nhà của Từ Hối Hướng, Từ Hối Hướng vẫn luôn lớn lên ở nhà ."

 

Ngọc Khê nghĩ đến việc Từ Hối Hướng đối xử với hai cô em gái khá , xem sống ở nhà cũng tệ. Cô hỏi: "Nếu là cha con, tại nhận tổ quy tông?"

Ánh Trăng Dẫn Lối

 

 

Loading...