Những Năm Tháng Tươi Đẹp Ở Thập Niên - Chương 299: Bình bình an an
Cập nhật lúc: 2025-12-17 09:12:10
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Phản ứng của Ngọc Khê cũng chậm, cô vội vàng đỡ lấy Quân Mân đang sắp ngã, tim đập thình thịch, sợ hãi hỏi: "Có thương ở chân ?"
Niên Quân Mân chống nạng vững: "Anh , thương."
Lúc Ngọc Khê mới yên tâm, chân mới thể gập , nếu thương nữa thì cô dám tưởng tượng nổi hậu quả.
lúc , chiếc xe màu đen rốt cuộc cũng dừng , chủ xe cuống quýt bước xuống: "Xin , xin , hai thương chứ?"
Ngọc Khê vui, giọng điệu gay gắt: "Anh lái xe kiểu gì ? Đường rộng thế mà cứ lao về phía bên là ?"
Trán chủ xe toát đầy mồ hôi lạnh, xe mới mua mà xảy chuyện thì đen đủi bao: "Lúc sáng thì đường nhiều băng thế , đều tại băng trơn quá. mới mua xe, còn kịp lốp tuyết, thật sự xin , nguyện ý bồi thường tổn thất tinh thần."
Niên Quân Mân mặt băng đường: "Buổi sáng ?"
Chủ xe gật đầu lia lịa: "Tuyệt đối , ông già bảy tám mươi tuổi mà nhớ nhầm. Thật là chuyện lạ, ai thất đức thế , đổ nước đường thế ."
Ngọc Khê hỏi: "Anh cũng sống ở khu ?"
Chủ xe thấy họ trách tội nữa thì thở phào nhẹ nhõm: " , mới mua nhà, định dọn ở Tết nên ngày nào cũng qua trông coi việc sửa sang, trong xe là đèn mới mua về đấy."
Niên Quân Mân gật đầu: "Chúng , cũng thôi!"
Chủ xe thở hắt : "Cảm... cảm ơn hai ."
Ngọc Khê nhắc nhở: "Lần lái xe chú ý chút nhé."
"Nhất định ."
Chủ xe lái xe nhanh, sợ hai Ngọc Khê đổi ý.
Niên Quân Mân chỉ mặt đường: "Lúc chúng tới, mặt đường nhiều băng thế ?"
Ngọc Khê đáp: "Em chú ý lắm, taxi chạy thẳng trong nên thấy."
Niên Quân Mân : "Về với ban quản lý tòa nhà một tiếng , nhiều băng thế , đừng để xảy chuyện nữa."
Ngọc Khê gật đầu: "Được, em ngay, đây đợi em."
Niên Quân Mân : "Ừ."
đợi Ngọc Khê , vẻ mặt Niên Quân Mân trở nên nghiêm túc hơn hẳn. Nhìn diện tích và phạm vi của mảng băng, trông thế nào cũng giống như cố ý . Dựa theo kinh nghiệm của , cố tình đổ nước.
Cố ý là vì ai? Trực giác nhạy bén nhiều năm mách bảo rằng việc nhắm . Chỉ bất tiện, hơn nữa là nhắm chân của . Nếu thật sự ngã xuống, cái chân vất vả lắm mới khá lên một chút sẽ gặp vấn đề nghiêm trọng hơn.
Ánh Trăng Dẫn Lối
Ngọc Khê , phía dẫn theo nhân viên ban quản lý, tay cầm xẻng. Nhân viên ban quản lý tức giận thôi: "Kẻ nào mà thất đức thế . Cảm ơn hai nhé, nếu xảy chuyện thật thì khu nhà ."
Niên Quân Mân tiếp lời: "Hiện tại camera, kiến nghị thể lắp đặt thiết theo dõi. Sau nếu thật sự xảy chuyện gì hoặc vấn đề, thể xem ngay."
Nhân viên ban quản lý ngẩn : "Thiết theo dõi là cái gì?"
Niên Quân Mân sực nhớ , thiết theo dõi thời chỉ ở một ít nơi, : "Không gì, thể bố trí bảo vệ cho khu dân cư, tuần tra qua cũng ."
Nhân viên ban quản lý bĩu môi: "Nơi chỉ là khu chung cư bình thường, khu biệt thự mà đòi bảo vệ!"
Nhân viên ban quản lý xong liền phá băng, chuyện thêm nữa, cho rằng hai Ngọc Khê đòi hỏi quá nhiều.
Ngọc Khê kéo Niên Quân Mân , đợi bắt taxi, cô mới : "Năm ngoái Hiệp hội Bảo vệ Hoa Hạ mới chính thức gia nhập Hiệp hội An ninh Châu Á, sự công nhận trong nước cũng phổ biến. Rất nhiều khu dân cư đều bảo vệ, thì cũng là quen tạm thời đến kiếm chút tiền, cũng như ."
Niên Quân Mân tỏ khá hứng thú với ngành bảo vệ: "Vẫn là chính quy hóa."
Ngọc Khê bật : "Các công ty chính quy hóa phần lớn đều cung cấp vệ sĩ cho , hoặc là những ngành nghề cần an ninh đặc biệt. Chứ chính quy thì ai thèm đến trông cổng khu dân cư."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nhung-nam-thang-tuoi-dep-o-thap-nien/chuong-299-binh-binh-an-an.html.]
Niên Quân Mân ngẫm nghĩ: "Cũng ."
Ngọc Khê tiếp: "An ninh khu dân cư vẫn dựa ban quản lý, hy vọng thể thiện hơn, hệ an cao hơn một chút."
Niên Quân Mân lơ đễnh ừ một tiếng, bàn tay to nắm lấy tay Ngọc Khê, tâm trí bay xa từ lâu.
Đến khu đại viện, ông nội Vương đích đón: "Chậm thôi, đường chút, đừng để ngã."
Niên Quân Mân bất đắc dĩ: "Ông nội, cháu búp bê sứ, chút thương tích sá gì. Ông xem, cháu gập chân đây, ."
Ông nội Niên ho vài tiếng, nén sự khó chịu ở cổ họng : "Cháu cứ lời ông nội cháu ."
Niên Quân Mân quan tâm hỏi: "Ông Niên, họng ông thoải mái ạ?"
Ông nội Niên xua tay: "Bệnh cũ mà, trời lạnh quá, hít gió lạnh là ho thôi. Đừng động, cháu mau xuống ."
Ngọc Khê : "Cháu nấu nước lê cho ông uống nhuận họng nhé."
Ông nội Niên ho : "Không cần phiền , quen ."
Ông nội Vương vỗ cánh tay bạn già: "Cứ để bọn trẻ tận hiếu ."
Trong lòng ông nội Niên chua xót, đảo mắt cái hết nửa năm thứ hai, đếm ngược tuổi thọ còn thật sự là dày vò! "Được ."
Ngọc Khê nấu nước lê, dỏng tai tiếng ho của ông nội Niên. Một năm so với một năm ho càng nghiêm trọng hơn, năm ngoái ông sẽ ho liên tục như thế . Điều chứng tỏ sức khỏe của ông cụ thật sự xong .
Trong phòng khách, ông nội Niên hỏi: "Bác sĩ thế nào?"
Niên Quân Mân vỗ vỗ chân: "Hồi phục hơn dự đoán ạ."
Ông nội Vương : "Tốt, , khi bình phục thể giống như ?"
Niên Quân Mân mỉm lắc đầu: "Ông nội, thể bình thường là lắm ạ."
Ông nội Vương thở phào nhẹ nhõm. Ông sức khỏe bạn già ngày một kém , bản ông cũng là sắp đất xa trời, mong cầu nhiều, cháu trai bình an là : "Cháu cũng nên suy nghĩ thoáng , cháu còn trẻ, là sinh viên đại học, ngành nghề gì cũng sẽ sai ."
Ông nội Niên bạn già, nén tiếng ho, tiếp lời: "Ông nội cháu đúng đấy."
Niên Quân Mân nháy mắt: "Hai ông ơi, cháu là chịu nổi cú sốc ? Cháu sớm chuẩn tâm lý , cháu hiểu hết mà. Dù ngành nghề gì cũng giống , đổi nghề cháu thể cống hiến cho xã hội hơn chứ! Hai ông tin tưởng cháu."
Ông nội Niên vấn đề: "Cháu chuyển sang công tác ở đơn vị hành chính sự nghiệp khác ?"
Niên Quân Mân : "Tốt nghiệp đại học xong kiến thức cháu trả cho thầy cô hết , cháu chiếm chỗ của nhân tài . Trong lòng cháu tự rõ, đợi chân cẳng cháu bình thường sẽ cho hai ông ."
Ông nội Niên và bạn già , cùng thở phào nhẹ nhõm, cháu trai trong lòng dự tính là .
Ngọc Khê bưng nước lê : "Cháu nấu một nồi, mỗi uống một bát nhé."
Ông nội Vương tủm tỉm chờ bát, vỗ vai cháu trai: "Hai đứa bao giờ thì cưới đây? Cưới sớm một chút để chúng còn bế chắt."
Niên Quân Mân nắm tay Ngọc Khê giải thích: "Ông nội, ông cũng mà, bước thập niên 90, các trường đại học cho phép kết hôn trong thời gian học, trừ khi xin bảo lưu. Nếu phát hiện sẽ buộc thôi học, còn học nữa."
Ông nội Vương vỗ đầu: "Hình như là quy định đó, ông từng qua. Ông thấy nên sửa đổi, Luật Hôn nhân đều quy định nhà gái đủ hai mươi mốt tuổi là phép kết hôn mà!"
Ông nội Niên tại bạn già giục cưới, đều là vì ông, hy vọng khi c.h.ế.t thể thấy cháu trai kết hôn, thấy chút m.á.u mủ đời .
Ông nội Vương vui: "Không , ông bài kiến nghị."
Ông nội Niên ngắt lời bạn già, hỏi hai Ngọc Khê: "Hôm nay hai đứa về ?"