Những Năm Tháng Tươi Đẹp Ở Thập Niên - Chương 295: Là anh

Cập nhật lúc: 2025-12-17 09:12:06
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Niên Quân Mân , nhắc chủ đề đó nữa. Anh Ngọc Khê lo lắng cho , cho rằng đang cố thuyết phục bản , giống như tất cả đều nghĩ .

 

Ngọc Khê rửa chân xong, chuyển chủ đề: "Cơm tối ăn hết ?"

 

Mặt Niên Quân Mân xanh mét như tàu lá chuối: "Vợ ơi, thật sự chẳng mùi vị gì cả."

 

Tài nấu nướng của Ngọc Khê chỉ thuộc dạng bình thường, cô cũng món gì đặc sắc: "Để em đổi nhà hàng khác ."

 

Niên Quân Mân: "....... Được."

 

Ngọc Khê kéo cao chăn: "Ngủ sớm , chúc ngủ ngon."

 

Niên Quân Mân nghiêng đầu: "......."

 

Anh buồn ngủ lắm. Mấy ngày nay tinh lực dồi dào, đầu óc nghĩ xem thể gì.

 

Sáng hôm , Ngọc Khê sắp xếp thỏa cho Niên Quân Mân về công ty.

 

Chu Linh Linh: "Khéo thật, chị định gọi điện cho em. Hoàng Lượng và Lý Tiêu đang bận, họ đồng ý ngay việc tăng vốn đăng ký, cần họp hành gì ."

 

Ngọc Khê kéo ghế xuống: "Bọn họ thật sự tin tưởng chúng ."

 

Chu Linh Linh rót nước ấm cho Ngọc Khê: "Chúng loại giở trò gian lận, việc cùng quan trọng nhất là sự tin tưởng, như ."

 

Ngọc Khê : "Họ đồng ý thì chia hoa hồng !"

 

Chu Linh Linh: "Vốn đăng ký của công ty điện ảnh tăng thêm 60 vạn, chia hoa hồng 50 vạn. Tính cả bên trang phục, ba chúng mỗi 38 vạn 4, Hoàng Lượng 6 vạn 8, Lý Tiêu 2 vạn 5, Trần Trì là 13 vạn 5, lẻ còn thì cuối năm thêm quà Tết."

 

Ngọc Khê nhận lấy sổ sách Chu Linh Linh tính toán, xác nhận vấn đề gì: "Được, sắp xếp chuyển khoản !"

 

Chu Linh Linh cất sổ sách: "Em thật sự thiếu tiền !"

 

Ngọc Khê lục túi : "Vâng, em mượn cô út 20 vạn, trong túi sạch trơn . Lăn lộn hai năm trời, kết quả túi còn sạch hơn mặt."

 

Chu Linh Linh bật : "Cho vay thì đó cũng là tiền của em, đừng t.h.ả.m thương thế."

 

Ngọc Khê lè lưỡi: "Hì hì, coi như tiết kiệm tiền. Chị họ, chị giúp em hỏi xem quanh trường ai bán nhà trệt ?"

 

Chu Linh Linh: "Giờ giống mấy năm ai cũng thấy nhà lầu . Từ khi quy hoạch, đều khôn , đều chờ tiền đền bù đấy, ít bán nhà trệt lắm."

 

Ngọc Khê: "Niên Quân Mân ở gần em chút mà khó thế ?"

 

Chu Linh Linh: "Em cũng đừng chỉ chăm chăm nhà trệt. Em xem, gần trường bắt đầu mở bán chung cư , thể mua mà."

 

"Chân cẳng Niên Quân Mân tiện, leo lầu kiểu gì?"

 

Chu Linh Linh gõ đầu Ngọc Khê: "Ngốc, tầng một ."

 

Ngọc Khê tỏ vẻ ghét bỏ: "Tầng một , ngày nào cũng qua , kéo rèm là thấy hết trong nhà."

 

Chu Linh Linh nghĩ nghĩ: "Cũng đúng."

 

Ngọc Khê: "Chị giúp em xem thêm !"

 

"Được , em về bệnh viện . Chiều nay chị sẽ chuyển tiền qua."

 

Ngọc Khê cho gia đình chuyện Ngọc Thanh, hôm qua cũng là dối: "Vâng."

 

Ra khỏi công ty, Ngọc Khê đến khu biệt thự. Cô hứa với kế hôm nay sẽ đón bà về.

 

Ngọc Khê thấy Ngọc Thanh đang ăn hoa quả, : "Xem ."

 

Ngọc Thanh ngượng ngùng: "Vâng, ạ, chị lo lắng ."

 

Ngọc Khê thời gian: "Mặc áo , chúng thôi."

 

Ngọc Thanh kéo chị xuống: "Bây giờ , đang ở lầu. Trịnh Mậu Nhiên sáng nay phát bệnh, đang truyền dịch đó!"

 

Ngọc Khê nghi ngờ nghiêm trọng đây là kịch bản: "Thật giả?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nhung-nam-thang-tuoi-dep-o-thap-nien/chuong-295-la-anh.html.]

Ngọc Thanh gật đầu: "Thật ạ. Ông việc liên tục lâu, hôm qua một đêm ngủ, tim chịu nổi."

 

"Xem là thật , hôm qua sắc mặt ông khó coi lắm."

 

Ngọc Thanh: "Đều tại em, nếu em cảnh giác hơn một chút, kiên trì tập luyện thì xảy nhiều chuyện như ."

 

Ngọc Khê vỗ vai em trai: "Ai mà đoán chứ. Xem hai về , chị về đây."

 

Ngọc Thanh chỉ lên lầu: "Em cảm thấy quan hệ giữa và Trịnh Mậu Nhiên hòa hoãn hơn nhiều."

 

"Hòa hoãn nghĩa là tha thứ, cứ chờ xem."

 

Ở bệnh viện, Niên Quân Mân ngạc nhiên: "Sao em về sớm thế?"

 

Ngọc Khê : "Không việc gì nên em về thôi. Tiếc là tìm nhà trệt ưng ý, nhà lầu thì ."

 

Niên Quân Mân Ngọc Khê lải nhải nỗi băn khoăn, vui vẻ : "Em quên , nạng mà. Anh thương cả hai chân, chỉ là một chân thôi, lên lầu thành vấn đề. Anh thấy nhà lầu cũng , cần đốt than đá, khá ."

 

Ngọc Khê vỗ trán: " , đợi xuất viện thể chống nạng mà, cái đầu óc của em. Vậy thì dễ ."

 

Niên Quân Mân ảo tưởng về tương lai: "Mua nhà Tết, sửa sang ?"

 

Ngọc Khê đang chờ giải tỏa đền bù, chẳng sửa sang gì cả, ngay cả Chu Đại Nữu cũng Ngọc Khê thuyết phục sửa, Chu Đại Nữu tiền nong rủng rỉnh còn mua đứt chỗ ở luôn!

 

Ngọc Khê: "Chỗ đó xa quá, em thời gian qua đó, sửa đợi trộm nó viếng thăm !"

 

Niên Quân Mân nghĩ cũng : "Vậy đợi em nghiệp tính."

 

Ngọc Khê thầm nghĩ, đợi nghiệp cô sẽ nghĩ lý do khác.

 

Tiền về tài khoản, Ngọc Khê vẫn nhớ thương chuyện mua nhà. Cô mua sớm, sửa sang sớm, đúng lúc xuất viện là thể ở. Sắp xếp thỏa cho Niên Quân Mân xong, cô kéo Chu Linh Linh cùng xem nhà.

 

Khu chung cư mới mở, khu nhà tập thể của trường học ở ngay phía . Chu Linh Linh chỉ: "Phía là nhà sư phụ em đấy."

 

Ngọc Khê: "Em bao giờ tới bên , chỉ là nhà lầu thôi. Cùng lên xem chứ?"

 

Chu Linh Linh gật đầu: "Một công ty bất động sản xây dựng đấy. Em xem, trong khu ít , mua cũng nhiều."

 

Ngọc Khê quan sát môi trường trong khu, cách giữa các tòa nhà xa, sẽ che khuất ánh nắng. Cây xanh trong khu cũng nhiều, trồng ít cây, chung môi trường .

 

Điều khiến Ngọc Khê hài lòng nhất là ban công cửa kính sát đất.

 

Chu Linh Linh ngắm: "Chị cũng mua, là chị cũng mua một căn nhỉ, giống như em khuyên chị mua nhà ở đường Thiên Nhiên để đầu tư ."

 

Ngọc Khê ẩn ý trong lời : "Chị dọn ngoài ở? Tại ?"

 

Chu Linh Linh : "Em và Lôi Tiếu thì , chị là cô gái hơn hai mươi tuổi , ở đó cũng tiện. Mẹ chị kết hôn , chị cũng yên tâm. Ra ngoài ở riêng cũng mà."

 

Ngọc Khê chọc chị họ một cái: "Không vì bác cả kết hôn, chị cảm thấy lạc lõng, cho rằng trong nhà còn chỗ cho đấy chứ!"

 

Chu Linh Linh "xì" một tiếng: "Chị là hẹp hòi thế ? Chị cho em , chị sớm ngoài ở , tự do tự tại bao. Vậy quyết định thế nhé, chị hàng xóm với em. Đi thôi, mua nhà."

 

Ngọc Khê cũng khuyên nữa, chị họ là chủ kiến, còn kiên định hơn cả cô.

 

Ở chỗ bán nhà ít xem nhà, đều là cả gia đình. Hai Ngọc Khê quá trẻ, chẳng ai thèm để ý.

 

Ngọc Khê: "Chào chị, chúng mua nhà."

 

Cô nhân viên bán nhà đang bận tối mắt tối mũi, đầu Ngọc Khê một cái, chỉ sa bàn: "Khu màu xanh lá bán. Đi xem tòa nhà , tường sơ đồ căn hộ đấy, mỗi tầng đều giống , cứ xem ."

 

Ngọc Khê lùi : "Trông chúng giống mua nhà ?"

 

Ánh Trăng Dẫn Lối

Chu Linh Linh : " giống, ai mua nhà mà chẳng cả gia đình, thế mới bình thường."

 

Ngọc Khê: "Cũng , xem sơ đồ !"

 

Chu Linh Linh sơ đồ tường: "Sơ đồ thiết kế ."

 

"Cần giới thiệu ?"

 

 

Loading...