Những Năm Tháng Tươi Đẹp Ở Thập Niên - Chương 291: Không mắc lừa

Cập nhật lúc: 2025-12-17 09:12:02
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cụ Tôn gật đầu: "Thuốc trong tay , một viên để cho gia tộc, một viên để trả ơn. Đáng tiếc, đồ vật mà thứ ba thì còn là bí mật nữa. Có tìm đến , bỏ tiền lớn để mua, giá 100 vạn (1 triệu tệ) một viên. Ta nên từ chối ."

 

Ngọc Khê: "100 vạn?"

 

Cụ Tôn : "Sao, cháu bán ?"

 

Ngọc Khê lắc đầu: "Cháu ngốc, bán một viên là sẽ khác tìm tới. Cảm ơn ông Tôn giúp cháu giấu giếm."

 

Cụ Tôn vuốt râu: "Mấy viên t.h.u.ố.c đó khiến động lòng lắm đấy. Nếu cháu cháu dâu của lão bạn già , cũng lấy hết. Tự cháu cẩn thận một chút, đừng lấy ngọc bội nữa."

 

Ngọc Khê ghi nhớ trong lòng: "Cháu nhớ ạ."

 

Ngọc Khê phòng bệnh, Lý Nham : "Ở đây cô chăm sóc, cũng về . Có cần gì cứ gọi điện cho bất cứ lúc nào."

 

Ngọc Khê chân thành cảm kích: "Mấy ngày nay cảm ơn các chăm sóc."

 

Lý Nham: "Mấy em chúng phiên tới mà."

 

"Cảm ơn . Hôm nào gửi ít đồ ăn qua, giúp nhận giùm nhé."

 

Lý Nham : "Được, phiền cô chăm sóc Quân Mân."

 

"Vâng."

 

Ngọc Khê tiễn Lý Nham , kế hoạch với Quân Mân: "Em định mua một căn nhà trệt gần trường học. Học kỳ em ở ký túc xá nữa, tiện chăm sóc . Anh thấy thế nào?"

 

Mắt Niên Quân Mân sáng lên: "Sống chung ?"

 

Ngọc Khê: "....... Mơ nhỉ."

 

Niên Quân Mân nhếch khóe miệng: "Ở cùng một sân cũng coi là sống chung ."

 

Ngọc Khê bật : "Thật đáng lẽ mua sớm hơn, bác cả cứ giữ nên em cũng mua. Giờ thì khác , bác cả kết hôn, em mang theo Ngọc Thanh và Lôi Tiếu ở đó cũng tiện. Lại thêm nữa, vẫn nên mua thôi. Ngày mai em sẽ xem nhà, tranh thủ lúc xuất viện là thể ở."

 

Niên Quân Mân nhướng mày: "Kỳ nghỉ em về quê ?"

 

Ngọc Khê bưng chậu nước: "Công ty bận rộn, nghỉ về . Chân thương cũng tiện tàu hỏa. Năm nay em ở ăn Tết với , thế nào?"

 

Ngọc Khê đưa Niên Quân Mân tàu hỏa về quê ăn Tết, cô lời tiếng tổn thương .

 

Trong lòng Niên Quân Mân dâng lên dòng nước ấm, đùa: "Anh chỉ sợ ba đ.á.n.h thôi."

 

Ngọc Khê soạn quần áo giặt cho Niên Quân Mân: "Yên tâm , sẽ . Ngày mai sẽ qua đây, chuẩn tinh thần ."

 

Niên Quân Mân: "Phải chuẩn nhiều khăn giấy một chút, nhất định sẽ ."

 

Ngọc Khê tiếp lời: "Chiều nay em sẽ đích với hai ông nội."

 

Niên Quân Mân đùa nữa: "Ừ."

 

Buổi tối hai trò chuyện, đột nhiên nhắc đến chuyện con cái. Niên Quân Mân thể xoay , nghiêng đầu, đôi mắt sáng lấp lánh trong bóng tối: "Tiểu Khê, ở đơn vị cũ nữa, chỉ cần nộp tiền phạt là thể sinh thêm một đứa con. Một đứa họ Niên, một đứa họ Vương, giải quyết êm ."

 

Ngọc Khê trở , tìm kiếm đôi mắt của Niên Quân Mân trong bóng tối, im lặng . Niên Quân Mân hết đến khác nhắc đến chuyện , thực là đang cố thuyết phục bản mà thôi. Tự ám thị trong lòng, lâu dần cũng sẽ còn khó chịu như nữa.

 

Ngọc Khê chạm nỗi đau , vẫn luôn né tránh, thì , cứ hết đến khác nhắc tới.

 

Niên Quân Mân vẫy vẫy tay: "Sao em gì?"

 

Ngọc Khê: "Nói gì chứ? Còn kết hôn , đợi kết hôn hãy bàn!"

 

Niên Quân Mân tủi "" một tiếng: "Tuổi còn nhỏ nữa, qua năm nay em 21, 27 . Đổi thời ba , con cái thể học tiểu học ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nhung-nam-thang-tuoi-dep-o-thap-nien/chuong-291-khong-mac-lua.html.]

 

Ánh Trăng Dẫn Lối

Ngọc Khê đỏ mặt, vỗ vỗ má : "Mặc kệ ."

 

Niên Quân Mân lầm bầm: "Em đến đây hai ngày , lòng á, lạnh lẽo vô cùng, em chê ."

 

Ngọc Khê bật dậy: "Còn linh tinh nữa là em đ.á.n.h đấy."

 

Niên Quân Mân đáng thương hề hề: "Đến cả bạo lực với cũng dùng ."

 

Ngọc Khê Niên Quân Mân lải nhải bên tai, bực chặn miệng .

 

Trong phòng bệnh cuối cùng cũng yên tĩnh. Bàn tay to của Niên Quân Mân như cái kìm sắt, Ngọc Khê dùng tay bịt miệng , hừ một tiếng: "Muốn dùng phép khích tướng cũng xem em mắc lừa , thành thật chút cho em."

 

Niên Quân Mân buông một tay , kéo tay Ngọc Khê xuống, trộm hôn một cái: "Bị lừa , chỉ em gần thôi, cần em động thủ, để ."

 

Ngọc Khê dùng trán cụng đầu Niên Quân Mân, "suýt" một tiếng: "Đầu bằng sắt !"

 

Niên Quân Mân vội buông tay : "Để xem nào."

 

Ngọc Khê nhanh chóng lùi , hừ một tiếng: "Anh thành thật ngủ . Bác sĩ nghỉ ngơi sẽ giúp hồi phục nhanh."

 

Niên Quân Mân: "......"

 

Ngọc Khê nhếch khóe miệng, kéo chăn cao lên. Trong phòng bệnh lạnh.

 

Hôm qua Ngọc Khê cả đêm ngủ, trằn trọc suy nghĩ về cái chân của . Mấy ngày liền nghỉ ngơi , hôm nay nhẹ lòng hơn một chút, chẳng bao lâu ngủ .

 

Niên Quân Mân tiếng thở đều đều của đang ngủ say, đưa tay sờ cái chân thương nhanh rụt . Gối đầu lên hai tay, trần nhà tối đen như mực. Như cũng , cần theo công trình xa, cần chịu cảnh yêu xa nữa.

 

Sáng sớm hôm , Ngọc Khê tìm y tá trông chừng Niên Quân Mân nhanh chóng về nhà.

 

Trịnh Cầm đợi Ngọc Khê xuống vội vàng hỏi: "Quân Mân thế nào ?"

 

Ngọc Khê cũng giấu giếm, kể hết tình hình.

 

Trịnh Cầm nức nở: "Thằng bé mà lắm tai nhiều nạn thế ."

 

Bà nội Lữ vỗ ghế: "Đừng nữa, hơn bất cứ thứ gì . Tiểu Khê chẳng bảo hồi phục thì sẽ như bình thường, chỉ là vận động mạnh thôi , chứ tàn tật thật . Mà cho dù tàn tật thì , còn hơn là mất mạng."

 

Trịnh Cầm lau nước mắt: "Con , nữa."

 

Bà nội Lữ cháu gái, thấy thứ vẫn bình thường liền thở phào nhẹ nhõm. Chỉ cần cháu gái nghĩ thoáng là : "Được , chúng qua thăm Quân Mân. Đến lúc đó con đừng , đừng để thằng bé nghĩ nhiều."

 

Trịnh Cầm: "Con , con ."

 

Ngọc Khê : "Bà nội, , hai , con qua công ty một chuyến. Chiều con còn báo với hai ông nội nữa."

 

Trịnh Cầm xót con gái: "Được, ở bệnh viện bà và , con cứ yên tâm !"

 

Ở công ty, Lôi Âm và Chu Linh Linh đều mặt. Ngọc Khê đợi hai mở miệng: "Chị họ, tính giúp em tiền chia hoa hồng của công ty giải trí và công ty đạo cụ , em cần dùng tiền."

 

Chu Linh Linh hỏi: "Em gì?"

 

"Em mua nhà, cần tiền gấp, cũng chẳng kém một tháng là bao, tính chia cho em ."

 

Chu Linh Linh Lôi Âm kể về tình hình của Quân Mân, nhưng hiểu em họ mua nhà: "Ở nhà chỗ mà, em mua nhà gì?"

 

Ngọc Khê : "Bác cả kết hôn , ở nhà cũng bất tiện. Em cũng chăm sóc Quân Mân nên mua một căn nhà. Chị họ, em bác cả để ý, nhưng em tìm một nơi yên tĩnh để cùng Quân Mân hồi phục."

 

Chu Linh Linh nghĩ đến tình trạng của Niên Quân Mân: "Được , chị gọi kế toán ."

 

 

Loading...