Những Năm Tháng Tươi Đẹp Ở Thập Niên - Chương 269: Trao Đổi

Cập nhật lúc: 2025-12-17 03:06:42
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trịnh Cầm gắt: "Ai cho ông , đây là nhà , ngoài."

 

Vừa giấu ảnh trong áo, cảnh giác Trịnh Mậu Nhiên.

 

Lần , Trịnh Mậu Nhiên cần trợ lý Nhiễm dọn ghế, tự kéo ghế xuống: " vẽ cho cô mười bức chân dung cô ở các thời kỳ khác , đổi một tấm ảnh chụp."

 

Nội tâm Trịnh Cầm giằng xé. Trong đầu Trịnh Mậu Nhiên, ký ức về chỉnh nhất. "Hai mươi tấm, khi còn nhỏ, khi kết hôn, còn cả nữa."

 

Trịnh Mậu Nhiên sảng khoái đồng ý: "Được, đưa ảnh cho ."

 

Trịnh Cầm: "Ông uy tín, vẽ xong mang đến tìm , đưa cho."

 

Trịnh Mậu Nhiên ngoắc ngón tay buông , ông bức thiết thấy. Trong ký ức của ông chỉ là những hình ảnh ông tô vẽ . "Cho xem một cái."

 

Trịnh Cầm chằm chằm mắt Trịnh Mậu Nhiên. Bà thấy bất cứ thứ gì trong mắt đàn ông . Người phong bế nội tâm, nhiều năm ở địa vị cao tạo nên lớp ngụy trang hảo nhất. Thu hồi ánh mắt, bà hy vọng thể vẽ bức tranh giống nhất, bèn lấy ảnh : " cầm, ông xem ."

 

Ngón tay Trịnh Mậu Nhiên nữa co , mới khống chế cướp lấy. Trong ảnh ông , chỉ Thục Hiền và con, nụ khi đó thật hạnh phúc.

 

cái gì cũng còn, ông cũng từ trong ảnh biến mất tăm.

 

Ngọc Khê thật sự tò mò, năm đó rốt cuộc xảy hiểu lầm gì mà Trịnh Mậu Nhiên thể kìm nén tình yêu, nhẫn tâm gặp, đến c.h.ế.t cũng từng mặt.

 

Lúc , Trịnh Cầm cất ảnh : "Ông xem xong , thể ."

 

Trịnh Mậu Nhiên ngước mắt: "Cô kết cục của Trương Mân Hà ?"

 

Trịnh Cầm : "Ông sẽ cho ?"

 

Trịnh Mậu Nhiên đồng hồ cổ tay: "Sắp giữa trưa ."

 

Ngọc Khê: "........"

 

Cho nên ăn cơm?

 

Trịnh Cầm: "Ông đừng quá đáng."

 

Trịnh Mậu Nhiên hai tay giao , bày tư thái nhẹ nhàng: "Một bữa cơm đổi lấy tin tức, lời."

 

Trịnh Cầm nghiến răng: "Ông cho thì cũng sẽ ."

 

Trịnh Mậu Nhiên liếc Ngọc Khê: "Từ hôm nay trở , sẽ tiết lộ bất cứ tin tức gì. Muốn thì trao đổi."

 

Ngọc Khê: "......."

 

Lại là mưu kế, mưu kế của Trịnh Mậu Nhiên càng ngày càng thâm sâu.

Ánh Trăng Dẫn Lối

 

Trịnh Cầm nghiến răng: " cũng thèm ."

 

Trịnh Mậu Nhiên: "Ồ? Cô là đại hiếu nữ mà, cô kể cho Thục Hiền ? Cô để bà mơ hồ rõ?"

 

Ngọc Khê: "......."

 

Trịnh Mậu Nhiên là khôn khéo nhất mà cô từng gặp, bóp trúng t.ử huyệt của khác, bóp cái nào chuẩn cái nấy.

 

Trịnh Cầm tức quá hóa , c.ắ.n răng hàm: "Được, ."

 

Trịnh Mậu Nhiên chỉ Ngọc Khê: "Rót !"

 

Ngọc Khê: "........"

 

Trịnh Mậu Nhiên với Trịnh Cầm đang dậy: "Cơm trưa theo yêu cầu của , đừng nghĩ mấy món ăn . Một bữa cơm, cô , cũng , trao đổi công bằng."

 

Ngọc Khê: "......."

 

Cô cứ tưởng Trịnh Mậu Nhiên sẽ mãi động, hóa vị quá hiểu kế cô. Cô từng ảo tưởng Trịnh Mậu Nhiên sẽ sám hối các kiểu mặt , lừa tình cảm động.

 

Kết quả chẳng thèm thế, cứ đường tắt. Mới mấy ngày ăn cơm kế nấu. Vứt bỏ phận Trịnh Mậu Nhiên sang một bên, những góc cạnh của ông cũng đủ để cô học cả đời.

 

Trợ lý Nhiễm mắt sáng như , ông chủ đúng là ông chủ, ngầu quá mất.

 

Trịnh Cầm nén cơn giận: "Được."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nhung-nam-thang-tuoi-dep-o-thap-nien/chuong-269-trao-doi.html.]

Ngọc Khê vội dậy: "Mẹ, con giúp ."

 

Trịnh Mậu Nhiên sa sầm mặt: "Cô ở ."

 

Ngọc Khê: "........"

 

Trịnh Cầm chỉ Trịnh Mậu Nhiên: "Không ăn thì cút."

 

Thật sự coi bà là dễ tính chắc!

 

Trịnh Mậu Nhiên rũ mắt, cúi đầu uống , hó hé gì nữa.

 

Ngọc Khê thầm mắng trong lòng một tiếng "đáng đời"!

 

Vào bếp, Ngọc Khê hỏi: "Mẹ cho ăn cái gì?"

 

Trịnh Cầm cẩn thận nhớ xem Trịnh Mậu Nhiên thích ăn gì, nhưng trong ký ức, ngày tháng quá khổ, cái ăn là , ai còn kén chọn. "Con ăn cơm với ông , ông thường ăn gì?"

 

"Ăn tương đối thanh đạm ạ."

 

Trịnh Cầm nhếch khóe miệng: "Làm thịt kho tàu, chân giò hầm, khâu nhục, móng giò."

 

Ngọc Khê cũng : "Dạ."

 

Trong bếp hầm thịt, hương thơm bay phòng khách. Khóe miệng Trịnh Mậu Nhiên nhếch lên, đó nhanh chóng ép xuống, ánh mắt lười chẳng thèm con rể hờ.

 

Ánh mắt ông dừng nhiều ở Ngọc Chi. Cậu bé mắt đảo liên tục, khi thì liếc nhanh ông , khi thì giả vờ ngoan. Từ những động tác nhỏ đến sự che giấu nghiêm trang, đây là một đứa trẻ thông minh.

 

Cơm trưa xong xuôi là 12 giờ. Thức ăn bưng lên bàn, đầy bàn dầu mỡ. Đối với mấy đứa trẻ đang tuổi ăn tuổi lớn như Ngọc Khê thì cực kỳ thích.

 

Lữ Mãn và Trịnh Cầm cũng ăn , hai tuổi tác quá lớn, cần đặc biệt kiêng khem, mỡ m.á.u cao, ăn vài bữa chẳng .

 

Ngọc Khê bàn, ánh mắt vẫn luôn dán lên Trịnh Mậu Nhiên. Biểu cảm của Trịnh Mậu Nhiên chẳng hề đổi, bình tĩnh dùng đũa gắp thịt kho tàu.

 

Cả nhà đều đang Trịnh Mậu Nhiên. Ông ăn thật, một chút ghét bỏ cũng .

 

Ngọc Khê trơ mắt Trịnh Mậu Nhiên ăn chân giò, gặm sườn.

 

Lúc , sắc mặt Ngọc Khê lắm. Con hồ ly nghìn năm , ngay từ chuyện ăn uống tính kế. Cái gì mà chỉ ăn chay, rõ ràng là thể ăn thịt.

 

Ngọc Thanh cũng ngẩn , vô thức lẩm bẩm: "Có thể ăn thịt ạ?"

 

Trịnh Mậu Nhiên nhả xương , thấu tình đạt lý giải thích: "Đương nhiên thể ăn thịt. Mấy hôm các cháu đúng lúc cảm nhẹ, ăn thanh đạm chút thôi. Ừm, đồ ăn tệ."

 

Ngọc Khê mới tin lời Trịnh Mậu Nhiên. Hiện tại độ tin cậy trong lời của ông thật sự cao, lơ là một chút là trúng kế ngay.

 

Trịnh Cầm chọc đũa xuống đáy bát, đó mời: "Ăn cơm, mau ăn ."

 

Sau đó, cả nhà gia nhập hàng ngũ tranh cướp đồ ăn, đầy một phút, đĩa sạch trơn.

 

Trịnh Mậu Nhiên cũng chậm, gắp mấy miếng, dù cũng ăn no.

 

Trịnh Cầm tức đến no bụng: "Cơm cũng ăn , kết cục của Trương Mân Hà thế nào?"

 

Trịnh Mậu Nhiên lau miệng, sờ cái bụng căng lên, tâm tình . Biết nếu còn kéo dài nữa thì cô nhóc nhất định sẽ xù lông, "Phòng bệnh sẽ là nơi bà sống nửa đời ."

 

Trịnh Mậu Nhiên xong, bàn cơm đều im lặng.

 

Ngọc Khê trợn to mắt, còn thể thao tác như !

 

Trịnh Cầm nheo mắt: "Hôm qua còn gặp bà , bà vấn đề gì."

 

Trịnh Mậu Nhiên: " tuân thủ pháp luật. Bà quen sống cuộc sống phú quý, tù, cũng còn giá trị lợi dụng, ký thỏa thuận ly hôn, nhân lúc công bố phận của Trịnh Quang Diệu liền hạ độc c.h.ế.t , quân cờ phát huy chút nhiệt lượng thừa cuối cùng. Đáng tiếc, ngu xuẩn, đều tự uống hết. Camera quá trình phạm tội của bà . nhân nghĩa lắm, kịp thời đưa đến bệnh viện, tốn tiền lớn cứu sống bà . Bán bất toại, nửa đời trải qua giường bệnh."

 

Ngọc Khê: "........"

 

Trịnh Cầm híp mắt: "Bà độc c.h.ế.t ông? Bà và kẻ lấy đồ vật nữa ?"

 

Trịnh Mậu Nhiên: "Đương nhiên , nhưng mà sự tồn tại của bọn họ, đang từng bước tìm bọn họ, bọn họ cũng sợ hãi. Không , Trịnh Quang Diệu kế thừa bộ di sản, bọn họ ôm hy vọng tìm trong đống di sản đó. Hơn nữa..."

 

Trịnh Cầm: "Hơn nữa cái gì?"

 

 

Loading...