Những Năm Tháng Tươi Đẹp Ở Thập Niên - Chương 258: Quảng cáo
Cập nhật lúc: 2025-12-17 03:06:31
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chu Linh Linh rót nước ấm xuống: "Em , hiếm khi tuyết rơi lớn thế , bảo là chụp quảng cáo cảnh tuyết, Hoàng Lượng cùng ."
Ngọc Khê uống ngụm nước ấm cho ấm , bật : "Hoàng Lượng sắp thành quản lý riêng của Lôi Âm ."
Chu Linh Linh ôm cốc nước ấm trong tay: " , em thấy , Hoàng Lượng vui lắm, bảo là quản lý cho Lôi Âm mặt mũi, tiếp xúc là các xưởng lớn."
Ngọc Khê: "Không ai ký hợp đồng đại diện với Lôi Âm ?"
Chu Linh Linh lắc đầu: "Các công ty đều lớn, phí đại diện quá cao. Chụp quảng cáo kiểu trả tiền theo , thể ké chút nhiệt độ, quá hời còn gì."
"Vẫn là do tên tuổi Lôi Âm đủ lớn, đủ để ký hợp đồng đại diện."
"Chị cảm thấy Lôi Âm nhất định sẽ nên chuyện."
Ngọc Khê mở sổ sách của nhà máy , sự chú ý dồn hết đó. Sổ sách ghi chép của xưởng may rõ ràng, một cái là hiểu ngay. Ngọc Khê kinh ngạc: "Hai mươi vạn? Mới bao lâu mà hai mươi vạn tiền hoa hồng chia chác ?"
Chu Linh Linh: "Đây là tổng tiền hoa hồng, chia cho Hà Duệ mười vạn."
Ngọc Khê tính toán ngày: "Thế cũng ít , mới mấy ngày. Nhà máy kiếm nhiều hơn thế nhiều, hai trăm vạn ?"
Chu Linh Linh: "Em cũng nghĩ xem, bán cả sang thành phố G, đơn đặt hàng nhận đến tận cuối năm, thể kiếm ít ? Đây mới là khoản tiền thanh toán đợt đầu, còn ít khoản thanh toán . Chị đoán đến cuối năm còn thể chia thêm cho chúng mười vạn nữa."
Ngọc Khê: "Xưởng may trúng đậm ."
" ."
Ngọc Khê : "Hà Duệ thể mượn cơ hội một bước lên đại sư , đơn hàng sẽ thiếu ."
Chu Linh Linh cũng vui vẻ: "Ừ."
Ngọc Khê mở sổ sách cửa hàng cho thuê quần áo, con cuối cùng: "Mười lăm vạn? Có nhiều thế ?"
Chu Linh Linh chỉ sổ: "Chúng mua cửa hàng của Vương Điềm Điềm với giá niêm yết nên thu nhập tăng thêm năm vạn. Còn một ít quần áo xử lý, chị định chờ sang năm đúng mùa sẽ bán, giá thể cao hơn một chút."
Ngọc Khê nhếch khóe miệng: "Một năm rưỡi, một cái cửa hàng mặt tiền mà tài sản là ."
" , đầu tư nhỏ lợi nhuận lớn. Tuy đóng cửa thì tiếc nhưng thời đại tiến bộ, sớm muộn gì cũng đào thải, chi bằng đào thải sớm một chút, cửa hàng mặt tiền khác."
"Em tin tưởng cửa hàng bán đồ ăn theo phim sẽ hot."
"Chị vẫn luôn tin tưởng phán đoán của em."
Ngọc Khê cuối cùng xem phần quan trọng nhất, trang phục đạo cụ. Xử lý một ít hàng tồn kho của Vương Điềm Điềm, cộng thêm nhận mấy đơn hàng, thu về 70 vạn: "Vượt quá mong đợi."
Chu Linh Linh: "Cộng thêm mười vạn tiền trang phục, tổng cộng 80 vạn. Em định phân phối thế nào, chia hết ?"
Ngọc Khê : "Theo như bàn từ , giữ một nửa, còn chia hoa hồng. Thưởng tết năm nay của công ty, biểu hiện xuất sắc 500, loại hai 300, còn đều 200, mua thêm ít gạo và dầu ăn phát cho , chị thấy thế nào?"
"Vậy là nghỉ lễ xong công ty cũng nghỉ luôn?"
Ngọc Khê : "Vốn dĩ nghĩ , nhưng gặp Trịnh Mậu Nhiên em cảm thấy công ty nghỉ một thời gian cũng , tránh xa tranh chấp."
Chu Linh Linh: "Tranh chấp?"
Ngọc Khê gật đầu: " , em định cho thợ thêu về nhà tiếp tục thêu, nhà cửa và kho hàng Trương Hằng trông coi. Phòng việc của Hà Duệ ký hợp đồng với xưởng may, một chốc một lát sẽ nhận đơn hàng khác. Còn Lôi Âm và Chu Tuấn, Hoàng Lượng ở thủ đô, phụ trách là ."
Chu Linh Linh ngẫm nghĩ thấy cũng : "Mấy tháng còn chúng quả thực việc gì , cứ theo ý em , coi như nghỉ phép khi bắt đầu chặng đường mới. Sang năm đồ ăn theo phim sẽ bận rộn lắm đấy! Còn về tranh chấp, em thì chị cũng hỏi, trong lòng em tự hiểu rõ là ."
"Vâng."
Ngọc Khê sợ gì khác, chỉ sợ Trịnh Quang Diệu kích động sẽ nhắm công ty bọn họ. Lùi một bước thích hợp cũng là lựa chọn sáng suốt.
Sau đó Ngọc Khê tính toán sổ sách: "Chờ Lôi Âm về sẽ chia tiền hoa hồng. Phần của rể thì giao cho chị, chị giúp mang về nhé!"
Chu Linh Linh : "Được, đang lúc cần tiền, tiền tuy nhiều nhưng cũng giải quyết một việc."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nhung-nam-thang-tuoi-dep-o-thap-nien/chuong-258-quang-cao.html.]
Ngọc Khê bật : "Nói thì chúng còn giúp đấy chứ."
Chu Linh Linh: " , chị cho em , sống khổ sở lắm, tiền vay đổ hết đó. Chị bảo lấy tiền giúp thì chịu. Em thấy bộ dạng , gầy hai vòng, đều là do tiền mà cả."
Ngọc Khê vẻ mặt ngọt ngào của chị họ khi nhắc đến Trần Trì, nhớ đến Niên Quân Man: "Chị và bác cả về quê, rể đến ?"
Ánh Trăng Dẫn Lối
Chu Linh Linh e thẹn: "Anh bảo qua năm mới sẽ đến, cùng ăn Tết."
"Ôi chà, việc vui sắp đến nhỉ!"
Chu Linh Linh véo má em họ: "Em còn chị, thèm chuyện với em nữa, chị ngoài xem dọn dẹp thế nào ."
"Đau, đau quá. Vậy để em lên danh sách, bình bầu nhân viên xuất sắc, tính toán tiền chia hoa hồng."
"Được, giao cho em đấy."
Ngọc Khê tính toán nhanh. Trần Trì chia sáu vạn. Hoàng Lượng là 8000, nhưng Hoàng Lượng lương cứng, một năm tính cả hoa hồng cũng ít.
Lôi Âm và chị họ, cộng thêm hoa hồng từ cửa hàng cho thuê quần áo, mỗi mười lăm vạn ba.
Cuối cùng là chính cô, mười sáu vạn tám. So với năm ngoái đến một vạn, năm nay trực tiếp phá vỡ mốc mười vạn.
Số tiền đủ mua xe , chỉ chờ nghỉ là cô thể mua quà cho nhà.
Buổi tối Lôi Âm mới về. Ngọc Khê thông báo tiền chia hoa hồng cho . Lôi Âm: "Ba chúng , tớ nhiều nhất !"
Ngọc Khê: "Cậu tính cả thù lao quảng cáo chứ gì!"
" , thù lao quảng cáo cũng hơn hai vạn đấy! Hay là chia !"
Ngọc Khê xua tay: "Năm nay thôi , sang năm công ty đăng ký tính."
Lôi Âm: "Vậy , tớ trích hai ngàn cho Hoàng Lượng, cùng tớ chạy ngược chạy xuôi, coi như cảm ơn ."
Hoàng Lượng xua tay: "Đấy đều là việc nên ."
Ngọc Khê đỡ cho Lôi Âm: "Âm Âm quả thực nên cảm ơn , giúp chắn ít lời mời. Mua quà thì thích gì, cứ cầm tiền , đây là tấm lòng của !"
Hoàng Lượng: " nhận lương, nhận hoa hồng, đủ nhiều ."
Lôi Âm lấy tiền từ trong túi đưa cho Hoàng Lượng: "Quà năm mới đấy."
Hoàng Lượng : "Vậy khách sáo nữa."
Ngọc Khê vươn vai: "Được , xong xuôi cả . Hoàng Lượng, chúng , thủ đô nhờ trông nom giúp, lương nhân viên sẽ chuyển thẻ của , cũng phiền phát giúp."
"Được, thủ đô và Lôi Âm ở đây, các cô cứ yên tâm !"
Buổi tối, Ngọc Khê cùng Lôi Tiếu chui trong chăn: "Thi xong, kết quả là chúng luôn."
Lôi Tiếu c.ắ.n môi, vẫn câu cũ: "Em đến nhà mợ Hai là ạ."
"Chị quyết định , cứ thế mà . Thôi, thời gian còn sớm nữa, ngày mai học , ngủ sớm ."
Lôi Tiếu ngơ ngác chị gái nhắm mắt , nụ nơi khóe miệng từ từ nhếch lên, xích gần chị hơn một chút: "Vâng."
Ngọc Khê nhếch khóe miệng, con bé rõ ràng là mà.
Thời gian trôi qua, Ngọc Khê thi liên tục hai ngày, cuối cùng cũng giải phóng, chỉ chờ vài ngày nữa là kết quả. Vé tàu hỏa cô cũng nhờ Lôi Âm mua giúp.
Lần về quê đông thật, tận bảy .
Chờ kết quả thi tiết học, coi như nghỉ. Ngọc Khê cũng tranh thủ thời gian chuyển tiền hoa hồng sổ tiết kiệm cho . Ngày hôm cùng Trương Hằng mua gạo và dầu ăn, chuẩn tổ chức tiệc tất niên.
Ngọc Khê về đến cửa tiệm, Chu Linh Linh thở phào nhẹ nhõm: "Mau xem , thím Chu nãy giờ ."