Những Năm Tháng Tươi Đẹp Ở Thập Niên - Chương 236: Không đơn giản

Cập nhật lúc: 2025-12-16 23:48:08
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trợ lý Nhiễm nội dung tài liệu, cho nên , cũng trong hồ lô của ông chủ bán t.h.u.ố.c gì: "Phải, đây chính là hợp đồng đầu tư."

 

Ngọc Khê đặt tài liệu xuống: " xem hiểu, ý là chỗ , đầu tư hai triệu tệ, chiếm cổ phần 1%? Anh đùa đấy ! Thế khác gì cho ?"

 

Trợ lý Nhiễm cũng tìm lý do giải thích, cũng đang trong trạng thái ngơ ngác, gượng một tiếng: "Có thể là thông qua cô để bồi thường cho tiểu thư chăng?"

 

Ngọc Khê chớp mắt: "Muốn bồi thường thì cũng là bồi thường cho Ngọc Thanh và Ngọc Chi chứ, liên quan gì đến . Ông hối lộ , để cho ông đấy chứ? Ông còn đ.á.n.h chủ ý lên hai đứa em trai ?"

 

Trợ lý Nhiễm: "Cô Lữ, thể cô thực sự nghĩ nhiều . Tiểu thư coi cô như con gái ruột, mấy đứa trẻ chỉ kinh doanh, cho nên ông chủ thông qua cô để bồi thường cũng là khả năng. Nếu thực sự ý đồ với hai vị thiếu gia nhỏ, sẽ thông qua cô mà trực tiếp tay ."

 

Ngọc Khê vuốt ve tập tài liệu. Trợ lý Nhiễm đúng, loại cáo già như Trịnh Mậu Nhiên, nếu thực sự ý đồ với Ngọc Thanh và Ngọc Chi, nhất định sẽ thông qua cô.

 

Từ thấy Trịnh Mậu Nhiên, cô thấy là lạ, thế.

 

Trịnh Mậu Nhiên vẫn luôn hận thể bóp c.h.ế.t cô, nay thiện với cô như , trong lòng cô yên tâm, đẩy trả tài liệu: "Công ty chúng cần đầu tư, mang về !"

 

Trợ lý Nhiễm Ngọc Khê một cái, yên lặng thu , đó lấy một tập khác: "Ông chủ , nếu cô đồng ý cái thứ nhất, thể xem cái thứ hai."

 

Tay Ngọc Khê khựng . Trịnh Mậu Nhiên nắm thóp tính nết của cô , hổ là cáo già ?

 

Ngọc Khê mím khóe miệng, cầm lên lật xem: "Các mời Hà Duệ thiết kế quần áo?"

 

Trợ lý Nhiễm : " , thiết kế của Hà Duệ mới mẻ độc đáo. Mấy năm nay thị trường trang phục đang cần sự đột phá gấp, chúng coi trọng Hà Duệ. Lần áp dụng hình thức hợp tác, chúng mời Hà Duệ, xây dựng một thương hiệu mới. Chúng thể chia 5% lợi nhuận ròng thù lao, nhưng quyền sở hữu thương hiệu thuộc về chúng , Hà Duệ chỉ thể treo danh nghĩa nhà thiết kế. Cô thể suy nghĩ xem, nếu thành công, Hà Duệ thể một bước trở thành nhà thiết kế hạng nhất."

 

Lần đúng là thương trường chỉ bàn chuyện ăn, thực cũng nhượng bộ lớn. 5% lợi nhuận ròng, lợi nhuận ít . Với công ty của Trịnh Mậu Nhiên, một thương hiệu dựng lên thì lợi nhuận là điều chắc chắn.

 

Ngọc Khê: "Ông chủ các đang tự kiểm điểm, rốt cuộc nhận mắc nợ kế , cho nên biến đổi phương pháp bồi thường cho nhà , ngay cả cũng hưởng ân huệ?"

 

Trợ lý Nhiễm giật giật khóe miệng: "Nếu cô thắc mắc gì, thể hỏi ông chủ!"

 

Ngọc Khê nhướng mày: "Ông chịu gặp ?"

 

Trợ lý Nhiễm để danh : "Đây là danh của , cô gặp, thể gọi cho bất cứ lúc nào."

 

Ngọc Khê nhận danh . Cô thực sự gặp Trịnh Mậu Nhiên một . Về chuyện kế, cô nhất định tìm hiểu cho nhẽ: "Được, chờ nghỉ lễ, sẽ gọi điện qua."

 

Trợ lý Nhiễm: " phiền cô Lữ nữa, cô nghĩ kỹ thể gọi cho bất cứ lúc nào."

 

Trợ lý Nhiễm , Lôi Âm và Chu Linh Linh tới. Lôi Âm : "Đây là bánh từ trời rơi xuống ?"

 

Ngọc Khê: "Cho dù là bánh rơi từ trời xuống, cũng cái đầu và cái cổ cứng như kim cương, đừng để bánh rơi xuống mà chính cũng đập c.h.ế.t tươi."

 

Chu Linh Linh cau mày: "Trịnh Mậu Nhiên rốt cuộc ý gì?"

 

"Em cũng , nhưng quả thực khác thường, em gọi điện cho em ."

 

"Được, em !"

 

Ngọc Khê bấm điện thoại, đầu dây bên nhanh bắt máy. Trịnh Cầm : "Alo!"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nhung-nam-thang-tuoi-dep-o-thap-nien/chuong-236-khong-don-gian.html.]

"Mẹ, là con đây."

 

"Con gái, con gọi thì cũng định gọi cho con đây. Tài khoản ngân hàng của thêm 100 vạn, là con chuyển ?"

 

Ngọc Khê: "Nhất định là Trịnh Mậu Nhiên."

 

Trịnh Cầm: "Hắn?"

 

Ngọc Khê : " , chính là ông . Mẹ, con cho ......."

 

Trịnh Cầm hồi lâu đáp lời, qua hai phút, bà nghiến răng : "Hắn nhất định là tra cái gì, cho nên thấy với , đây là đang bồi thường đấy. Mẹ nhớ hồi nhỏ, tuy thích nhưng cũng sẽ ghẻ lạnh . , chỉ ghẻ lạnh ruột , càng thích . Năm đó nhất định là chuyện, hoặc là lời đồn đại gì đó, nhất định là tra . Phi, sớm thì cái đầu để gì, đồ khốn nạn, bồi thường , c.h.ế.t , c.h.ế.t mới là sự bồi thường nhất."

 

Ánh Trăng Dẫn Lối

Ngọc Khê: "Mẹ, bớt giận. Con cảm thấy sự tình đơn giản như ."

 

Trịnh Cầm tức đến thở hổn hển: "Sao đơn giản?"

 

Ngọc Khê : "Chỉ là một loại cảm giác thôi. Theo lý thuyết, Trịnh Quang Diệu là con trai duy nhất của kế ông , nhưng Trịnh Quang Diệu hơn ba mươi tuổi vẫn kết hôn, con cứ cảm thấy vấn đề. Mẹ, cũng nghĩ kỹ xem, nhớ điều gì ?"

 

Trịnh Cầm cẩn thận hồi tưởng: "Mẹ còn nhớ rõ, chuyện xa xôi quá , cũng chẳng nghĩ. Dù , mặc kệ thế nào, cả đời cũng sẽ tha thứ cho Trịnh Mậu Nhiên. , bồi thường thì cứ nhận, con cũng đừng khách khí, cứ tiêu . Mẹ coi như thấu , một đồng tiền cũng khó hùng hảo hán. Mẹ vay tiền, cầu ông bà nọ, đây là còn thị trấn ủng hộ đấy, mới cho vay mười vạn, nhiều hơn một đồng cũng ."

 

Ngọc Khê: "Mẹ, cả đời qua , cần tiền của Trịnh Mậu Nhiên ?"

 

Trịnh Cầm hừ một tiếng: "Trước Trịnh Mậu Nhiên là bố thí, mua đứt quan hệ, đồ cổ, mà nhận một đồng cũng sẽ coi thường. Hiện tại, hừ, Trịnh Mậu Nhiên hiểu rõ lắm, nhất định là áy náy. Mẹ mặc kệ vì áy náy, tiền cầm thấy yên tâm, cứ tiêu, tại tiêu. Tiêu tiền của nhưng vẫn nhận , tha thứ cho , chọc cho tức hộc máu."

 

Ngọc Khê hiểu . Được thôi, trong lúc nóng giận thì đều là lời lẫy dỗi, chờ bình tĩnh , nhất định sẽ cần tiền của Trịnh Mậu Nhiên.

 

Quả nhiên, buổi tối bà gọi điện cho Ngọc Khê liên tục, ý tứ chỉ một: "Hắn bồi thường thì bồi thường á, cửa , đời tiêu của một xu, cho nghẹn c.h.ế.t. mà, con hợp tác với thì ."

 

Ngọc Khê bật : "Lập trường của kiên định thế, con càng nên như . Con cần hợp tác với ông , con thể tìm khác hợp tác. Ông ngược chỉ rõ phương hướng cho con."

 

Trong lòng Trịnh Cầm để ý nhất là con gái: "Các con hợp tác thật sự ?"

 

"Thật mà, con nghĩ kỹ . Mẹ, cứ yên tâm ."

 

Trịnh Cầm yên tâm: "Được, an tâm . Trong lòng con hiểu rõ là . Gặp Ngọc Thanh thì với nó một tiếng, nó nếu dám nhận của Trịnh Mậu Nhiên một xu, coi như đứa con trai ."

 

Ngọc Khê cúp điện thoại. Mẹ kế thật sự hận Trịnh Mậu Nhiên.

 

Ngọc Khê mò điện thoại của trợ lý Nhiễm, nghĩ nghĩ, vẫn giữ . Cô cảm thấy kế thể tha thứ cho Trịnh Mậu Nhiên, nhưng quyền chân tướng.

 

Chu Linh Linh thấy Ngọc Khê : "Nói chuyện xong ?"

 

"Vâng, xong . Tư tưởng của em là cần một xu của Trịnh Mậu Nhiên."

 

Chu Linh Linh : "Tính tình mợ kiên cường lắm, chị ngay sẽ như mà. Đi thôi, về nhà."

 

"Vâng."

 

Ngọc Khê và Chu Linh Linh bước khỏi cổng lớn, đột nhiên một lao , quỳ xuống mặt Ngọc Khê, dọa cô giật nảy .

 

 

Loading...