Những Năm Tháng Tươi Đẹp Ở Thập Niên - Chương 213: Xây nhà

Cập nhật lúc: 2025-12-16 14:28:39
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngọc Khê cảm ơn bước phòng, gọi gọi nhỡ. Lữ Mãn bắt máy: "Con gái ."

 

Ngọc Khê : "Alo, ba ạ, ba gọi cho con việc gì thế?"

 

Lữ Mãn : "Kỳ nghỉ lễ tháng mười năm nay con về ?"

 

Ngọc Khê đáp: "Chắc là về ạ, dịp lễ chừng con còn bận rộn hơn. Ba nhớ con hả?"

 

Lữ Mãn trong lòng hụt hẫng: "Ảnh con gửi bưu điện về nhà ba nhận , tính cũng hơn nửa năm gặp con."

 

Ngọc Khê trong lòng cũng nhớ ba, nhưng về thì thật sự thời gian: "Chờ nghỉ đông, con nhất định sẽ về sớm một chút, cứ ru rú ở nhà nữa."

 

Lúc Lữ Mãn mới chút ý : "Được, . , ba con chuyện của Lôi Tiếu , ba ủng hộ con, con gái ba đúng."

 

Nụ của Ngọc Khê càng thêm rạng rỡ: "Ba, đàn ngỗng ba nuôi thế nào ?"

 

Nhắc đến sự nghiệp của , nụ tràn ngập khuôn mặt Lữ Mãn: "Tốt lắm, đợi thêm một thời gian nữa là . Ba cân thử , hiện tại bảy cân (3.5kg), vỗ béo thêm chút nữa thể lên chín cân. Năm nay giá ngô thấp, chi phí giảm ít, năm nay thể kiếm kha khá đấy. Ba tính cả , chờ bán ngỗng xong sẽ xây căn nhà, chờ các con về, nhất định sẽ là một ngôi nhà mới."

 

Ngọc Khê mừng cho ba: "Ba đúng là lợi hại."

 

Lữ Mãn chút ngượng ngùng, nhưng con gái khen thì trong lòng sướng rơn, : "Ba lợi hại, con mới lợi hại. Bà mới về bao lâu thị trấn ủng hộ mở xưởng, đất cũng cấp , còn cấp cả khoản vay nữa. Nhà máy xây dựng khí thế lắm, ba còn chẳng bắt gặp bóng dáng con , nếu bà ở đây thì sớm cướp điện thoại ."

 

Ngọc Khê kiêu ngạo vô cùng: "Mẹ con đúng là lợi hại mà."

 

Lữ Mãn hạ quyết tâm thể để vợ vượt mặt, nghĩ sang năm cũng nỗ lực mới .

 

Ngọc Khê cùng ba trò chuyện về Ngọc Thanh một lát mới cúp điện thoại.

 

Từ trong phòng , trong tiệm xuất hiện thêm một , là một cô gái xinh . Ngọc Khê vươn tay: "Xin chào, xin hỏi cô tìm ai?"

 

Cô gái : "Xin chào, Hoàng Lượng bảo đến đây, ngoài một chút, bảo ở đây đợi."

 

Ngọc Khê đoán chừng chắc là tìm cô, : "Mời ."

 

Cô gái : "Xem Hoàng Lượng tìm là cô."

 

" , cô chính là Hoàng Lượng tuyển dụng?"

 

Cô gái tự giới thiệu: "Xin chào, tên Kim Tich, năm nay 23 tuổi, nghiệp đại học. Về kinh nghiệm việc, trong thời gian đại học từng thực tập sinh trợ lý hàng , đó từ chức, nghĩ Hoàng Lượng giới thiệu qua ."

 

"Anh giới thiệu qua, là Lữ Ngọc Khê, ông chủ của Hoàng Lượng."

 

Kim Linh chút căng thẳng: "Xin chào, đến để ứng tuyển, Hoàng Lượng tuyển quản lý."

 

Ngọc Khê kinh ngạc: "Anh với cô là quản lý?"

 

Kim Linh gật đầu: "Vâng."

 

Lúc Hoàng Lượng bước : "Làm tìm c.h.ế.t, hóa ở trong phòng !"

 

" gọi điện thoại, gặp Lôi Tiếu ? Em mà."

 

"Lôi Tiếu sang cửa hàng đối diện, lúc thì thấy ai."

 

Ngọc Khê đợi Hoàng Lượng xuống : " Kim Linh tuyển cô quản lý, cứ tưởng tuyển trợ lý chứ."

 

Hoàng Lượng ho khan một tiếng: "Công việc của cô chính là quản lý, mắt cứ từ trợ lý lên . Trách rõ ràng, xong cô với ánh mắt kỳ quái, nếu sắp c.h.ế.t đói thì chắc chắn cô sẽ theo ."

 

Kim Linh thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần quản lý ngay là , cô từng gặp qua quản lý , quả thật kinh nghiệm và năng lực để , cứ từ trợ lý lên là nhất.

 

Ngọc Khê bảo mà, Hoàng Lượng thể nào đáng tin cậy như . Hiện tại vấn đề giải quyết, Ngọc Khê hỏi Kim Linh mấy câu, chủ yếu là để kiểm tra nhân phẩm.

 

Kết luận cuối cùng là cô gái tệ, Ngọc Khê hài lòng với Kim Linh, bèn gọi Hoàng Lượng ngoài: "Anh lương bao nhiêu nhỉ!"

 

Hoàng Lượng : " dám chứ, cô mới là bà chủ mà."

 

Ngọc Khê trầm tư: " nắm rõ lương trợ lý lắm, xem nên trả bao nhiêu?"

 

Hoàng Lượng tiếp xúc nhiều nên rành rẽ: "Thực tập 500 tệ, qua kỳ thực tập là 600 tệ, cô thấy thế nào? định tiên sẽ dẫn cô chạy theo các đoàn phim, để cô quen mặt ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nhung-nam-thang-tuoi-dep-o-thap-nien/chuong-213-xay-nha.html.]

 

Ánh Trăng Dẫn Lối

"Được, mảng hiểu rõ, cứ xử lý là , còn hợp đồng cũng giao cho nhé."

 

Hoàng Lượng đáp: "Được."

 

Ngọc Khê đợi Hoàng Lượng dẫn , bèn tìm chị họ: "Em cảm thấy chúng nên tuyển một kế toán, còn cả pháp chế nữa cũng cần tuyển một . Công ty ngày càng chính quy, cái gì nên đồng bộ thì đồng bộ."

 

Chu Linh Linh ôm chồng sổ sách tồn kho: "Chị cũng đang nghĩ thế đây, hệ thống đúng là nên quy củ . Tuy nhiên, tuyển đều từ từ, gấp ."

 

Ngọc Khê cũng hiểu: "Kế toán là trọng tâm nhưng mắt vội, còn pháp chế, em thấy luật sư Tiền cũng tệ, chúng hợp tác cũng gần một năm ."

 

Chu Linh Linh: "Được, chị sẽ hẹn luật sư Tiền chuyện."

 

Thoáng cái đến trung tuần tháng chín, Ngọc Thanh kết thúc khóa học quân sự. Ngọc Khê đến Đại học Thủ đô, thấy Ngọc Thanh đen ít.

 

Ngọc Khê hỏi: "Học quân sự thế nào?"

 

Ngọc Thanh : "Cũng nhờ Trương huấn luyện cho, học quân sự khó, đ.á.n.h quân quyền em còn hạng nhất, huấn luyện viên còn tiếc nuối mãi, tiếc là em thi trường quân đội."

 

Ngọc Khê ngữ khí tràn đầy tự hào: "Em trai chị ưu tú mà lị."

 

Ngọc Thanh gãi đầu: "Chị, chị đến thì em về nữa , khó khăn lắm mới nghỉ một ngày, em đến thư viện xem sách."

 

Ngọc Khê thời gian: "Được, ăn cơm , ăn xong chị sẽ về."

 

Ngọc Thanh: "Vậy ngoài trường ăn, em bạn cùng phòng một quán món Tứ Xuyên tệ."

 

"Được đấy, chị cũng đang thèm cá hầm ớt."

 

Hai chị em đến quán món Tứ Xuyên, mùi cay nồng đậm ập mặt, kích thích tuyến nước bọt hoạt động mạnh.

 

Gọi món xong, Ngọc Khê gọi thêm lạnh, nheo mắt ngoài cửa.

 

Đồ ăn mới lên, hai trai bước , tới vỗ vai Ngọc Thanh chiều thiết: "Đây là chị hả? Huynh , giới thiệu chút ."

 

Ngọc Thanh vui mặt, khó khăn lắm mới gặp chị, quấy rầy, bèn giới thiệu qua loa: "Chị tớ, Lữ Ngọc Khê."

 

Hai trai trừng mắt: "Còn bọn tớ ? Cậu định giới thiệu ? Đây chính là chị tớ đấy nhé!"

 

Ngọc Thanh đầu chỉ hai trai với chị: "Người quan trọng, cần nhớ ạ."

 

Hai trai, trong đó một trò ôm ngực: "Bạn học Ngọc Thanh, đổi . Lúc mới đến thuần khiết bao, bây giờ xem, tim tớ đau quá."

 

Ngọc Khê nhịn , cô vui vì em trai bạn bè: "Chào các em."

 

Cậu bạn trò : "Chào chị gái xinh , em là Cảnh Hào, chị cứ gọi em là Chuột là , đó là biệt danh."

 

Người còn : "Em chào chị, em là Lý Hâm, biệt danh."

 

Ngọc Khê : "Chào các em."

 

Ngọc Thanh lên tiếng: "Các phiền bọn tớ ăn cơm đấy."

 

Cảnh Hào bạn cùng phòng định mời, trong lòng tiếc nuối vì thể tiếp xúc thêm với chị gái xinh : "Vậy bọn tớ bàn bên cạnh."

 

Ngọc Thanh: "........"

 

Ngọc Khê nhếch khóe miệng, cô thấy một đứa em trai sống động hơn hẳn. Chỉ là khi ngoài cửa, nụ của Ngọc Khê dần tắt ngấm.

 

Ngọc Thanh hỏi: "Chị, ?"

 

Ngọc Khê đặt ly lạnh xuống, dậy: "Có chụp lén."

 

Ngọc Khê hành động nhanh, cửa nhanh nhẹn tóm trong bụi cỏ. Gã đàn ông luống cuống che máy ảnh: "Cô, cô ?"

 

Ngọc Khê: "Đây đúng là câu hỏi đấy, tại chụp lén chúng ?"

 

(Lời tác giả: Hy vọng ngày mai thể hồi phục năng lượng sống ~~~)

 

 

Loading...