Những Năm Tháng Tươi Đẹp Ở Thập Niên - Chương 209: Cảm tưởng
Cập nhật lúc: 2025-12-16 11:33:34
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngọc Khê : "Chắc là , Diệp Mai yếu đuối như ."
Viên Viện nghi hoặc: "Thật sự sẽ chứ?"
Ngọc Khê xác nhận Diệp Mai sẽ , bởi vì tính cách của Diệp Mai. Rõ ràng bốc thăm quyết định học, nhưng đuổi theo ôm đầu rống, chứng tỏ Diệp Mai từng từ bỏ. Nếu từ bỏ, tuyệt đối sẽ tự sát.
đây chỉ là suy đoán của Ngọc Khê, cô vì một câu mà gánh trách nhiệm nếu thật sự xảy chuyện. "Hay là hỏi thăm thêm xem, nếu thì tìm thử."
Viên Viện trách nhiệm của lớp trưởng, nhân lúc trời tối, kéo Tiết Đình vội vàng ngoài.
Lôi Âm đến bên cạnh Ngọc Khê: "Chúng cần tìm ?"
Ngọc Khê: "Chờ tin của Viên Viện , nếu thấy thì chúng gọi thêm tìm."
Lôi Âm gật đầu: "Được."
May mà Viên Viện tìm Diệp Mai, cô về nhà.
Buổi sáng, Ngọc Khê dậy thì cửa phòng ký túc xá mở. Ngọc Khê gần cửa, thấy Diệp Mai , lưng đeo hành lý.
Diệp Mai rũ mắt, hé răng, lơ Ngọc Khê phòng, đặt hành lý lên giường.
Mọi trong phòng đều tỉnh, Viên Viện mở to mắt: "Diệp Mai, về ?"
Khóe miệng Diệp Mai cứng , đó : " , tớ thể về học . Hôm qua tớ ở cầu vượt , gặp bụng, đó giúp tớ học."
Ngọc Khê giữ thái độ hoài nghi. Viên Viện và mấy hỏi thêm mấy câu, thấy sơ hở gì nên cũng tin, còn mừng cho Diệp Mai.
Đi ăn cơm, Lôi Âm : "Sao tớ cứ thấy là lạ ở nhỉ?"
Ngọc Khê: "Mỗi lựa chọn riêng, Diệp Mai học, chọn cái gì chúng đều quyền quản."
Lôi Âm thở dài: " , chúng cho cùng đều là ngoài, thế đạo chỉ mới chịu trách nhiệm cho thôi."
Ngọc Khê nhướng mày, Lôi Âm cũng lúc sâu sắc gớm. Cũng , hai họ quanh năm tiếp xúc với quần áo. Diệp Mai quần áo mới, áo khoác bình thường nhưng tốn ít tiền .
Thật sự mục đích gì mà giúp đỡ thì tuyệt đối sẽ tặng đồ quý giá như . Ngọc Khê mặc kệ, m.á.u lạnh, mà là Diệp Mai thành niên, cô năng lực chịu trách nhiệm cho hành vi của .
Ngọc Khê gặp Hách Phong, kể tình hình của Diệp Mai.
Hách Phong xua tay: "Vậy thì mặc kệ, chúng chuyện bài tập hè của con."
Ngọc Khê trộm nuốt nước miếng, biểu cảm sư phụ nghiêm túc quá: "Vâng ạ."
Hách Phong hiển nhiên hài lòng với bài tập của Ngọc Khê: "Thầy con bận, nhưng bận là lý do. Bài tập con đều thành, nhưng rõ ràng hai cuốn sách để tâm, cảm tưởng sâu sắc, về ."
Ngọc Khê cúi đầu: "Vâng ạ."
Hách Phong chuyển chủ đề: "Tuy nhiên, hai cuốn cảm tưởng tồi."
Ngọc Khê hiểu rõ, là do cô từng trải nghiệm thực tế.
Hách Phong đưa bài cảm tưởng chính ông cho Ngọc Khê: "Về kỹ , phân tích xem kém ở chỗ nào."
Ngọc Khê chỉ liếc qua một cái, cẩn thận nâng niu. Văn phong của cô so với sư phụ đúng là học sinh tiểu học: "Cháu về nhất định sẽ kỹ ạ."
Hách Phong gật đầu: "Về , lát nữa đến giờ lên lớp ."
Ánh Trăng Dẫn Lối
"Vâng."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nhung-nam-thang-tuoi-dep-o-thap-nien/chuong-209-cam-tuong.html.]
Ngọc Khê trở phòng học, Lôi Âm thấy Ngọc Khê ôm về quyển vở dày cộp: "Chủ nhiệm thật sự coi là nối nghiệp đấy , bài tập mới xong giao thêm?"
Ngọc Khê giải thích: "Không bài tập, đây là cảm tưởng sư phụ , bảo tớ tìm chỗ thiếu sót của ."
Lôi Âm nhẹ nhàng huých tay Ngọc Khê: "Cậu thật sự suy xét thử một câu chuyện xem? Tớ cảm thấy thể ."
Ngọc Khê lắc đầu: "Chưa chuẩn kỹ, tớ sẽ ."
"Thôi . Hà Duệ thi đấu, lọt top 20, hội trường xem thi đấu, ?"
Ngọc Khê tính ngày: "Đi, đương nhiên ."
Viên Viện sán gần: "Tiểu Khê, các định thế?"
Ngọc Khê chuyện thi đấu, mắt Viên Viện sáng rực: "Cậu thừa vé cửa , cho tớ ké với!"
Ngọc Khê trong tay đúng là . Ban tổ chức đưa cho Hà Duệ tổng cộng mười vé, đưa Chu Tuấn một vé (Chu Tuấn mẫu cho Hà Duệ), còn một vé cho Vệ Dao, còn tám vé.
phòng ký túc ít , Viên Viện mở miệng, đều cô . Việc xử lý khéo là đắc tội khác.
Ngọc Khê tính toán vé trong lòng. Cô giữ một vé cho chị họ và Hoàng Lượng, trừ cô và Lôi Âm , chỉ còn bốn vé.
Viên Viện thấy Ngọc Khê chần chừ, lỗ mãng, vội chữa cháy: "Tớ cũng chỉ thôi, vé nhất định nhiều , tớ sai , lòng bàn tay mu bàn tay đều là thịt, khó xử."
Ngọc Khê . Viên Viện đúng là tinh ranh, lời , bạn cùng phòng đều ngại ngùng, đây là tạo bậc thang cho cô xuống. " là tớ nhiều vé, chỉ còn bốn cái. Cậu xem, ai cũng đều , thế , môn Tiếng Anh bài kiểm tra nhỏ, dùng thành tích để chuyện ?"
Mắt Viên Viện sáng lên: "Cách , cảm ơn Tiểu Khê."
Ngày hôm kết quả, ngoại trừ Diệp Mai đến, Viên Viện cùng Tiết Đình và hai bạn nữa .
Vì chuyện vé cửa, Ngọc Khê phát hiện cô và Lôi Âm nhận sự hoan nghênh từng trong phòng ký túc. Ăn cơm còn là Ngọc Khê và Lôi Âm lẻ nữa, Viên Viện và mấy bạn cũng cùng.
Ngược từ lúc khai giảng đến giờ, Diệp Mai do chột thế nào mà càng ngày càng xa cách , mỗi ngày đều lủi thủi một .
Sinh viên năm nhất còn đang quân sự. Ngọc Khê nghỉ, học kỳ mới cô bận quá nên tính để thư thư một thời gian mới đăng ký lớp tiếng Anh.
Cho nên thứ bảy chủ nhật cần học thêm, kể cũng căng thẳng lắm.
Cuối tuần đầu tiên, Ngọc Thanh quân sự về, Ngọc Khê gặp cũng . Ngọc Thanh quân sự ở trường mà đến khu quân sự chuyên biệt, sang chảnh.
Ngọc Khê ngược nhớ thương Lôi Tiếu. Hai ngày đầu Lôi Tiếu học ngoại trú, tối Ngọc Khê thể gặp ở cửa hàng, vì việc học nên chuyển sang nội trú.
Thứ sáu tan học, Ngọc Khê và Lôi Âm tách , cô đến trường Lôi Tiếu kiểm tra đột xuất. Chờ tan học trường, Ngọc Khê đến lớp thì chậm một bước, Lôi Tiếu về ký túc xá, hỏi bạn học mới tìm phòng.
Ngọc Khê là nữ, cô quản lý bắt đăng ký mới cho lên lầu. Lôi Tiếu học cấp 3, nhà lầu đều là mới xây, tiện nghi tồi.
Phòng ngủ của em so với ký túc xá đại học của Ngọc Khê còn hơn nhiều.
Hôm nay nghỉ, các cô gái trong phòng đều đeo cặp sách ngoài, dân bản địa đều về nhà.
Ngọc Khê nhanh tìm phòng của Lôi Tiếu. Cửa phòng đóng kín. Ngọc Khê định giơ tay gõ cửa thì thấy bên trong tiếng động, cô ghé tai cửa ngóng.
Cửa phòng cách âm, âm thanh bên trong rõ mồn một. Có ít , Ngọc Khê khả năng nhận diện giọng , đếm thầm trong lòng, bên trong ít nhất bốn mở miệng.
Sắc mặt Ngọc Khê ngày càng khó coi, trong lòng càng thêm lo lắng cho Lôi Tiếu. Cô thẳng , khách khí tung một cước đá văng cửa.
Tất cả trong phòng đều cửa.