Những Năm Tháng Tươi Đẹp Ở Thập Niên - Chương 181: Trương Hằng
Cập nhật lúc: 2025-12-16 03:44:23
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Người là Diệp Mai!
Ngọc Khê nên gì. Nhìn biểu cảm của Diệp Mai, vẻ như cô nghĩ Ngọc Khê cố ý.
Diệp Mai dậy, quần ướt sũng, trừng mắt Ngọc Khê một cái đầy căm hận, dựng thùng nước lên, vắt khô giẻ lau, xách thùng nước bỏ thẳng.
Ngọc Khê định giúp mấy đều né tránh. Mãi đến khi Diệp Mai khuất, lông mày cô vẫn giãn .
Hiểu lầm của Diệp Mai đối với cô ngày càng lớn. Với để bụng chuyện vụn vặt như , cô cũng chẳng còn cách nào khác.
Ngọc Khê nhanh chóng mượn đủ sách, gặp Diệp Mai nữa.
Trở cửa hàng, cô thấy Hoàng Lượng: "Hiếm khi thấy ở cửa hàng ban ngày nhỉ."
Hoàng Lượng uống , quạt điện: "Anh cũng từ đoàn phim về, ít tin tức về bên đối diện."
Ngọc Khê xuống uống : "Đối diện sắp đóng cửa ?"
Hoàng Lượng: "....... Không , đối diện nhận một đơn thầu khoán, hợp đồng trị giá 30 vạn."
"Điều kiện chắc chắn hà khắc đúng !"
Hoàng Lượng hả hê: "Một xu cũng trả , chờ giao quần áo xong mới thanh toán. Nếu chỗ nào đạt chuẩn thì hoãn thanh toán . Đơn hàng đủ cho các bà tiếng Mán."
"Các bà thấy chúng gì thì cũng theo cái đó. Cho thuê quần áo thỏa mãn tham vọng nên cũng thầu khoán. Đơn hàng rút bài học thì các bà sẽ sa lầy, xem ngày đóng cửa còn xa nữa."
Hoàng Lượng: " thế, cứ tưởng tiền là ngon, trong nghề nhiều mánh khóe lắm. Nếu đối diện đóng cửa thì bên đầu tư truy cứu trách nhiệm ? Anh tò mò c.h.ế.t , rốt cuộc là ai đầu tư thế nhỉ?"
"Em cũng tò mò, đúng là tiền để đốt, đầu tư cho ăn."
Hoàng Lượng thảnh thơi nhấp ngụm : " , còn chuyện Lý Miêu Miêu nữa. Lý Miêu Miêu cũng nhận quảng cáo , quảng cáo áo ngực, do Vương Điềm Điềm giới thiệu."
Ánh Trăng Dẫn Lối
Ngọc Khê trầm mặc một lát: "Lý Miêu Miêu đúng là nổi tiếng đến điên ."
Hoàng Lượng: "Đừng tư tưởng cởi mở hơn nhiều, phim ảnh Hồng Kông cũng tác động nhỏ đến thị trường, nhưng tư tưởng trong nước vẫn còn bảo thủ. Quảng cáo nội y thể chấp nhận, nhưng đó là loại kín đáo. Chứ quảng cáo áo n.g.ự.c thì may năm sáu năm nữa mới dễ chấp nhận hơn, giờ thì khó."
Ngọc Khê sống lâu hơn vài năm nên hiểu rõ hơn Hoàng Lượng. Năm đó quảng cáo áo n.g.ự.c gây chấn động lắm, nhất là tạo dáng, dù che những bộ phận quan trọng thì vẫn chỉ trỏ.
Trước dùng quảng cáo áo n.g.ự.c nước ngoài, năm nay các hãng trong nước cũng thử nghiệm nhưng mời nổi nữ Hồng Kông, đành tìm trong đại lục.
Tư tưởng trong nước còn bảo thủ, chút tiếng tăm đều chụp, chỉ thể trả giá cao để tìm .
Cô quên mất tìm là ai, nhưng điều khiến cô ấn tượng sâu sắc là vì quảng cáo mà cô gái đó chịu nổi búa rìu dư luận, nhà cũng cảm thấy mất mặt nên từ mặt, cuối cùng cô gái tự sát nên mới lên báo.
Ngọc Khê nhịn nghĩ, Lý Miêu Miêu chịu đựng nổi !
Hai ngày , mà ông cụ Niên tìm cho Ngọc Khê tới. Ông cụ Niên : "Ông cũng chút tư tâm. Nha đầu, đừng Trương Hằng mất một bàn tay, nhưng bản lĩnh hề mai một, dạy cháu thì dư sức. Ông nghĩ mời cũng là giúp đỡ một chút. Cậu nhóc khổ, nếu cháu thấy thì xem giữ việc . Cậu tuy mất một tay nhưng sức khỏe vẫn còn ."
Ngọc Khê tin tưởng mắt của ông cụ. Người ông cụ đề cử chắc chắn tồi. Còn về chuyện tư tâm, Ngọc Khê hề thấy , ngược còn kính nể ông cụ vì nghĩ cho tàn tật, tấm lòng thật vĩ đại.
"Ông Niên, ông thì cháu cũng sẽ mời chú . Ông yên tâm, cháu sẽ sắp xếp thỏa."
"Được, , ông mặt cảm ơn cháu."
Trương Hằng đợi ông cụ Niên mới thẳng : " sẽ việc xứng đáng với tiền lương, sẽ nương tay ."
"Nếu chú là nương tay thì ông Niên cũng sẽ giới thiệu chú đến đây. Tình hình của chú cháu . Ban ngày chú dạy chúng cháu võ phòng , buổi tối trông cửa hàng. Chú thể đưa con đến đây ở, bên thể dọn một phòng. Chúng ký hợp đồng, chú là nhân viên chính thức, lương mỗi tháng 500. Chờ chúng cháu học xong, cháu sẽ sắp xếp vị trí cho chú."
Trương Hằng vô cùng cảm kích ông cụ Niên. Nếu ông cụ, vẫn còn đang bốc vác ở bến tàu, một tháng kiếm chẳng bao nhiêu, tiền thuê nhà, tiền nuôi con, chẳng để đồng nào, con học cũng khó: "Cảm ơn cô."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nhung-nam-thang-tuoi-dep-o-thap-nien/chuong-181-truong-hang.html.]
Ngọc Khê : "Không cần cảm ơn ạ. Nếu chú bản lĩnh thực sự thì ông Niên cũng sẽ giới thiệu chú đến đây."
Trương Hằng cam đoan: "Sau sẽ nỗ lực việc."
"Vâng, chú về nhà trọ thu dọn đồ đạc đón con đến đây ạ."
Trương Hằng: "Được."
Chu Linh Linh đợi mới tới hỏi: "Tay em?"
Ngọc Khê gật đầu: "Bị thương tay trái, do nhiễm trùng nên cắt bỏ, thành tàn tật. Người vợ ở quê chê chồng tàn tật nên trộm hết tiền, bỏ đứa con năm tuổi cho bỏ trốn."
Chu Linh Linh đồng cảm: "Chị đoán chắc chẳng hành lý gì , để chị sang tiệm bên cạnh xem ."
"Vâng, em với Mợ Hai dọn phòng ."
Chu Đại Nữu thích trẻ con, nhất là trẻ con hiểu chuyện. Cậu nhóc năm tuổi tên Trương Tuyên, cứ lăng xăng giúp đỡ những việc trong khả năng.
Chu Đại Nữu thấy hai cha con hành lý đơn sơ, một cái chăn đủ đắp bèn về nhà lấy thêm một cái mang sang.
Trương Hằng căn phòng lớn nhưng sạch sẽ ngăn nắp, chân thành với Ngọc Khê: "Cảm ơn cô."
Ngọc Khê cầm hợp đồng: "Việc cần xong , ký hợp đồng . Cháu thấy hai cha con cần sắm sửa nhiều thứ, thế , cháu ứng cho chú một tháng lương."
Trương Hằng há miệng định từ chối nhưng thực sự tiền, còn ăn uống, thể ngửa tay xin tiền ông cụ Niên mãi : "Được."
Hợp đồng của Ngọc Khê vấn đề gì. Ký xong, Chu Linh Linh đưa tiền cho Trương Hằng.
Chu Linh Linh : "Ngày mai bắt đầu việc chính thức, chú cứ đưa con dạo quanh đây cho quen ."
"Vâng."
Ngọc Khê tiếp lời: "Tổng cộng năm học. Ba đứa chúng cháu, còn một hôm nay mặt, còn là em trai cháu. Mấy đứa cháu chỉ thể dành thời gian buổi chiều để tập luyện, thời gian còn chú thể giúp chuyển quần áo kho."
Trương Hằng: "Được."
Ngọc Khê tiếp: "Vậy , chú cứ việc riêng ạ."
"Được."
Trong viện thêm trẻ con, tiếng rộn ràng hơn hẳn. Cậu nhóc chỉ cao bằng cái chổi nhưng vẫn cầm chổi quét sân giúp Chu Đại Nữu.
Mỗi khi Ngọc Khê và tập luyện xong, bé chạy đưa nước, hiểu chuyện đến mức khiến đau lòng.
Lần đầu tiên tập luyện, Ngọc Khê và Lôi Âm đối phó nhẹ nhàng, còn Hoàng Lượng thì như sắp c.h.ế.t: "Anh thật hiểu, tại cũng tập theo? Anh cần phòng !"
Ngọc Khê: "Bởi vì em phát hiện tiềm năng trở thành cao thủ, em coi trọng ."
Hoàng Lượng: "....... Có thể cho một lý do đáng tin cậy hơn ?"
Ngọc Khê : "Đây là phúc lợi dành cho cổ đông, cũng là cổ đông mà."
Hoàng Lượng: "........"
Anh đột nhiên cảm thấy, lý do đáng tin cậy còn lọt tai hơn.
Hà Tình hớt hải chạy : "Mẹ ơi, bác cả về nhà bắt Tiếu Tiếu ."