Những Năm Tháng Tươi Đẹp Ở Thập Niên - Chương 180: Danh sách sách
Cập nhật lúc: 2025-12-16 03:44:22
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/805iDnuGEr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lý Miêu Miêu gốc cây to ngoài cửa, thấy giọng Lôi Âm liền giẫm giày cao gót uốn éo tới: "Ngọc Khê, thể chuyện với cô ?"
Ngọc Khê mặt lạnh tanh: " với cô chẳng gì để cả."
Lý Miêu Miêu nắm chặt vạt áo: " cần cô giúp, nể tình đồng hương, giúp với, chỉ cô mới giúp thôi."
Ngọc Khê: "Lý Miêu Miêu, mỗi tự chịu trách nhiệm cho cuộc đời . Cô sống thế nào , cũng sẽ giúp."
Mặt Lý Miêu Miêu trắng bệch. Cô đổi hiện trạng, quảng cáo là cơ hội duy nhất của cô . Cô mượn quảng cáo để nhiều đến hơn, trở thành diễn viên thực thụ chứ diễn viên quần chúng chạy vặt.
Cô coi Lữ Ngọc Khê là cơ hội cuối cùng, vươn tay định túm lấy Lữ Ngọc Khê.
Đáng tiếc Ngọc Khê luyện võ, phản ứng cực nhanh, né sang một bên khiến Lý Miêu Miêu vồ hụt.
Ngọc Khê kéo Lôi Âm nhanh chóng sân.
Lý Miêu Miêu nhân viên bảo vệ ở cửa, dậm chân thình thịch, sự u ám trong lòng trỗi dậy. Tại ai giúp cô ? Cô đủ đáng thương , tại ai chịu giúp?
Bọn họ chỉ cần đưa tay là thể giúp cô , rõ ràng là một hành động đơn giản, tại giúp!
Nửa giờ , Lôi Âm ngoài một chuyến, nhanh : "Lý Miêu Miêu Vương Điềm Điềm kéo ."
Ngọc Khê đặt cuốn sổ thiết kế của Hà Duệ xuống: "Vương Điềm Điềm đưa ?"
"Ừ, cũng Vương Điềm Điềm gì mà hai . Hai đó tụ với thì chẳng chuyện gì ."
Ngọc Khê cũng nên gì: "Mấy coi như là tụ họp đủ cả ."
Lôi Âm: "....... Thật là!"
Ngọc Khê: "Tớ xem ba bọn họ thể bày trò trống gì."
Bốn giờ chiều Hoàng Lượng mới về, biểu cảm như gặp ma. Ngọc Khê hỏi: "Anh gặp Lý Miêu Miêu và Vương Điềm Điềm ?"
Hoàng Lượng: "Xem em ."
"Biết . Anh chuyện với Chu Tuấn thế nào?"
Hoàng Lượng xuống : "Chúng lầm , Chu Tuấn coi trọng chúng . Cậu sẽ ký hợp đồng với công ty khác, sẽ đợi công ty của chúng thành lập. Còn nếu chúng yên tâm khi giao tài nguyên thì thể ký hợp đồng ."
Ngọc Khê: "Nếu ký hợp đồng thì tìm chuyên trách phụ trách , thể lúc nào cũng để chạy vạy . mở công ty quản lý lúc thời cơ chín muồi."
Hoàng Lượng ngẫm nghĩ: "Vẫn là do công ty đủ lớn mạnh, tài nguyên còn thiếu hụt."
Chu Linh Linh tới, đề nghị: "Trước mắt cứ thế , chúng tài nguyên thì đưa cho Chu Tuấn , đó ăn hoa hồng. Chờ công ty thành lập hãy ký hợp đồng chính thức. Như lúc tài nguyên thì bận, lúc thì Chu Tuấn cũng thể tự xoay sở."
Hoàng Lượng: "Cũng chỉ thể thế ."
Ngọc Khê suy nghĩ một chút: "Coi như đây là giai đoạn bồi dưỡng ban đầu. Mấy chúng thấy tiềm năng đều thể thử xem, nếu họ đồng ý thì chúng bồi dưỡng, đồng ý thì chúng cũng ép buộc."
Hoàng Lượng: "Được, việc giao cho ."
Hai ngày trôi qua nhanh. Ngọc Khê đưa nhà đến nhà họ Hách, nhà họ Hách cũng đến khá đông.
Ông cụ Niên vì giữ thể diện cho Ngọc Khê nên cũng tới.
Ngọc Khê hiểu, nếu tầng quan hệ với ông cụ Niên, nhà họ Hách sẽ đến đông đủ như .
Bà nội Lữ cả đời từng sợ ai, đầu tiên chuyện giữ âm lượng ở mức bình thường.
Ngọc Khê thấy bà nội tự nhiên bèn đỡ bà qua .
Ánh Trăng Dẫn Lối
Cô cả Lữ cũng chút ngơ ngác, nhưng cũng là từng trải nên vẫn .
Trịnh Cầm thể hiện xuất sắc. Rõ ràng từng xa nhà, nhưng khí chất bà thì thường so .
Mới một lúc trò chuyện rôm rả với phụ nữ nhà họ Hách.
Ngọc Khê khâm phục vô cùng. Năm đó nếu Trịnh Mậu Nhiên đưa kế cùng, kế sớm thế Trịnh Mậu Nhiên .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nhung-nam-thang-tuoi-dep-o-thap-nien/chuong-180-danh-sach-sach.html.]
Hôm nay mang trẻ con theo, Chu Linh Linh đưa đến cửa hàng.
Hai nhà trò chuyện quen một chút, đến giờ lành thì tiến hành bái sư đúng giờ.
Lần bái sư chú trọng nghi thức rườm rà, Ngọc Khê chỉ cần dâng là .
Hách Phong chuẩn quà gặp mặt, bao lì xì, trang sức cho con gái, mà đưa cho Ngọc Khê một tờ giấy ghi chi chít tên sách.
Ngọc Khê: "......."
Quả nhiên, cô nên mong chờ quà gặp mặt gì.
Ông cụ Hách cũng ngẩn , nhà họ Hách mất một lúc lâu mới hồn.
Hách Phong cảm thấy đủ chấn động, mở miệng : "Đây là những sách cần học trong kỳ nghỉ hè. Trước khi khai giảng xong hết và cảm nhận nộp cho ."
Ngọc Khê: "........ Vâng, thưa sư phụ."
Người nhà họ Hách cảm thấy họ thực sự lo xa. Ban đầu họ tưởng cô bé tâm cơ sâu, đó là cháu dâu của ông Niên thì nghĩ sai , nên mới cố ý về gặp mặt.
bây giờ, nhà họ Hách thấy thương cảm cho cô bé. Nhận ai sư phụ nhận, cứ nhất định nhận Hách Phong.
Hiện tại chỉ lo cô bé đừng Hách Phong dọa chạy mất.
Vì suy nghĩ nên lúc ăn cơm, họ đối xử với nhà Ngọc Khê đặc biệt nhiệt tình.
Về đến nhà, bà nội Lữ : "Người nhà họ Hách cũng , nhiệt tình, vẻ cao ngạo."
Ông nội Lữ gật đầu: " thế, ông cụ Hách còn tự rót rượu cho , lúc suýt thì phịch xuống đất."
"Nhìn cái tiền đồ của ông kìa!"
Ông nội Lữ phản bác: "Bà nó ơi, đừng ch.ó chê mèo lắm lông, bà cũng khá hơn , im thin thít dám động đậy."
Bà nội Lữ nhe răng: "Thế cũng hơn ông."
Ngọc Khê thấy , , hai ông bà bắt đầu đấu khẩu .
Cô cả Lữ xót cháu gái: "Sư phụ kiểu gì thế , một lúc giao bao nhiêu bài tập như , thế thì nhận."
Ngọc Khê nghĩ đến danh sách sách cũng đau đầu, nhưng vì sớm ngày thành tài, cô liều mạng, còn khuyên cô cả Lữ: "Sư phụ là cho con thôi ạ. Con còn quá trẻ, vốn sống, chỉ thể nhiều sách, nhiều bài văn sâu sắc để chiêm nghiệm."
Trịnh Cầm tiếp lời: "Chị cả, bây giờ Tiểu Khê càng nỗ lực thì thành tựu của con bé càng cao, chị đừng lo lắng."
Cô cả Lữ với Ngọc Khê: "Cô cả giúp gì khác cho con, chỉ thể ngày nào cũng nấu món ngon cho con ăn, đúng , tẩm bổ cho não nhiều ."
Ngọc Khê : "Vâng ạ."
Ngọc Khê nhận sư phụ, bà nội và kế cũng về nhà. Cô đưa Ngọc Chi mua nhiều đồ ăn, mua cặp sách và văn phòng phẩm mới cho em, cuối cùng còn mua quần áo cho ba.
Sắp xếp xong xuôi, cộng thêm đồ cô cả Lữ chuẩn , hẳn hai va li hành lý lớn.
Ngọc Khê đưa tàu hỏa. Cô cả Lữ xoa tóc cháu gái: "Đừng buồn, nghỉ đông là về ."
"Vâng, cô cả, con thư viện đây ạ."
"Được, cô về đây."
Ngọc Khê cầm danh sách sách, thẻ mượn thư . Mỗi chỉ mượn năm cuốn, Ngọc Khê chọn sách theo phân loại.
Thư viện lớn, mượn sách ít. Ngọc Khê nhanh chóng tìm cuốn thứ nhất, tìm cuốn thứ hai, chú ý phía nên va đang quét dọn vệ sinh, vội : "Xin ."
Ngọc Khê đưa tay định đỡ đó dậy, nhân viên vệ sinh đội mũ gạt phắt tay Ngọc Khê , đau đến mức cô rụt tay .
Ngọc Khê thấy quần áo cô gái ướt, chân thành xin nữa: "Thật sự xin , cố ý."
Cô gái vẫn luôn cúi đầu, đeo khẩu trang, ngẩng đầu lên với ánh mắt lóe lên sự phẫn nộ.
Ngọc Khê nhận cô gái đó.