Sau khi nữ quỷ Thường Quân bỏ trộn vội vàng chạy theo, ả gào thét điên cuồng:
- Quay đây. Người thoát . AAAAAAAAAAAA
Thường Quân nấp một mô đất cao thở dốc, lấy tay bịt vết thương cổ. Chết tiệt, cô còn quên luôn xin vòng phép chỗ Bình Nguyên, bảo đưa thế giới của ả. Tiếng gào rú ngày càng đến gần, cô bây giờ chạy trốn cũng trốn đằng nào. Như một động lực mạnh mẽ nào đó. Thường Quân phắt dậy, thằng nữ quỷ hét to:
- Cô giỏi thì đừng bày mấy cái trò dọa nạt ném đá giấu tay nữa. Thật là tiểu nhân, dám mà dám chịu.
Nữ quỷ thấy cô thì há miệng man rợ chạy lấy tay bóp cổ. Hàm răng nhoặn hoắt há to định ngoặm cổ cô, Thường Quân vội nhét hòn đát rong tay nhét miệng cô . Phát cắt đá khiến ả giật buông tay khiến Thương Quân phịch xuống đất. Ả căm phẫn định bóp cổ nữa:
- Miên Tỳ, cô đừng tưởng chúng cô là ai. Cô định giả Chi Chi để đánh lạc hướng chúng ư? Thật là lố bịch, dám dám nhận còn mấy trò bì ổi . Cho dù cô giết chết thì Bình Nguyên cũng sẽ tha cho cô .
- Mày im , tao là Chi Chi, cái công ty khốn nạn đó ép chết tao, tao khiến cho tất cả chúng mày đều sẽ chết trong đau đớn.
- Cô định mượn xác của để giết ư, cô quả là cao tay. nếu cô tiếp tục theo lời , để lợi dụng thì hồn phách của cô sẽ mãi mãi thể siêu thoát đầu thai, mãi mãi sống trong sự oán hận lối thoát.
- Tao mượn mày dạy tao đạo lý, tao chỉ cần bọn chúng chết, đền mạng.
Thường Quân thể nào chuyện đạo lý với những thành phần , giờ thoát chỉ thể tìm cách thoát khỏi nơi hoặc khiến nữ quỷ buộc phá bỏ kết giới của ả. Thường Quân bực bội, vốn dĩ việc chẳng hề liên quan đến cô mà cứ theo ám cô như con nợ:
- Rồi chúng thì liên quan gì đến cô, các cô chết là do và bạn của . Oan đầu nợ chủ, cô cứ ám theo chúng thế, gì cô, mắc nợ gì các - Thường Quân bức bội gần như hét lên, lao thẳng túm tóc nữ quỷ. Nữ quỷ chuẩn Thường Quân xô ngã xuống đánh cho túi bụi.
Bình Nguyên đồng hồ 8 giờ tối nhưng thấy tin nhắn thông báo từ Thường Quân, khi cô về dặn nếu về đến nhà thì nhắn báo . Thế nhưng tin nhắn gửi gần 1 tiếng hề thấy hồi âm. Anh bấm gọi cho cô thì máy thuê bao, tìm máy của Ngọc Lan:
- Alo, thầy ạ.- Đầu bên Ngọc Lan bắt máy
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nhung-chuyen-quai-di-tap-4-van-phong-ma-am/chuong-10.html.]
- Thường Quân về phòng . Em từ chỗ về lúc hơn 6 giờ nhưng gọi điện thì máy thuê bao.
- Dạ ạ, em thấy bạn về phòng.- Ngọc Lan giọng lo lắng- Để em gọi hỏi Gia Phúc và Khánh Linh xem .
Ruột gan Bình Nguyên như lửa dốt, vội chạy bến xe buýt, đến nơi thì thấy cuộc gọi từ Ngọc Lan:
- Ngọc Lan, em tin tức gì ?
- Cả Gia Phúc và Khánh Linh đều gặp Thường Quân, cũng liên lạc với .- Ngọc Lan lo lắng .
Bến xe buýt Bình Nguyên cảm thấy gì đó là lạ, gì đó khác biệt so với ngày thường. Anh vội dùng pháp mở con mắt thứ ba của để soi rõ. Đã lâu mở con mắt thứ ba, sư phụ cũng dặn nếu trong tình huống khẩn cấp thì tuyệt đối nên mở vì căn nguyên tu luyện tới, dễ dẫn đến hao tổn nguyên khí, khi còn mất mạng.
Lúc Bình Nguyên tìm Thường Quân, chỉ thấy cô tả tơi, quần áo rách rưới, còn nữ quỷ cũng một góc tả tơi kém, miệng ả còn rên rỉ đau đớn. Bình Nguyên vội chú trói lấy nữ quỷ kéo dài thời gian để họ thoát ngoài. Anh đỡ Thường Quân dậy, cô thấy thì như chết đuối vớt cọc. Mừng rơi nước mắt:
- Anh đến . Giờ để ngoài.
- Đi , nào dựa . – Anh dìu cô một đoạn thì dùng pháp mở một cánh cửa, vội đẩy cô bước qua, phía tiếng la hét của nữ quỷ vẫn ngớt.
Họ trở bến xe buýt, Bình Nguyên hao tổn nguyên khí mặt mày nhợt nhạt, thở dốc, còn Thường Quân thì máu me quần áo tả tơi rách rưới, Nhìn bọn họ cứ như đến từ thế giới khác, ai qua cũng xì xào. Hai dựa khu trọ của Bình Nguyên. Vừa phòng khụy ngã ngay nền nhà, Thường Quân hoảng loạn đỡ lên ghế xô pha trong phòng khách, cô lấy khăn ướt ấm lau mặt cho , đó pha một cốc sữa nóng.
- Có cần gọi điện cho sư phụ ?- cô hỏi
- Không cần , nghỉ ngơi mấy hôm là , mà em cũng gan thật, còn đánh với cô nữa- Anh bật cô.
- Không thì , chả nhẽ để ả bóp cổ hút máu đến chết. Thật may còn đợi đến lúc tới cứu, thì cũng bụng ả .