Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Nhật Ký Sủng Vợ Của Đạo Diễn Thẩm - Chương 91: Nhật Ký Sủng Vợ Của Đạo Diễn Thẩm

Cập nhật lúc: 2025-07-03 03:41:17
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Lần này em về bao lâu?”

“Hơn hai tháng.” Giản Vũ Nùng cười nói, “Nhưng nếu như anh làm tốt thân phận chủ nhà, em có thể ở lâu thêm một chút.”

Du Hoán cong môi, cặp mắt đào hoa hàm chứa ý cười rõ ràng, “Trong thời gian này anh sẽ liên tục quay phim ở bên này, muốn chơi gì muốn ăn gì cứ gọi điện thoại cho anh.”

“Thật hả, vậy thì tốt quá, chờ chân của Du Vãn tốt rồi thì em sẽ quấy rầy anh.”

“Không thành vấn đề, hai người có thể đến đoàn phim chơi.” Minh Trình nói tiếp.

Giản Vũ Nùng hừ hừ, “Đoàn phim có gì chơi, không thú vị.”

Minh Trình không nghĩ tới Giản Vũ Nùng trở mặt nhanh như vậy, nhưng anh ta cũng không để ý, bình thường khuôn mặt trẻ con này của anh ta đều khiến các cô gái yêu thích, anh ta tự mình cho rằng Giản Vũ Nùng cũng sẽ không thực sự ghét anh ta.

“Vũ Nùng em vẫn là sinh viên, chỗ nào giống với du học sinh chứ?”

“Du ca, thịt bò này thật là cay.” Giản Vũ Nùng hoàn toàn xem nhẹ Minh Trình, “Em phải uống nước, em phải uống nước.”

“Cay sao, có phải quá lâu em chưa ăn cay rồi không?” Du Hoán gắp một miếng.

Du Vãn liếc mắt nhìn Giản Vũ Nùng, “Làm sao có thể, mỗi ngày ăn Lão đàn toan thái cũng không thấy kêu cay!”

“Chú ý chú ý, không phải là mỗi ngày.” Giản Vũ Nùng đứng lên, đi vào phòng bếp tìm nước uống.

Minh Trình nghi hoặc nhìn bóng lưng của Giản Vũ Nùng, “Hoán ca, cô ấy không thích em sao?”

Du Hoán nhíu mày, “Cậu cảm thấy?”

“Em nói chuyện với cô ấy nhưng cô ấy đều không phản ứng.” Minh Trình chống cằm, “Em rất khiến người khác chán ghét sao?”

“Không khéo.” Du Hoán tùy ý gắp đồ ăn, “Chỉ riêng cậu có thể khiến nó chán ghét.”

Ăn cơm xong Du Hoán nói vài câu liền rời đi, Giản Vũ Nùng giúp Du Vãn vệ sinh cá nhân một chút, sau đó cũng đi tắm rửa, hai người nằm trên cùng một cái giường.

Từ nhỏ đến lớn, hai người các cô ngủ chung với nhau vô số lần, sau này Giản Vũ Nùng xuất ngoại đi du học, thời gian hai người ở chung với nhau ít đi, nhưng cái này cũng không ảnh hưởng đến quan hệ của hai người.

Các cô khi còn bé cũng như vậy, nằm ổ trong chăn lặng lẽ nói chuyện.

“Du Vãn, mày với Thẩm đạo đến bước kia chưa, hai người… ừ, cái đó đó?” Giản Vũ Nùng lại phát huy tiềm chất bát quái của mình, Du Vãn liếc cô ấy một cái, “Mày nói xem, ở cùng một chỗ chưa lâu, hơn nữa vừa mới hẹn hò, mày nghĩ bọn tao đã làm gì.”

Giản Vũ Nùng bày tỏ không tin, “Ai biết được, trước kia hai người chưa ở cùng một chỗ với nhau không phải mày cũng nói cho tao biết hai người bọn mày đã “đánh nhau” à, hành động mãi mãi đi trước quan hệ, lỡ đâu hai người lau s.ú.n.g cướp cò rồi thì sao.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nhat-ky-sung-vo-cua-dao-dien-tham/chuong-91-nhat-ky-sung-vo-cua-dao-dien-tham.html.]

Du Vãn ho khụ một tiếng, hình ảnh kia không ngừng chạy trong đầu cô, “Câm miệng, câm miệng, còn nói nữa thì tao chảy m.á.u mũi mất, vóc dáng của Thẩm đạo nhà tao quá tốt, chịu không nổi chịu không nổi.”

Mê Truyện Dịch

Giản Vũ Nùng, “Mày làm sao biết vóc người Thẩm đạo quá tốt?”

“À, đúng là chưa có nhìn qua, nhưng tay tao có sờ qua.”

Giản Vũ Nùng, “…”

“Mày cũng đừng có bát quái về tao nữa được không, tự mình tìm một người đàn ông mà chơi đi.”

“Mày nói tìm là tìm được ngay à, ánh mắt của tao rất cao!” Giản Vũ Nùng nói xong thở dài, “Mày đừng nói nữa, gần đây mỗi ngày mẹ tao đều ép buộc tao, còn nói lần này tao về phải đi xem mắt, trời ạ, tao còn chưa già như vậy!”

“Ha ha, mày đi xem mắt, hình ảnh kia đúng là rất đẹp đấy.” Du Vãn điều chỉnh tư thế một chút, sau đó chăm chú hỏi, “Nùng Nùng, nói ra mỗi ngày mày đều ngắm soái ca này rồi lại ngắm soái ca kia, thế sao cũng không thấy mày nói với tao thực sự mày thích ai?”

Giản Vũ Nùng ngẩn người, “Tao, tao thích rất nhiều người.”

“Giản Vũ Nùng, tao nghiêm túc đấy, mày đừng nói đùa với tao.”

Giản Vũ Nùng duỗi người, “Ai nha, mày bảo một đại hoa tâm như tao đây chỉ được thích một người, cái này có phải quá khó hay không?”

“…”

“Được rồi, ngủ đi ngủ đi, tao bôn ba lâu như vậy, đã sớm mệt muốn c.h.ế.t rồi.”

Du Vãn liếc mắt, “Mặc kệ mày, tao đi tìm Thẩm đạo nhà tao.”

Giản Vũ Nùng đạp một cước lên cái chân không bị thương của Du Vãn, “Cút, không được khoe ân ái.”

Giản Vũ Nùng trở mình, nhắm mắt bắt đầu ngủ.

Làm sao có thể nói với mày người tao thực sự thích là ai? Giản Vũ Nùng không tiếng động thở dài, bởi vì vô vọng, cho nên không đủ dũng khí nói ra.

Du Vãn không biết một người tùy tiện như Giản Vũ Nùng thật sự có người trong lòng, cô đang mở điện thoại di động, tràn đầy vui vẻ nhắn tin cho Thẩm Thanh Châu.

“Anh còn đang bận sao, hay đã nghỉ ngơi rồi?” Cũng sắp mười giờ, Du Vãn cũng không biết rõ tiến trình của đoàn phim ở bên kia.

Năm phút sau, chuông báo tin nhắn vang lên, Du Vãn cầm lên nhìn, “Vừa mới kết thúc công việc.”

“Ồ, anh có mệt không, nghe nói điều kiện bên đó không được tốt, bình thường mọi người ăn cái gì?” Du Vãn bắt đầu hối hận khi viết mấy phân đoạn đó trong tiểu thuyết, không những phải đến Tây bộ quay phim, còn phải đến khu vực cao nguyên để lấy cảnh.

Loading...