Sau lưng thò ra một cánh tay đưa chai xì dầu qua, Du Vãn quay đầu lại chỉ thấy Thẩm Thanh Châu sắc mặt lạnh lùng đứng ở ngay sau cô, “Cô vừa nãy để ở góc kia.”
“Ồ” Du Vãn nhận lấy, “Cảm ơn.”
Thẩm Thanh Châu ừ một tiếng, đứng ở bên cạnh nhìn món ăn trong chảo. Du Vãn nhìn anh vài lần, tiếp tục xào rau.
Một lát sau.
“Này đưa cho tôi chai dầu ô liu.”
“Tôi muốn đường.”
“Này là muối, OK? Ở bên cạnh… Đúng đúng đúng.”
“Cho bao nhiêu?” Thẩm Thanh Châu bình tĩnh nói.
“Một muỗng nhỏ.”
“Như thế này?”
“Nhiều thêm một chút.”
Du Vãn chứng kiến Thẩm đại đạo diễn dáng vẻ thận trọng thả hai muỗng xuống… có chút khôi hài.
Thật ra vừa rồi cô cũng chỉ nhất thời tùy ý nhờ anh giúp nêm gia vị, không nghĩ đến cứ sai sử một chút liền sai sử đến lúc nấu cơm xong. Mà Thẩm đại đạo diễn, dường như cũng không có ý thiếu kiên nhẫn, hình như anh phát hiện sự kiện nấu cơm thật thần kỳ, tròng mắt mở to sáng ngời.
“Được rồi, mang thức ăn lên thôi.” Cuối cùng cũng nấu xong thức ăn, lần này chỉ kịp làm hai món mặn một món canh, có chút giản lược.
Thẩm Thanh Châu ngồi xuống bàn ăn, bắt đầu nghiêm túc ăn cơm. Du Vãn ngồi đối diện chống cằm nhìn anh ăn cơm.
“À đúng rồi, hôm qua tôi đăng weibo có tag tên anh, anh không thấy à?”
Thẩm Thanh Châu nhìn cô một cái, “Không.”
“Vậy anh mau xem đi, tôi nhắc đến anh mà anh không phản ứng, tôi rất mất mặt.” Du Vãn nghiêm túc nói.
“Mất mặt? Có sao?” Vẻ mặt Thẩm Thanh Châu tôi “vẫn luôn là như thế”, khóe miệng Du Vãn hơi co rút, có lẽ trước đó cũng có rất nhiều minh tinh bị Thẩm đại đạo diễn xem nhẹ.
“Nhưng tôi có rất nhiều fan, haizz, bọn họ nhất định là đang giễu cợt tôi rồi.”
“Ừ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nhat-ky-sung-vo-cua-dao-dien-tham/chuong-36-nhat-ky-sung-vo-cua-dao-dien-tham.html.]
“Thẩm đạo, nhớ nha, đừng để tôi mất mặt, hãy xem trọng tấm lòng lương thiện của tôi vì đã nấu cơm cho anh.” Du Vãn mặc dù nói thế, nhưng cũng không trông cậy vào Thẩm Thanh Châu đáp lại cái gì, vua mặt lạnh giới giải trí, danh tiếng này cũng không phải ngẫu nhiên mà có.
Thẩm Thanh Châu ăn cơm xong, Du Vãn liền trở về phòng của mình. Mà sau khi Du Vãn đi, Thẩm Thanh Châu ngồi trên ghế sofa mở lại weibo sau hơn một tháng không cập nhật gì.
Số lượng thông báo cùng tin nhắn nhiều vô cùng, Thẩm Thanh Châu không tìm được Du Vãn, vì vậy đành phải tìm weibo của Vị Vãn, tìm kiếm Vị Vãn liền thấy được weibo có tích V.
Vào trang cá nhân của cô liền thấy bài viết mới nhất, Thẩm Thanh Châu mở bình luận, bình luận đứng đầu chỉ có hai chữ “Đồng tình”, còn có rất nhiều người phổ cập về “Anh” cho cô.
Thẩm Thanh Châu chợt nhíu mày, duỗi ngón tay nhẹ ấn nút chia sẻ, tùy ý lựa chọn một icon đồ ăn kèm theo.
Chia sẻ thành công, Thẩm Thanh Châu nhếch môi cười, gần như có thể đoán được vẻ mặt rạng rỡ của người nào đó.
Du Vãn tắm xong đi ra, mặc đồ ngủ chui vào trong chăn, mở khóa điện thoại, Du Vãn phát hiện có thông báo màu đỏ từ weibo, Du Vãn không chút suy nghĩ liền mở ra, có người bạn chú ý chia sẻ weibo?
Mở weibo ra, Du Vãn sững sờ nhìn tên người chia sẻ, Thẩm Thanh Châu? Thẩm Thanh Châu??!!
Mê Truyện Dịch
Anh thế nhưng thật sự đáp lại? Còn theo dõi cô? Du Vãn cười thật thỏa mãn, xem ra mỹ thực có sức hấp dẫn thật lớn, không ngờ Thẩm đạo lại nể tình như thế.
Du Vãn cười hì hì xem bình luận, bình luận dưới bài chia sẻ của Thẩm Thanh Châu, một đám người ở nơi này muốn nổ tung.
“Vị Vãn là ai?? Ai đến nói cho tôi biết? Sao nam thần của tôi lại chia sẻ.”
“Biên kịch bộ phim mới của Thẩm đạo, còn là tác giả nguyên tác của kịch bản, tiểu thuyết nghe nói rất trâu bò.”
“A A A… Châu Châu lần đầu chia sẻ mà không phải tuyên truyền này nọ, cảm ơn!”
“Đại Đại nhà ta mặt mũi thật lớn, hôm qua ta còn hiểu lầm, ha ha ha. “
…………..
Du Vãn phát hiện lượt theo dõi của mình tăng lên rất nhiều, số lượng bình luận cũng không ít, còn có một đám người bình luận giống nhau “Đoàn tham quan Thẩm Thanh Châu đến đây du lịch”.
Du Vãn, “…”
Hôm sau, Du Vãn rời giường đến đoàn phim, hai người biên kịch kia thấy cô đến liền bắt đầu thảo luận kịch bản. Sau khi kết thúc, Du Vãn ở bên cạnh xem diễn viên đóng phim, đương nhiên cũng thuận tiện xem đạo diễn đại nhân ở đoàn phim uy phong lẫm liệt như thế nào.
Du Vãn xem rất hài lòng, trong lòng suy nghĩ Lý Manh Manh cùng Hướng Trạch Nhiên bạo hồng cũng có đạo lý, giá trị nhan sắc cao, diễn xuất tốt. Mặt khác, nghe nói cả nam nữ chính đều do Thẩm Thanh Châu tự mình chọn lựa, ừm… Thẩm đạo rất được lòng cô.
Sau khi Lý Manh Manh cùng Hướng Trạch Nhiên kết thúc cảnh quay này liền nghỉ ngơi, cảnh tiếp theo không phải do bọn họ diễn. Thấy Du Vãn cũng ngồi đây, Lý Manh Manh liền hứng trí bừng bừng lại đây cùng cô nói chuyện phiếm.
Hướng Trạch Nhiên cũng lại đây ngồi, nhìn thấy Du Vãn liền nhớ đến cảnh hôm qua, “Vị Vãn, hôm qua ăn phần cơm của cô tôi vô cùng áy náy, thế này, trưa nay tôi mời cô ăn cơm nhé.”