Có lẽ mẹ Thẩm đã nhìn ra Du Vãn không đi được nữa bèn nói, “Hai đứa đi qua bên kia chờ đi, mẹ muốn đi xem thêm chút nữa.”
“Dì à, hay là để cháu đi với dì.”
“Không cần không cần, cháu xem hai tay của Thanh Châu cũng xách đầy đồ rồi.” Nói xong, mẹ Thẩm liền vội vàng bước đi.
Mê Truyện Dịch
Du Vãn đưa mắt nhìn mẹ Thẩm rời khỏi, quay đầu lại liền nhìn thấy bộ dạng “thảm” của Thẩm Thanh Châu, “Để em giúp anh.”
“Sang bên kia ngồi đi.” Thẩm Thanh Châu cũng không đưa đồ cho Du Vãn, trực tiếp đi vào tiệm cà phê ở bên cạnh.
Hai người ngồi trong tiệm cà phê, Thẩm Thanh Châu nhìn Du Vãn ngồi xuống đối diện, lạnh nhạt nói, “Ngồi qua đây.”
“Hả?”
Thẩm Thanh Châu chỉ vào ghế bên cạnh mình, Du Vãn hiểu ý, lập tức đi vòng qua.
“Thẩm tiên sinh, Du tiểu thư, xin hỏi hai người muốn dùng gì?” Nhân viên phục vụ trong tiệm cà phê đưa menu đến trước mặt bọn họ, xem chừng, đang cố gắng kiềm chế tâm tình kích động.
Ánh mắt Thẩm Thanh Châu luôn dừng trên người Du Vãn, dĩ nhiên là không nhìn thấy người khác, Du Vãn ngẩng đầu lên nói, “Có đề cử món điểm tâm ngọt nào không?”
“Bánh mousse socola [1] của tiệm chúng tôi rất được mọi người hoan nghênh, còn có bánh kếp [2], tháp quả hạch [3] cũng không tệ…”
[3] Tháp quả hạch (坚果塔): bánh này t không biết edit đúng chưa nữa. T sẽ để hình ảnh cả 3 loại bánh ở cuối chương.
(Quả hạch: là loại quả bao gồm một hạt và một vỏ cứng, lớp vỏ này sẽ không tự nứt ra để giải phóng hạt ở bên trong thoát ra. VD: hạt dẻ, hạnh nhân, óc chó…)
“Thẩm Thanh Châu, anh muốn ăn cái nào.” Du Vãn nhìn thấy món điểm tâm ngọt thì ngây người, do dự không xác định, buộc lòng phải nghiêng đầu hỏi ý kiến của Thẩm Thanh Châu.
“Anh không ăn điểm tâm ngọt.” Thẩm Thanh Châu tiện tay vén tóc rơi xuống dưới cho Du Vãn, nói với nhân viên phục vụ, “Cà phê Americano.”
“Vâng, vâng!” A a a, nhìn khoe ân ái ở khoảng cách gần thật sự rất kích động!!
“Đừng… được rồi, tôi muốn một phần bánh mousse socola, bánh kếp cũng muốn một phần, ôii! Kem matcha cũng muốn.”
“Ăn nhiều đồ ngọt như vậy?”
“Yên tâm, em sẽ ăn hết.”
Thẩm Thanh Châu hơi bất đắc dĩ, đương nhiên anh biết rõ Du Vãn sẽ ăn hết, chỉ là ăn nhiều đồ ngọt như vậy không tốt với cơ thể.
Điểm tâm ngọt mang lên, tâm tình của Du Vãn rất tốt, cầm dĩa nhỏ lên ăn liên tục, “Bánh mousse socola này thực sự ăn siêu siêu ngon, anh thử một chút đi.”
Thẩm Thanh Châu hơi ngưng lại, vốn là không muốn ăn, nhưng nhìn đôi mắt đen sáng long lanh của Du Vãn nên anh vẫn mở miệng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nhat-ky-sung-vo-cua-dao-dien-tham/chuong-133-nhat-ky-sung-vo-cua-dao-dien-tham.html.]
“A A A ~~” Bên cạnh truyền đến một trận kinh hô kìm nén.
Trong tiệm cà phê còn có những người khác, lúc Thẩm Thanh Châu và Du Vãn mới tiến vào đã có người phát hiện, chỉ là không dám tiến lên làm phiền hai người.
Mắt thấy đôi tình nhân mới đang nổi xuất hiện ở trước mắt mình, còn ngọt ngào như mật vậy, mọi người đều lén cầm điện thoại di động, chụp hình liên tục.
“Du Vãn, Thanh Châu, hai đứa ở đây hả.” Mẹ Thẩm rốt cuộc chiến thắng trở về, đến tiệm cà phê tìm hai người.
“Mẹ, mẹ muốn uống gì.”
“Mẹ đang khát, uống nước trái cây đi.”
“Vâng.” Thẩm Thanh Châu kêu người phục vụ đi qua đây, “Nước ép xoài.”
“Vâng.”
“Dì ơi, bánh ngọt ở đây ăn ngon lắm.” Du Vãn xiên một miếng bánh cho mẹ Thẩm, mẹ Thẩm cũng ăn rất tự nhiên.
Điện thoại di động ở bên cạnh lại càng vang lên nhiều hơn. Trời ạ! Mẹ của Thẩm đạo kìa! Vậy mà không phải đôi tình nhân nhỏ đi cùng với nhau, mà là người một nhà cùng đi với nhau! Bùng nổ!
Buổi tối hôm đó, trên mạng truyền ra hình ảnh nhóm người Thẩm Thanh Châu đi dạo ở trung tâm thương mại và ngồi uống nước ở tiệm cà phê, trong ảnh chụp, có tấm Du Vãn và Thẩm Thanh Châu ngọt ngào, còn có tấm Du Vãn và mẹ chồng tương lai rất thân thiết.
Nhìn vẻ mặt “trung khuyển” của Thẩm Thanh Châu cà thẻ xách đồ, các fan nữ đều bày tỏ khóc lóc chảy nước mắt, tại sao tôi lại không có người bạn trai như thế!!!
Nhưng cũng có người phản hồi, bụng của Du Vãn có phải hơi yên tĩnh không, không phải đã sớm nói có thai rồi sao?!
“Vãn Vãn, chúng ta chậm quá sao.”
Trong khách sạn, Du Vãn vừa ra khỏi phòng tắm đã bị ngăn ở cửa.
“Chậm? Chậm cái gì?”
Thẩm Thanh Châu để điện thoại vào trong tay Du Vãn, nghiêm trang nói, “Tất cả mọi người đều giục sinh con.”
“…”
Thẩm Thanh Châu ôm bả vai của Du Vãn, Du Vãn trùm khăn tắm, bởi vì vừa mới tắm xong nên trên người có mùi hương thoang thoảng, Thẩm Thanh Châu cúi đầu nói ở bên tai Du Vãn, “Bọn họ nói chúng ta còn chậm hơn cả Du Điểm Điểm và Đậu Đỏ.”
Lỗ tai Du Vãn đỏ lên, “Nhưng mà chúng ta đang ngừa thai mà.”
“Ừ.” Ngón tay Thẩm Thanh Châu kẹp một góc khăn tắm, khẽ kéo nhẹ một cái, khăn tắm lại nới lỏng một chút, “Chúng ta có cần nhanh một chút không?”
Du Vãn theo bản năng để tay ở trước n.g.ự.c để tránh khăn tắm rơi xuống. “Không được, chưa kết hôn mà có thai thì anh trai em sẽ tức chết.”