Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Nhật Ký Sủng Vợ Của Đạo Diễn Thẩm - Chương 123: Nhật Ký Sủng Vợ Của Đạo Diễn Thẩm

Cập nhật lúc: 2025-07-03 03:42:34
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Du Hoán nhìn Giản Vũ Nùng, giống như vô tâm hỏi qua, “Cho nên bây giờ em thật sự không có bạn trai sao?”

“Đương nhiên… Không có. Anh cũng không phải không biết.” Giản Vũ Nùng lấy ra toàn bộ thức ăn, cười hì hì nói, “Anh nhanh ăn đi.”

Du Hoán trầm mặc, “Vậy Minh Trình, gần đây vẫn đang theo đuổi em?”

Giản Vũ Nùng thiếu chút nữa bị sặc rượu, “Thì… Tàm tạm. Anh ta vẫn luôn tìm em, nhưng còn chưa ở chung một chỗ.”

Còn chưa ở chung một chỗ? Những lời này khiến Du Hoán hơi buồn bực, có nghĩa là có thể ở chung một chỗ, sẽ ở chung một chỗ?

Trong phòng làm việc rất yên tĩnh, chỉ có hai người ngồi đối diện nhau, Giản Vũ Nùng lúc thì nhấp một ngụm rượu, lúc thì nói chuyện vui đùa ầm ĩ với Du Hoán. Giản Vũ Nùng ăn không bao nhiêu, Du Hoán đã sớm nhìn ra Giản Vũ Nùng ăn no rồi, nếu không thì cô sẽ không rụt rè như vậy.

Mê Truyện Dịch

Cô gái ngốc này, giao thừa lại còn đặc biệt chạy đến bên anh, còn sợ anh cô đơn. Trong lòng Du Hoán cảm thấy rất ấm áp, nhưng cứ nghĩ đến Giản Vũ Nùng muốn đi cùng người khác thì anh lại thấy khó chịu.

Từ lần trước Giản Vũ Nùng say rượu được Minh Trình đưa đi, anh liền ý thức được mình có phần bất thường, anh vô cùng không muốn Giản Vũ Nùng với Minh Trình ở cùng một chỗ.

Ngay từ đầu anh còn tự nói với mình là lo lắng Giản Vũ Nùng còn nhỏ, thế nhưng anh từ từ cảm thấy Giản Vũ Nùng không giống với Du Vãn, đối với Du Vãn, anh giữ vai trò là một người “cha”, anh lo lắng chuyện Du Vãn yêu đương, hoàn toàn là thái độ bảo vệ em gái.

Nhưng Giản Vũ Nùng không giống vậy, anh còn hiểu rõ Minh Trình hơn Thẩm Thanh Châu rất nhiều, anh biết rõ Minh Trình là một người tốt. Trên lý thuyết mà nói, anh có thể yên tâm Thẩm Thanh Châu và Du Vãn ở cùng một chỗ, đáng ra anh phải càng yên tâm hơn khi Minh Trình và Giản Vũ Nùng ở cùng một chỗ mới đúng.

Nhưng mà vì sao anh lại bài xích, nghĩ tới nghĩ lui, tất cả nguyên nhân sau cùng chỉ có thể kết luận làm một.

Anh thích Giản Vũ Nùng, là tình cảm trai gái. Anh không muốn buông tha Giản Vũ Nùng, cho nên dùng mọi cách bắt bẻ đối tượng xem mắt của cô. Ngay sau khi nghĩ thông suốt, Du Hoán cảm thấy không được tự nhiên, một cô gái anh đã nhìn từ nhỏ đến lớn, anh cứ như vậy thích…

Nhưng từ từ lại phát hiện, thích thì có gì mà không được? Từ nhỏ đã che chở cô, thời gian sau này tiếp tục che chở cũng rất tốt.

“Du ca, sao anh lại không ăn?” Giản Vũ Nùng nhìn thấy Du Hoán đang sững sờ, đưa tay quơ quơ trước mặt anh.

“Không có gì.” Du Hoán phục hồi tinh thần nhìn về phía Giản Vũ Nùng, “Vũ Nùng, em với Minh Trình…”

Lời còn chưa nói hết, chuông điện thoại đột nhiên vang lên.

Giản Vũ Nùng nghe máy, “Alo, Minh Trình.”

Ánh mắt Du Hoán hơi ngừng lại.

“Nùng Nùng, giao thừa vui vẻ.”

“Ừ ừ. Năm mới vui vẻ.”

“Nói năm mới còn hơi sớm, đợi rạng sáng anh sẽ nói với em.” Minh Trình trầm mặc một lát đột nhiên nói, “Nùng Nùng, anh có chút nhớ em.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nhat-ky-sung-vo-cua-dao-dien-tham/chuong-123-nhat-ky-sung-vo-cua-dao-dien-tham.html.]

Giản Vũ Nùng hơi sững sờ.

Phòng làm việc rất yên tĩnh, thanh âm truyền ra từ điện thoại di động cũng nghe khá rõ, những lời Minh Trình nói Du Hoán nghe không sót một chữ.

“Thật ra bây giờ anh đang ở dưới nhà em, ừ… em có muốn xuống đây không?”

Giản Vũ Nùng mở to mắt, “Anh, anh ở dưới lầu nhà tôi?”

“Ừ, anh muốn gặp em.” Minh Trình có vẻ còn có chút tiếc nuối, “Mặc dù lúc này có hơi làm phiền em, nhưng… cũng không biết tại sao anh lại đến nơi này.”

Giản Vũ Nùng chau mày, từ lần trước Minh Trình nói muốn theo đuổi cô sau đó vẫn luôn tìm cô nói chuyện phiếm, rủ cô đi chơi… Rất lâu trước đó Minh Trình đã nói, làm chuyện gì cũng rất toàn tâm toàn ý. Nói thật, cô cũng từng có ý nghĩ muốn thử với Minh Trình. Dù sao có một số việc, cô vẫn phải bước từng bước một.

“Vậy cũng được, anh chờ tôi một chút, bây giờ tôi về ngay.”

“Hả?” Minh Trình hơi sững sờ, “Em không ở nhà sao?”

“Ừ, tôi đang ở phòng làm việc của Du ca. Không sao, tôi sẽ về rất nhanh.”

“À… Em ở đó làm gì?” Lại là… Du Hoán sao.

“Hôm nay Du ca chưa ăn cơm tối, tôi đem thức ăn qua cho anh ấy.” Giản Vũ Nùng nói xong rồi đứng lên, “Anh chờ tôi ba mươi phút… A!”

Điện thoại di động đột nhiên bị lấy đi, Giản Vũ Nùng nhìn Du Hoán đứng ở trước mắt, hơi ngạc nhiên, “Làm sao vậy?”

Du Hoán trầm mặt nhìn Giản Vũ Nùng, cúp điện thoại không chút lưu tình.

Giản Vũ Nùng chớp chớp mắt, “Du ca?”

“Em không được đi.”

“Hả?”

“Không phải em đến đây ăn cơm với anh sao, anh còn chưa ăn xong, em không được đi.”

Giản Vũ Nùng có chút phản ứng không kịp, Du Hoán từ trước đến nay chưa từng tùy hứng như vậy.

“Nhưng, nhưng Minh Trình còn đang chờ em, đang ở ngay dưới nhà em.”

“Cậu ta quan trọng hơn anh?” Thanh âm của Du Hoán đột nhiên trầm xuống, “Em thực sự thích cậu ta rồi?”

Loading...