Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nhật Ký Kẻ Phán Xét - Phần 4: Chuột Bạch 5

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-10-17 01:42:03
Lượt xem: 427

Hầu như cùng lúc đó, trang chủ của các trang web lớn đều xuất hiện một lối vào phòng phát sóng trực tiếp, màn hình LED lớn nhất ở trung tâm thành phố cũng nhấp nháy vài cái như bị lỗi, khi sáng lên trở lại, ống kính hướng thẳng vào khuôn mặt sợ hãi của Tiêu Duệ.

Lúc đầu, những người dân không hiểu chuyện gì đang xảy ra còn tưởng rằng đây là chiêu trò quảng bá mới của phim truyền hình, không mấy để ý.

Chỉ có nhóm sinh viên Đại học A là nổ tung.

"Đệt mợ, đây không phải là Tiêu thiếu gia sao? Đây là trò chơi mới gì vậy?"

"Chơi cái khỉ gì chứ! Nhìn hắn như đang diễn sao? Đây CMN là bị bắt cóc rồi chứ còn gì nữa!"

"Tên bị treo lủng lẳng phía sau hắn chẳng phải là Trần Giang Hải, đội trưởng đội bóng rổ sao!"

"Tên còn lại là Dương Lâm!"

Dương Lâm hai năm nay đóng vài bộ phim thần tượng, cũng có chút fan hâm mộ.

Buổi livestream trên mạng bắt đầu nhanh chóng lan rộng.

【Bọn tội phạm bây giờ ngang ngược vậy sao? Đã bắt cóc còn livestream!】

【Quá ác độc! Mau báo cảnh sát cứu người!】

【Mong những sinh viên đáng thương kia không sao…】

Đám bạn bè ăn chơi của Tiêu Duệ đang cố gắng liên lạc với hắn thì phát hiện ra buổi livestream, sắc mặt lập tức trắng bệch.

Mấy tên bàn bạc qua loa, sợ hãi vội vàng báo cảnh sát.

-

"Bây giờ, trò chơi bắt đầu."

Trong căn phòng, Lâm Quy cười như kẻ mất trí:

"Căn biệt thự bỏ hoang này có tổng cộng ba tầng, các người cứ việc trốn đi, nhưng đừng để tôi tìm thấy nhé, nếu bị tôi tìm thấy thì sẽ có hình phạt đấy."

Mấy tên kia đồng loạt nghĩ đến điều gì đó, sắc mặt trong nháy mắt trở nên trắng bệch.

Luật chơi này là do chính tay bọn chúng đặt ra, không ai hiểu rõ hình phạt kinh tởm đến mức nào hơn bọn chúng.

Vì vậy, ngay khi dây trói được cởi ra, bọn chúng liền phát hoảng chạy ra ngoài như điên .

Lâm Quy đứng im tại chỗ không nhúc nhích, thậm chí còn chu đáo bật đèn cho bọn chúng.

Rất nhanh, những tiếng gào thét tuyệt vọng liên tiếp vang lên.

Cho dù bọn chúng có chạy trốn thế nào cũng vô ích.

Căn biệt thự này đã được cải tạo, biến thành một căn phòng bí mật khổng lồ.

"Chuẩn bị xong chưa, vậy chúng ta bắt đầu thôi nào."

Lâm Quy cười rồi nhấn nút đồng hồ bấm giờ, Tiêu Duệ và đồng bọn kinh hoàng nhìn cậu ta, tranh nhau tìm chỗ ẩn nấp.

Thật thú vị.

Tôi đeo chiếc mặt nạ quỷ giống hệt, điều chỉnh bộ đổi giọng, kéo theo chiếc rìu hơi nặng, bắt đầu đóng vai NPC của mình.

Tiêu Duệ thở hổn hển, mãi đến khi bản thân trở thành chuột bạch, hắn mới hiểu được nỗi sợ hãi này c.h.ế.t người đến mức nào.

Bản edit của Liễu Như Yên, bà trùm phải diện, ăn chộm hãy cẩn thận, lubakachiiii

Chân hắn run rẩy, cuối cùng cũng bò lên được tầng ba.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nhat-ky-ke-phan-xet/phan-4-chuot-bach-5.html.]

Tên bắt cóc chắc chắn sẽ bắt đầu tìm kiếm từ tầng một và tầng hai, hắn ở tầng ba sẽ tạm thời an toàn.

Nghĩ vậy, Tiêu Duệ bắt đầu cẩn thận lựa chọn chỗ ẩn nấp.

"Đếm ngược, năm, bốn, ba…"

Giọng nói phấn khích của Lâm Quy vang lên.

Tiêu Duệ sợ hãi run lên, run rẩy đẩy cánh cửa ở góc trong cùng.

"Tìm thấy cậu rồi."

Tôi đã đợi sẵn ở đây, đột nhiên áp sát mặt vào mặt hắn.

Nhìn thấy chiếc mặt nạ quỷ giống hệt, Tiêu Duệ sợ đến hồn vía lên mây.

"Á!!!"

Hắn muốn chạy trốn, nhưng tiếc là cánh cửa phía sau hắn đóng sầm lại.

Tiêu Duệ ngã quỵ xuống đất, không dám nhìn tôi, toàn thân đầm đìa mồ hôi túm chặt cửa cầu cứu: "Cứu mạng... cứu mạng với! Ai đó cứu tôi với!"

Tôi túm lấy tóc hắn, kéo hắn ra ngoài giống như cách hắn đã làm với tôi.

Có lẽ nhận ra tôi không khỏe, dáng người cũng không cao như Lâm Quy, Tiêu Duệ không biết lấy đâu ra dũng khí, đột nhiên vùng vẫy rồi tiện tay cầm lấy một chiếc ghế.

"Mày c.h.ế.t đi cho tao!"

Hắn vừa giơ ghế lên đã bị người ta từ phía sau dí s.ú.n.g điện vào người.

Nhìn hắn nằm co giật trên đất như cá chết, tôi lại thở dài.

Ai nói với cậu là chỉ có hai kẻ điên chứ?

Khi Tiêu Duệ tỉnh lại lần nữa, Trần Giang Hải và Dương Lâm đang sợ hãi co rúm vào góc tường, còn hắn bị lột áo, trói chặt trên đất, cổ còn bị đeo dây xích chó.

Lâm Quy cầm đầu kia của dây xích, vẫy tay với hắn:

"Chúc mừng cậu, là người đầu tiên bị tìm thấy, lại đây nào, vừa bò vừa sủa như chó đi."

Cậu ta chỉ vào giày của mình: "Rồi l.i.ế.m sạch sẽ."

-

Tất cả mọi người đang xem livestream đều sôi sục.

"Đây là làm cái gì vậy! Bọn bắt cóc bây giờ ngang ngược vậy sao!"

"Hành vi này thật vô nhân tính! Quá kinh tởm!"

"Tại sao chúng không đòi tiền chuộc? Lại dùng cách tàn bạo như vậy để ức h.i.ế.p người khác, chẳng lẽ là trả thù?"

"Cảnh sát đâu? Mau cứu những sinh viên đáng thương này!"

...

Những người dân nhiệt tình không biết sự thật bắt đầu lên án bọn bắt cóc.

Sinh viên Đại học A cũng vô cùng kinh ngạc.

Tiêu thiếu gia cao cao tại thượng vậy mà cũng có ngày bị sỉ nhục thế này.

Không lâu sau khi xem livestream, cảnh sát nhận được tin báo, nhà họ Tiêu, nhà họ Trần, nhà họ Dương dùng đủ mọi quan hệ gây sức ép, yêu cầu phải giải cứu con tin trong vòng 24 giờ.

Loading...