Nhật Kí Nuôi Con Của Nữ Phụ Ác Độc - Chương 90
Cập nhật lúc: 2024-11-10 14:26:39
Lượt xem: 134
Những điều này đều là Giang Minh Viễn trong thời gian này cùng Tinh Tinh làm, nhóc con đương nhiên vẫn còn nhớ, Trình Hoan nói tới cuối, cậu đã quay đầu lại, nhìn chằm chằm Giang Minh Viễn.
Giang Minh Viễn cũng đang nhìn cậu, hai ba con đối mắt một hồi, Tinh Tinh lại quay đầu về nói: "Người mà mẹ nói là chú Giang."
"Cục cưng nói không sai." Trình Hoan xoa xoa gương mặt nhỏ của cậu: "Thực ra chú Giang chính là ba của Tinh Tinh."
Nguyệt
Tinh Tinh tạm thời có hơi khó hiểu, sao người chú tốt lại biến thành ba rồi? Cậu chốc chốc nhìn Giang Minh Viễn chốc chốc lại nhìn Trình Hoan, muốn từ trong biểu cảm của người lớn nhìn ra điều gì đó.
Biểu cảm trên khuôn mặt của hai người họ đều rất nghiêm túc, không giống như đang nói giỡn, Tinh Tinh chu môi, lôi kéo tay của Trình Hoan, người thì đối diện với Giang Minh Viễn.
Giang Minh Viễn vẫn luôn nhìn cậu, mong chờ dưới đáy mắt không chút nào che giấu, Tinh Tinh mấp máy môi, chân nhỏ duỗi thẳng, gác lên trên người Giang Minh Viễn, sau đó mới mềm mại hỏi: "Chú thật sự là ba của con sao?"
"Đúng vậy." Giang Minh Viễn nắm lấy bàn chân nhỏ của cậu đặt lên, vẻ mặt dịu dàng.
"Vậy sao chú lại..." Tinh Tinh bĩu môi, giận dỗi: "Trước đây chú lại không tới!"
"Xin lỗi." Cái chuyện giữa người lớn với nhau trẻ con không hiểu được, Giang Minh Viễn cũng không định để cho cậu biết, anh thẳng thắn xin lỗi, vẻ mặt chân thành, trong lòng lại có chút thấp thỏm: "Là do ba tới trễ, sau này ba nhất định sẽ không đi nữa."
Trước kia Tinh Tinh cũng đã từng ngưỡng mộ ba của người khác, bây giờ nghe nói mình cũng có rồi, thực ra cũng rất vui vẻ, chỉ là chuyện chú biến thành ba quá là đột ngột, cậu tạm thời vẫn chưa hoàn toàn tiếp nhận được, lại nhìn Giang Minh Viễn rất nhiều lần, mới có chút ngại ngùng mở miệng: "Con tha thứ cho ba đó."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nhat-ki-nuoi-con-cua-nu-phu-ac-doc/chuong-90.html.]
"Con ngoan!" Giang Minh Viễn lập tức thở phào một hơi, anh vừa cười vừa cúi người, vươn tay ôm nhóc con vào trong lòng, ngửi mùi thơm của kem em bé trên người con trai, cảm thấy rất là mãn nguyện. Cả một buổi chiều, Giang Minh Viễn đều dùng để giao lưu tình cảm với Tinh Tinh, hai ba con cùng không ra ngoài, chỉ ở trong phòng khách trong nhà chơi đồ chơi của cậu.
Bây giờ đồ chơi của Tinh Tinh cực kỳ nhiều, ngoại trừ các loại xe hơi với siêu nhân các kiểu khá là con nít ra, còn có cả rubik, cửu liên hoàn, xếp gỗ, klotski mấy loại đồ chơi giáo dục, Giang Minh Viễn rất giỏi về mấy trò này, tự mình thể hiện các kiểu, trong thời gian một buổi trưa đã khiến Tinh Tinh hoàn toàn thán phục, sùng bái anh vô cùng luôn.
Hai người chơi từ giữa trưa đến hoàng hôn, đợi tới khi sắc trời dần tối, Giang Minh Viễn mới đứng dậy, nói cùng nhau đi ra ngoài ăn cơm.
"Không cần đâu, tôi đã làm cơm rồi." Trình Hoan từ nhà bếp đi ra, nhìn Tinh Tinh đang nằm rạp trên đất trước, rồi lại liếc qua Giang Minh Viễn: "Tối nay cứ ăn ở đây đi."
Đây là lần đầu tiên Trình Hoan giữ Giang Minh Viễn lại ăn cơm, khiến anh cảm thấy có chút được thương mà sợ, anh cũng không phải là kiểu người thích giả lả, nghe xong xắn luôn tay áo lên, muốn đi vào trong phụ giúp.
Trình Hoan làm cơm gần như sắp xong rồi, đều để ở trên thớt, máy hút khói hoạt động liên tục không ngừng, mùi hương thơm nồng của thịt kho tàu đang nấu trong nồi bay vào mũi. Giang Minh Viễn đứng ở một bên, không biết định làm cái gì.
Không gian trong phòng bếp vốn không lớn, nhiều hơn một người là xoay mình cũng cảm thấy khó khăn, Trình Hoan ngẩng đầu đảo mắt, tay chỉ sang bên cạnh, bảo: "Bưng đồ ra giúp tôi đi."
"Được." Tốt xấu gì cũng có thể giúp đỡ chút chuyện, Giang Minh Viễn cũng an tâm hơn xíu, anh làm theo lời cô bưng đồ ăn đi ra, lại tự giác sắp xếp bát đũa, đợi làm mấy chuyện này xong thì nồi thịt kho tàu đang hầm cũng đã được rồi.
Trình Hoan gắp thịt ra khỏi nồi, bưng ra ngoài đặt lên bàn, lại gọi Tinh Tinh một tiếng.